Phải chăng lúc ta luyện hoá xong trận pháp này ngài sẽ rời đi?
Thực chất thì mọi nguồn sức mạnh của ta đều đã dung nhập vào trận pháp này, nên khi ngươi đồng hoá được âm dương bát quái trận này, thì cũng là lúc ta phải rời đi
Cả lạc long giới tồn tại chỉ để phong ấn nó? - đây là câu hỏi cuối cùng, cũng là câu hỏi mấu chốt nhất của hắn trong những câu hỏi kia
Thực ra lạc long giới chỉ là một cánh cổng mà thôi, còn con hung thú kia nằm ở một nơi khác ; chỉ là khi cánh cổng này mở ra, rất có thể con hung thú kia lại xuất hiện trên dương gian
Đến cả tiên nhân cũng không thể tiêu diệt được nó sao?
Không phải là không tiêu diệt được, mà cái giá để tiêu diệt nó ; ta cũng như toàn bộ tộc nhân tại tiên giới không thể trả nổi. Đành phải tạm thời giam cầm nó tại nơi đây, nếu như nó xuất hiện tại tiên giới thì dễ, chỉ có điều linh trí của nó cũng không thấp ; suốt bao năm qua nó không hề có ý định bước lên tiên giới một chút nào. Chính vì vậy bọn ta không công cách nào khác, đành giam nó tại nơi đây
Nó tên là gì
Thực linh thú
Thực linh: cắn nuốt linh lực vạn vật! Hắn thốt lên kinh hoảng, tuy rằng chưa nhìn thấy nó ; nhưng chỉ nghe tên của kia đã khiến hắn dựng cả tóc gáy rồi
Hậu nhân đã hỏi xong, kính chào tổ tiên ; hậu nhân đi trước - nói xong không chờ lạc vân lão tổ nói, hắn trực tiếp rời khỏi
Hi vọng con đường của ngươi đi sẽ bằng phẳng, một ngày nào đó ngươi bước lên tiên giới. Lúc đó.....
Lúc này trong căn phòng tối, người thanh niên vẫn đang đả tọa nhập định ; bỗng dưng người thanh niên mở mắt ra, hắn nhìn quanh một vòng rồi nhìn lên trời xanh
Cũng tới lúc rồi! Thiên kiếp mau tới đây - hắn hét lên một tiếng rồi bắt đầu công phá cảnh giới hoá thần kỳ
Thiên kiếp của hoá thần kỳ chính là sự tẩy lễ của hắn, tuy rằng trong lòng sợ hãi nhưng vẫn phải đối mặt. Chứng đạo hoá thần đồ là một bước cực kỳ quan trọng, việc này không những liên quan tới tu vi hiện tại, mà còn ảnh hưởng tới tương lai của bất kỳ người tu chân nào
Cùng lúc hắn dồn toàn bộ linh lực chuẩn bị đột phá hoá thần, lúc này trên trời cao cũng bắt đầu ùn ùn mây đen ; từ một vùng trời yên bình, lúc này toàn bộ bầu trời đã bị bao phủ bởi một vòng xoáy khổng lồ
Trong vòng xoáy có những tia chớp không ngừng loé sáng, không những thế cũng quanh nó xuất hiện vô số đốm sáng đủ màu sắc ; khiến cho không ít người ở thanh trúc giới tò mò không ngừng
Bảo địa sắp xuất thế sao? - cảm nhận được thiên địa nguyên khí không ngừng quay cuồng, diệp gia chủ nhìn lên bầu trời thì thầm
Tuy rằng ta không tin lắm, nhưng theo thiên triệu kiểu này thì ắt hẳn là bảo địa sắp xuất thế - diệp phu nhân cũng đồng tình nói
Cùng lúc đó bên ngoài diệp gia, cũng có không ít người nhìn lên bầu trời, cảnh tượng vòng xoáy lớn này không thể che dậy đi khí tức tang thương của nó
Là bí bảo xuất thế - cùng lúc diệp gia chủ thốt lên, ngoài xa kia cũng có một người đồng thanh thốt lên
Trưởng lão! Chẳng lẽ bí bảo sắp xuất thế - cùng lúc đó, một người thiếu niên bên cạnh cũng lên tiếng hỏi
Theo như khí tức lúc này? Ắt hẳn là bí bảo sắp xuất thế - trưởng lão diệp gia cũng không dấu diếm trả lời
Các ngươi đã làm xong việc ta giao chưa? - như nhớ lại điều gì, trưởng lão diệp gia quay lại hỏi người thanh niên
Đã hoàn tất thưa trưởng lão! - người thanh niên cúi đầu đáp, trong lòng có chút Hưng phấn
Tốt! Các ngươi làm rất tốt - diệp trưởng lão khen ngợi một câu
Còn ba người của mai gia, ngài tính xử lý thế nào? - người thanh niên kia hỏi lại
Giệt cỏ phải diệt tận gốc, tránh hậu họa về sau - trưởng lão diệp gia âm trầm nói
Nhưng họ là người của mai gia, lỡ như có chuyện...
Ngươi không cần lo lắng, chúng đúng là người của mai gia, nhưng chúng chỉ là chi thứ thấp kém trong mai gia mà thôi ; hơn nữa ở đây đã có ta lo liệu, ngươi còn lo lắng cái gì?
Vâng! Đệ tử phụng mệnh - người trung niên kia nghe vậy thì đáp lời, ngay sau đó hắn biến mất trong màn đêm
Còn hai người các ngươi, theo ta xông vào diệp gia trang - diệp trưởng lão nói xong thì hoá thành một đốm sáng, bay vào diệp gia trang. Cùng lúc hai vị thanh niên kia cũng đuổi theo
Trong diệp gia trang
Vở kịch cũng đã tới lúc hạ màn - diệp gia chủ nhìn thấy ba đốm sáng lao tới phía mình thì, thì thầm nói
Đã 10 năm rồi, ta cũng nhớ đại thế giới lắm rồi - diệp phu nhân đáp lại
Sau khi hai người thân thở xong, thì cũng là lúc ba đốm sáng kia hạ xuống trước mặt ba người
Kính chào trưởng lão! Diệp gia chủ cúi đầu xuống một cái thật sâu nói, cùng lúc đó diệp phu nhân cũng cúi đầu xuống
Vở kịch này hai người làm rất đạt! - trưởng lão diệp gia khen ngợi
Tạ trưởng lão khen ngợi - diệp gia chủ cùng diệp phu nhân đồng thanh đáp
Tại sao ta không thấy diệp mặc - diệp trưởng lão ngó nghiêng một vòng, ngoài nhìn thấy diệp thanh cùng diệp thiếu bảo lại không thấy diệp mặc nên cố tình hỏi
Trưởng lão yên tâm, mặc nhi đang ở một nơi rất an toàn - diệp gia chủ đáp lời, cùng lúc đó lão thầm thở ra một hơi thật sâu
Mấy hôm trước may mắn trước khi tên kia bế quan, hắn đã nói cho lão biết địa chỉ của diệp mặc phòng bất Trắc, nếu không thì lão hôm nay thật không biết nói sao - lão thầm nghĩ
Cũng tốt! Chỉ cần nó còn trong tay các ngươi thì tốt rồi - diệp trưởng lão cũng không muốn tra xét nhiều lão nói
Trưởng lão yên tâm! Khi cần thì nó sẽ có mặt - diệp lão gia đáp lời
Ta nghĩ chúng ta tạm thời nên rời xa chốn này một thời gian, dù gì thì bí bảo muốn xuất hiện cũng cần tới dăm bữa nửa tháng. Nhân cơ hội này tiêu trừ hết mọi hậu hoạn cho diệp gia, cũng như phong bế Thông tin ra bên ngoài là tốt nhất - diệp trưởng lão ra lệnh
Vâng! - vợ chồng diệp gia cùng diệp thanh, diệp thiếu bảo đáp
Diệp gia nghe lệnh! Toàn bộ xuất kích - diệp gia chủ hét lên một tiếng, tiếng hét của lão vang lan ra toàn bộ diệp gia trang
Cùng lúc tiếng xuất kích vang lên, hàng ngàn đốm sáng từ dưới diệp gia bay lên không trung, họ hướng về phía diệp gia chủ cúi đầu một cái rồi xuất phát
Chúng ta cũng đi thôi! - diệp trưởng lão ra lệnh, rồi hoá thành một đốm sáng màu xanh lao đi
Đi thôi - diệp gia chủ nhìn thấy diệp trưởng lão đi trước, lão lên tiếng nói một câu
Hai con hãy ở lại đây, cuộc chiến này hai con không nên can dự vào ; hãy giữ sức mà tranh giành bí bảo - diệp lão nhìn hai con mình một cái rồi nói nhỏ
Nhưng! -
Không nhưng nhị gì cả, nên nhớ ta cùng mẫu thân con chịu khổ suốt 10 năm nay, tất cả là vì nó ; không lẽ bảo bọn ta dâng không cho đám người kia, như vậy có đáng không. Là diệp gia thì thế nào, tất cả đều nói dựa trên thực lực - diệp gia chủ nói tiếp
Còn một điều nữa, hắn đang ở trong diệp gia trang, nếu có cơ hội hãy trừ khử hắn đi- diệp gia chủ nói xong thì cũng hoá thành một vệt sáng phóng lên trời cao
Phụ thân, mẫu thân bảo trọng - sau khi diệp phu nhân rời khỏi thì hai người đồng thanh đáp
Tỉ tỉ! Bây giờ chúng ta làm gì - diệp thiếu bảo quay lại hỏi diệp thanh
Tạm thời chúng ta rời khỏi đây trước, dù sao chuyện này cũng phải chờ cả tháng trời, chi bằng đi đón mặc nhi trước - diệp thanh suy nghĩ một chút rồi nói
Còn võ tam, phụ thân dặn là phải tiêu diệt hắn - diệp thiếu bảo băn khoăn
Với tu vi của hắn thì không cần hai chúng ta quan tâm làm gì, với lại tên kia Thông hiểu trận pháp, có thể sau này sẽ có ích - diệp thanh lên tiếng
Hơn nữa việc đón diệp mặc và bảo vệ nó khỏi tay đám người kia mới là chuyện quan trọng - diệp thanh nói tiếp
Đây là ý của phụ thân! - diệp thiếu bảo suy nghĩ một chút rồi nói
Đúng vậy! - diệp thanh đáp, nói xong nàng cầm tay diệp thiếu bảo rồi hoá thành một đạo độn quang bay vào trong rừng trúc
Cùng lúc hắn bắt đầu đột phá, ở gia tộc lớn còn lại của thanh trúc giới đang sảy ra những cuộc chiến nảy lửa ; một bên là diệp gia, một bên là hai gia tộc của thanh trúc giới
Lúc này diệp gia có sự hỗ trợ của diệp trưởng lão nên ưu thế hoàn toàn nghiêng về diệp gia, hơn nữa hai vị diệp gia chủ cùng phu nhân bộc lộ toàn bộ thực thực khiến cho hai gia tộc kia điêu đứng. Bọn họ đang ở tình thế ngàn cân treo sợi tóc
Thật không ngờ, mỗi lần võ tam đột phá đều đem lại kết quả không tốt cho nơi chính hắn đang đặt chân ; nhớ năm xưa ở nhân giới, lần đầu tiên hắn độ lôi kiếp thì toàn bộ nhân giới bị diệt sạch
Lần này cũng không ngoại lệ, lúc hắn đột phá thì cũng là lúc bí địa xuất hiện ; cuộc thanh trừng máu tanh nhất lịch sử thanh trúc giới cũng diễn ra, có thể sau lần thanh trừng này thanh trúc giới Sẽ không còn lại gì
Quả thật hắn là tai ương của mọi nơi hắn đặt chân đến