Nghịch Long

Chương 48: Quy Định Hoang Đường



Hai người cùng có một mục đích nên cuối cùng họ cũng xác định sẽ tấn công về phía đám yêu thú nguy hiểm này và tất nhiên cuộc chiến đấu sẽ không phải bắt đầu từ lúc này vì đám yêu thú này không phải là mục tiêu của họ mà mục tiêu của họ chính là tổ của chúng

Theo dõi mất nguyên một ngày cuối cùng họ cũng tìm ra được ổ của chúng, trời đã về chiều những con ong cần mẫn nhất cũng đã quay về tổ đúng như tính toán của họ từ trước nhưng có một điều họ chưa tính được là chu vi của chiếc tổ ong mà họ đang nhắn tới đang ngay trước mắt mình này

- To vãi chưởng - hắn thốt lên một cách ngạc nhiên, hắn trố mắt lên nhưng toà kiến trúc trước mặt, nếu không phải nãy giờ nhìn thấy những con ong đã chui vào đó thì hắn cũng không tin toà kiến trúc trước mặt hắn là một tổ ong

Trước mắt hắn là một cái tổ ong ta chà bá lửa ra, nó không như bình thường được treo lủng lẳng trên cây mà toàn bộ thân cây này đều bị bao bọc bởi một lớp đất sét tượng trưng cho toàn bộ thân cây này đều là tổ của chúng, một cái tổ ong khổng lồ nó lớn đến mức mà khiến hắn tưởng tượng đến một toà nhà cao tầng chọc trời vậy

- Ngươi nghĩ sao? - hắn tin rằng trần thành nhìn thấy cảnh này sẽ có cùng cảm nghĩ như hắn

- Thật đồ sộ! Ta không nghĩ chỉ là những con yêu thú cấp thấp mà có thể tạo ra một công trình hùng vĩ như vậy ; đúng là thiên nhiên tạo hoá thật khó đoán - trần thành nghe thấy hắn nói vậy cũng không ngừng than thở

- Rồi sao nữa? - hắn tiếp tục hỏi vì câu trả lời này không phải là câu trả lời mà hắn cần

- Ta nghĩ trong đó chắc chắn có “ lạc thiên thánh lộ” - trần thành lại tiếp tục nói, mục đích của chuyến đi này của của trần thành thì lạc thiên thánh lộ là một trong những thứ hắn cần, cũng vì vậy mà lúc trước võ tam đề nghị hắn đi theo hướng nam thì hắn đồng ý vô điều kiện ; có thể nói hắn là kẻ có nhiều Thông tin nhất trong chuyến đi săn này

- Chúng ta nên làm gì đây? - câu trả lời thứ hai này cũng không phải là câu trả lời mà võ tam cần, câu trả lời hắn cần là một quyết định nói trắng ra là tuy hắn rất thèm thuồng lạc thiên linh lộ nhưng hắn cũng chẳng muốn bỏ mạng nơi này, không có lạc thiên linh lộ tuy rằng bát hoang thần đạo của hắn không được hoàn mỹ cho lắm nhưng mà đổi lấy cái mạng của mình thì hoàn toàn đáng giá ; thử nghĩ xem cho dù là một nguyên anh hay linh vương gì gì đó mà bắt gặp cái cảnh này chắc cũng bó tay chịu chạy chứ đừng nói là hắn

- Tất nhiên là phải cướp nó! - trần thành nhìn võ tam một cách nghi ngờ, mục đích của chúng ta là nó không lẽ ngươi muốn bỏ qua - chúng ta mất cả ngày trời mới tìm ra được hang ổ của nó đấy, hơn nữa không phải lúc nào cũng có thể tìm thấy được một tổ ong chà bá chảng mà chắc chắn sẽ có lạc thiên thánh lộ vậy đâu - trần thành gào thét trong lòng

- Ngươi không bị điên đấy chứ?- nghe xong câu trả lời của trần thành thì hắn cũng đã xác định được tên này bị điên, hắn bị tiền tài làm che mắt mất rồi - ngươi có biết rằng nếu chúng ta thật chọc vào chúng thì sẽ có hậu quả gì không? Là táng thân đó - hắn thật muốn ngửa mặt ra chửi một hồi cho sướng miệng nhưng cuối cùng hắn cũng đành nuốt lại những lời này ; nói thật ra thì hắn cũng không tin kẻ bên cạnh mình là một kẻ ngu ngốc tới vậy, một kẻ ngốc thì làm sao có thể ra dáng của gian thương được với lại tên này cũng không phải Là kẻ cuồng chiến như hồ phỉ, mỗi lời nói ra của tên này đều cực kỳ điềm tĩnh - vậy là tên này đã có chuẩn bị từ trước - hắn suy nghĩ rồi cho ta một đáp án hắn cho là hợp lý nhất

- Ngươi tính như thế nào? - câu hỏi thứ tư hắn đưa ra trong một ngày, đây cũng là lần đầu tiên hắn đưa ra nhiều câu hỏi như vậy, vốn là một kẻ Thông minh mọi việc hắn thường suy nghĩ trước khi thực hiện nhưng lần này ngoài việc chạy trốn thì hắn không suy nghĩ ra được cái gì nên đành phải chấp nhận làm kẻ ngu, hắn muôn xem kế hoạch của tên kia xong lúc đó mới suy nghĩ xem có nên thực hiện hay không

- Để quan sát thêm một thời gian đã - không như võ tam nghĩ thực ra trần thành tuy rằng có chút chuẩn bị từ trước nhưng chỉ là ứng phó với mấy loại tổ trùng nho nhỏ mà thôi chưa không nghĩ bây giờ lại gặp một tổ trùng chà bá chảng vậy, nên trần thành quyết định theo dõi một thời gian rồi hẵng tính

- Tuỳ ngươi! - hắn nói xong cũng chẳng để tâm đến tên này nữa - cứ coi như là một ngày không công đi - suy nghĩ một chút rồi hắn lại làm cái công việc bình thường hắn vẫn làm buổi tối đó là làm một cái hố nhưng lần này nó lớn hơn chút đơn giản vì có thêm một người nữa

- Ngươi không thể làm cho nó đẹp hơn chút nào à - trần thành cũng theo hắn vào trong chiếc hố mà hắn đào rồi cho nhận xét nhưng trong lòng thầm nghĩ - tên này hình như cái gì cũng biết làm a - chưa nói đến việc hắn rất thành thạo trong việc điều khiển lôi, phong thuộc tính giờ đây công việc đào đất hắn cũng làm một cách cực kỳ gọn gàng, nếu hắn chịu làm người hầu của mình thì tốt biết mấy

- Chỉ để nghỉ một đêm thì chau chuốt làm gì cho mệt - hắn phản bác lại câu hỏi của trần thành bằng một điệu giọng bực bội, mất không cả ngày hôm nay hắn đã bực bội lắm rồi, bây giờ hắn làm cho chỗ nghỉ ngơi rồi mà vẫn còn ý kiến ý cò gì nữa

- Ai bảo chỉ là một đêm - trần thành nhìn hắn một cách nghi ngờ hỏi

- Tất nhiên là qua đêm nay ta sẽ đi kiếm con mồi khác rồi, ai rảnh mà ở mãi cái địa phương quỷ quái này mà xem với chả xét - hắn trả lời một cách đương nhiên, hắn đang cần liệp sát yêu thú chứ không rảnh hơi mà cứ ở đây ngồi không

- Nhưng mà chúng ta phải quan sát yêu trùng - trần thành đáp lại một cách cau có - chẳng lẽ hắn muốn bỏ qua lạc nhật thần lộ - trần thành nghĩ vậy thì trong lòng có chút khó chịu

- Ta phải lấy được nó, dù trả bất cứ giá nào ta cũng phải đoạt được nó - hắn tiếp tục nói

- Ai bảo là bỏ qua, nhưng muốn quan sát nó cũng đâu cần ngu si gì mà cứ ngồi lỳ ở một chỗ như vậy? - hắn tiếp tục nói, vì hắn cũng đã tính trước là mình nên thăm dò một chút lúc đó mới quyết định

- Vậy lúc trước ngươi bảo ta bỏ qua chỉ là giả bộ - trần thành cuối cùng cũng hiểu được thêm một chút tính cách của tên này, một kẻ chỉ muốn làm chứ không muốn nói. Tất cả những gì hắn muốn làm đều đã tính toán từ trước mất công mình lo lắng nãy giờ

- Ngươi nghĩ diệt một đàn yêu thú mà chỉ cần quan sát bên ngoài là đủ sao? - hắn tiếp tục làm bộ cao thâm, tất nhiên dù ta không muốn để cái mạng lại nơi đây nhưng hắn cũng chẳng muốn bỏ qua lạc thiên thần lộ, nên hắn quyết định phải quan sát một chút trước đã và tất nhiên hắn đã làm và làm một cách trọn vẹn nhất có thể

- Ngươi đã cài người vào trong đó - trần thành cuối cùng cũng hiểu rõ vấn đề

- Ngươi nghĩ ai có thể chui vào đó - hắn khi có cơ hội chọc ghẹo một ai đó tất nhiên hắn sẽ không bỏ qua, dù hắn biết ý của đối phương không phải vậy nhưng điều đó cũng không ngăn được tính cách của hắn

- Ngươi làm thế nào vậy - trần thành nghe vậy cũng chẳng có ý tứ trách móc hắn, dù sao dị năng giả mới chỉ là cụm từ xuất hiện hơn trăm năm nay, tuy rằng có chút mạnh mẽ để đối kháng với yêu tộc nhưng những thủ thuật nho nhỏ trong việc săn thú thì không quá nhiều nên việc tu sỹ dị năng chỉ là việc tìm tòi rồi rút ra cho mình một số kinh nghiệm mà thôi

- Ta bảo ngươi, ngươi có thần thức rộng lớn để làm gì - hắn nhìn trần thành như nhìn quái vật, không lẽ nào tên này không biết cách phân tách thần thức của mình ra

- Tất nhiên thần thức là để điều khiển linh lực trong trời đất rồi - trần thành thật thà trả lời, chẳng lẽ thần thức còn có thể làm cái gì khác hay sao

- Ta sẽ dạy cho ngươi cách làm việc ngươi cần làm là trả tiền - cơ hội cướp bóc đến rồi, hắn mở cờ trong bụng và tất nhiên hắn sẽ không bỏ qua

- Ba viên hạ phẩm tinh thạch - trần thành cũng rất tức thời, hắn biết mục đích của tên Kia và cũng có ý thuận theo võ tam

- Quá ít! Phải biết rằng bí thuật sắp tới ta dạy ngươi là hàng cao cấp - hắn hoàn toàn không thích nghi với cái giá bèo này thế nào, - từ khi nào mà tên này lại mẫn cảm như vậy, hơn nữa hắn còn công khai giá cả nữa chứ - hắn cuối cùng đã biết trần thành nhìn ra vấn đề của hắn cũng là cốt lõi trong những vụ giao dịch của hắn với tên kia

- Chỉ là một cái bí thuật nho nhỏ mà thôi giá như vậy là hợp lý rồi ; nếu ngươi có bí thuật nào có thể tăng cường cường độ thần thức thì giá cả sẽ khác liền - trần thành lại tiếp tục làm nhục hắn, đúng vậy nếu ngươi có công pháp nào làm tăng cường độ thần thức lên thì ta hoàn toàn có thể trả giá cao hơn

- Tất nhiên bộ công pháp này là để tăng cường cường độ thần thức rồi, không lẽ nó chỉ là một cái bí thuật đơn giản như vậy - hắn đúng là có nguyên một bộ công pháp tu luyện thần thức nhưng nó thật không thể tự nhiên mà đi truyền cho người ngoài được, mấy ngày qua hắn cũng đã suy nghĩ rất nhiều về tình cảnh của hắn ở thế giới này và cũng muốn xây dựng lại tông môn của mình ở thế giới này, hắn muốn cái tên “ lạc vân tông” sẽ nổi tiếng khắp vùng này nhưng chỉ mình hắn là điều không thể, hắn cần đồng môn vì vậy hắn quyết định trần thành sẽ là đồng môn thứ hai của hắn ở thế giới này

- Chỉ cần ngươi gia nhập môn phái của bọn ta thì ta sẽ sẵn sàng truyền cho ngươi bộ công pháp này mà ngươi không cần tốn một xu - hắn bắt đầu mồi chài đối phương, sau một khoảng thời gian tìm hiểu cách vận dụng linh lực của thế giới này hắn cũng đã biết rõ tầm quan trọng của thần thức đối với tu sỹ thế giới này ; với người ở thế giới này thần thức chính là căn nguyên của tu luyện cũng giống như những tu sỹ tu luyện khống linh thuật vậy cường độ thần thức chính là tất cả những gì họ có và cũng là tất cả những gì họ muốn có

- Thật không? - trần thành không biết vì sao đối phương cứ muốn nhắm vào mình nhưng hình như việc này trăm lợi mà vô hại, một việc trăm lợi mà vô hại thì việc gì mà không làm chưa kể sau này còn có thể kiếm thêm nhiều nữa

- Vậy ngươi cho ta gia nhập đi - cuối cùng trần thành cũng quyết định được tương lai của mình và quyết định này sau này được xem là quyết định sáng suốt nhất trong cuộc đời của nàng

- Việc này không đơn giản như vậy, muốn gia nhập vào tông môn thì ngoài thiên phú ra còn cần một thứ, mà thứ này ta nghĩ chưa chắc ngươi đã làm được - hắn trầm ngâm một hồi, quả thực tông môn hắn có một quy định mà chính hắn cũng cảm thấy hoang đường, nhưng đó chính là môn quy không thể làm trái và hắn là tông chủ đời tiếp theo nên việc này không thể qua loa đại khái được

- Việc gì mà nghiêm trọng như vậy?- trần thành nghe giọng điệu của hắn thì cảm thấy việc này thực sự nghiêm trọng

- Đó là một lời thề của tông môn mà suốt đời ngươi không thể làm trái - hắn hạ giọng một chút rồi nhìn lên trời nói nhỏ

- Là cái gì - trần thành tiếp tục hỏi, hắn thực sự tò mò về nó

- Suốt đời không được kể cho bất kỳ ai về môn phái của mình, từ sư thừa cho tới vị trí của tông môn, và không được nhận bản thân mình là người của tông môn - hắn nói một tràng dài về những quy định mà chính hắn năm xưa đã từng được học, lúc đầu đúng là hắn cảm thấy cực kỳ hoang đường nhưng sau đó nghĩ lại thì đúng là sư môn đúng là cao thâm bất lộ

- Chỉ vậy thôi! - trần thành nghe xong thì thiếu chút nữa bật cười, đúng là một tông môn kỳ lạ, không cho kẻ khác biết tồn tại của mình thì thành lập tông môn làm gì tuy nghĩ vậy nhưng hắn cảm thấy tông môn. Này đúng là có chút thú vị

- Không chỉ vậy khi gia nhập tông môn thì phải làm theo tôn chỉ của tông môn cũng như không được vi phạm một số điều tối kỵ của tông môn - hắn tiếp tục nói, hắn biết điều lúc trước đúng là một quy định ngu ngốc nhưng những điều sau này là những quy định thật sự

- Ta muốn gia nhập - trần thành nhắc lại từng chữ thật chậm rãi, tuy rằng hắn không biết những quy định kia khó khăn như thế nào nhưng cơ hội ngay trước mắt hắn không muốn bỏ qua và hắn cũng không thể bỏ qua

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.