Nghịch Mệnh Lộ

Quyển 2 - Chương 68: Thanh Nham Trấn



Vụ Hải sơn mạch chính là sơn mạch lớn nhất Càn Nguyên đại lục, rộng vài chục vạn dậm, đối với người phàm, nơi này chính là nơi thần bí bất khả xâm phạm, còn với tu sĩ, Vụ Hãi sơn mạch chính là một bảo địa vô số kỳ ngộ đồng thời cũng có vô số nguy hiểm rình rập, bởi vì Vụ Hãi sơn mạch chính là địa bàn của yêu thú.

Vụ Hải sơn mạch chia làm ba khu vực, vùng ngoài, vùng trong và vùng trung tâm, càng vào xâu yêu thú càng lợi hại, có lời đồn ở vùng trung tâm của Vụ Hãi Sơn Mạch có cả yêu thú hóa hình kỳ tương đương với tu sĩ độ kiếp kỳ, tuy rằng chỉ là lời đồn nhưng không ít người cực kỳ tin tưởng, bởi vì Ngoại Vi Đường của Hỗn Độn Tiên Ma Tông cũng chỉ nằm trong một đại thung lũng ở vùng tiếp giáp với vùng trong mà thôi, chính xác là nằm ở vùng ngoài không dám tiến vào vùng trong, như vậy cũng thấy rõ, ngay cả Hỗn Độn Tiên Ma Tông cũng kiên dè yêu thú trong Vụ Hải Sơn Mạch.

Lý Phi Yến, Hứa Vô Tình, Tư Không Tử Tình cùng với La Triệt một nhóm bốn người cùng nhau rời khỏi Ngoại Vi Đường tiến thẳng về phía bắc, mục tiêu của bọn họ chính là một tòa thành tiếp giáp với Ngoại Vi thung lũng gọi là Thanh Nham Thành.

Ngoại Vi thung lũng nằm ở vùng ngoài của Vụ Hải sơn mạch, tuy nhiên ở khu vực này không phải chỉ có Ngoại Vi Đường mà còn một số thành trấn khác, một trong số đó chính là Thanh Nham Thành, thành này nằm ở phía bắc của Ngoại Vi thung lũng, là nơi dừng chân của rất nhiều đệ tử ngoại vi Hỗn Độn Tiên Ma Tông cũng như những đệ tử của nhiều trung môn tiểu môn khác muốn tiến vào vùng trong của Vụ Hãi sơn mạch lịch lãm, hoặc làm nhiệm vụ.

Thanh Nham Thành cũng như những thành trấn khác vốn không liên quan đến Hỗn Độn Tiên Ma Tông, chúng đều được lập nên bởi một liên minh gồm vài trung môn hiệp lực, mà Hỗn Độn Tiên Ma Tông đối với việc những môn phái kia lập nên thành trấn ở nơi này cũng không có ý kiến, chỉ cần bọn họ không xâm phạm vào Ngoại Vi thung lũng là được, dần dần nơi này trở thành nơi dùng chân của vô số tu sĩ, không chỉ là Hỗn Độn Tiên Ma Tông mà hầu như tất cả tu chân giới Càn Nguyên Đại Lục đều biết đến những thành trấn này, dẫn đến Thanh Nham Trấn cùng những địa điểm xung quanh Ngoại Vi thung lũng khác càng lúc càng phồn hoa, chẳng khác nào một phường thị sầm uất, tu sĩ có thể mua bán trao đổi vật phẩm ở nơi này, những thế lực quản lý nơi này có thể từ đó mà thu được lợi ít.

“Thật là nhộn nhịp.”

Bốn người Lý Phi Yến đưa mắt nhìn ra xung quanh, trên đường có rất nhiều người qua lại, có thể bắt gập rất nhiều tu sĩ của những môn phái khác xuất hiện nơi này, đồng thời đệ tử ngoại vi của Hỗn Độn Tiên Ma tông cũng có không ít, tuy nhiên ánh mắt của những tu sĩ kia nhìn những đệ tử Hỗn Độn Tiên Ma Tông như bọn họ khác hẳn đối với những người khác, bất kể tu vi thế nào, chỉ cần là đệ tử Hỗn Độn Tiên Ma Tông đều sẽ khiến người ta kiêng kỵ.

Lý Phi Yến đối với ánh mắt của những tu sĩ xung quanh không mấy quan tâm, nàng có thể hiểu được, đối với một con cự thú đáng sợ, dù chỉ nhìn thấy một sợi lông tơ của nó người khác vẫn bất giác thấy sợ hãi cùng kiên kỳ.

“Chúng ta biết tìm Thiên Bảo Các ở nơi nào đây?”

Tư Không Tử Tình nhìn đường phố nhộn nhịp đông đúc, hai bên đường dày đặc kiến trúc tửu lâu cửa hàng đủ loại mà bất đắc dĩ, La Triệt cười cười nói:

“Chúng ta đi hỏi thăm người khác vậy.”

Nói xong hắn cực kỳ tự nhiên quay sang lôi kéo một gã tu sĩ chừng mười bảy mười tám tuổi đang đi trên đường.

“Vị sư huynh này, không biết có thể cho ta hỏi đường một chút được không?”

Gã tu sĩ kia đang đi đột nhiên bị lôi kéo hắn có chút ngạc nhiên, nhưng khi nhìn thấy y phục Hỗn Độn Tiên Ma Tông, lập tức tỏ ra khách khí cười hỏi:

“Tiểu huynh đệ muốn hỏi điều gì, ta sẽ tận sức giúp đỡ”

Thấy thái độ khách khí của đối phương, Lý Phi Yến thầm thở dài, đệ tử đại tông phái quả thật khác hẳn, bất kể ngươi tu vi thế nào, tuổi tác ra sau, bất kể đệ tử ngoại vi nhiều kinh người, kẻ khác vẫn như trước không muốn dễ dàng đắc tội.

“Chúng ta đang tìm một nơi gọi là Thiên Bảo Các.”

“A… ta biết, ta biết…”

Gã tu sĩ kia cười cười gật đầu, sau đó chỉ về một hướng nói:

“Thiên Bảo Các là ở cuối đường, các ngươi cứ đi tới, nhất định gặp được.”

“Ồ! Thì ra là ở đó, đa tạ sư huynh chỉ điểm.”

“Ha ha… Không dám.”

Cùng gã tu sĩ này nói thêm mấy câu, bốn người liền tiếp tục đi về hướng tu sĩ kia chỉ, rất nhanh đã nhìn thấy một tòa lầu cao hai tầng, tuy tòa lầu này không lớn nhưng trang trí cũng như kiến trúc lại cực kỳ bắt mắt, hai con sư tử đá trước cửa được điêu khắc bằng ngọc thạch càng khiến người ta chú ý.

Phụ thân của Tạp Tác chính là một vị trưởng lão của Thiên Bảo Các, tuy là hiện tại phụ thân hắn cũng không thể trợ cấp gì cho hắn được vì vị Kim Bàng tiền bối kia không cho phép, do đó ngoại trừ dùng được chút đường dây có thể mua bán đồ vật không lo bị ép giá, Tạp Tác không thể được Thiên Bảo Các hỗ trợ gì nữa.

Mục đích bốn người đến chuyên nhánh Thiên Bảo Các tại Thanh Nham Trấn này là muốn mua chút đồ vật chuẩn bị tiến vào vùng trong Vụ Hải sơn mạch làm nhiệm vụ, có Tạp Tác đảm bảo, bốn người cũng không lo bị Thiên Bảo Các hét giá trên trời.

Trước cửa Thiên Bảo Các có hai gã đạo đồng, nhìn thấy bốn người tiến đến, hai mắt bọn hắn đột nhiên sáng lên, liền tươi cười tiếp đón.

“Xin chào, xin hỏi bốn vị có phải là sư huynh sư tỷ của Tạp Tác thiếu gia không?”

Bốn người nghe đạo đồng hỏi như vậy không khỏi có chút giật mình, tuy nhiên cũng không chần chờ, Lý Phi Yến gật đầu nói:

“Đúng vậy.”

“Thật tốt quá, quản sự của chúng tôi đã sớm nhận được tin của Tạp Tác thiếu gia, đang chờ bốn vị ở tầng trên, mời bốn vị theo tiểu nhân.”

Nói xong một đạo đồng đi trước dẫn đường, trong lúc di chuyển lên tầng trên cũng thu hút được không ít ánh mắt của chúng nhân dưới tầng một, tuy nhiên khi thấy là đệ tử Hỗn Độn Tiên Ma Tông, những người kia cũng không có ý kiến gì.

Tầng hai so với tầng dưới thì yên tĩnh hơn rất nhiều, mà khiến bốn người thêm kinh ngạc chính là trên tầng hai chỉ có ba người nhưng từ khí tức trầm trọng mà ba người này lộ ra, bọn họ liền có thể đoán được cả ba người ít nhất đều là tu sĩ trúc cơ kỳ, trong đó còn có một đệ tử Hỗn Độn Tiên Ma Tông, người này là một thanh niên khuôn mặt lạnh lùng, có một tia ngạo khí ẩn hiện trong mắt hắn, thấy bốn người tuổi nhỏ, tu vi lại yếu như vậy nhưng lại được tiếp đón lên lầu hai, ba người kia kể cả thanh niên đều hơi ngạc nhiên, nhưng bọn họ đều không nói gì, bởi bọn họ đoán bốn người có thể có quan hệ với Thiên Bảo Các cho nên mới được ngoại lệ như vậy, dù sao trong Ngoại Vi Đường có không ít người có liên quan đến thế lực bên ngoài.

Bốn người theo đạo đồng tiến vào một hành lang sau đó đi đến một căn phòng, vừa tiến vào bốn người liền cảm nhận được một luồng không khí tươi mát lạ thường, không khỏi theo bản năng hít sâu vào một hơi, đối với Lý Phi Yến, cảm giác này có chút quen thuộc, ký ức hiện lên trong đầu nàng, năm đó ở Triệu gia thôn, phía sau có một cây cổ thụ, mỗi lần nàng ngồi dưới gốc cây hít vào không khí đều có cảm giác giống như vậy, lúc đó nàng không nhận ra điểm tốt của cái cây kia, hiện tại nàng đã hiểu, sở dĩ mỗi lần hít không khí dưới gốc cây đều khiến nàng cảm thấy khoan khoái khác thường chính là vì linh khí nơi đó đặc biệt nồng đậm, cũng giống như không khí trong phòng lúc này vậy.

Lý Phi Phi Yến đưa mắt nhìn qua một lượt, lập tức nhìn thấy ở góc phòng có một bình hoa bạch ngọc lớn, bên trong chỉ cắm một cành cây xanh tốt có những phiến lá to bằng bàn tay màu xanh mướt tràn trề sức sống, vừa nhìn nàng đã nhận ra, nhánh cây kia cùng cây cổ thụ ở Triệu gia thôn là cùng một loại, Lý Phi Yến không khỏi cảm thán, chả trách người của Triệu gia thôn lại khỏe mạnh như vậy, ngay bên cạnh có bảo vật, chỉ đáng tiếc bọn họ không nhận ra.

Trong phòng đang ngồi một lão giả râu bạc, nhận thấy ánh mắt Lý Phi Yến tập trung về góc phòng, lão giả cười nói:

“Đó chính là cành của Linh Khí Thụ, một loại linh thụ đặc biệt có thể tự động hấp thu linh khí trong linh thạch rồi tán xuất ra ngoài, dùng để hỗ trợ tu luyện rất tốt, nếu tiểu cô nương thích, lão hữu có thể bán cho ngươi một cành, đương nhiên giá cả không thể thấp, Linh Khí Thụ thật sự rất khó trồng.”

Đúng là quản sự Thiên Bảo Các, khả năng chào hàng rất chuyên nghiệp.

Mấy người Lý Phi Yến nhìn nhau, lão giả thấy vậy liền cười hiền lành nói:

“Được rồi, bốn vị tiểu hữu không cần khách sáo, đến đây ngồi đi.”

Lão giả này khí tức cực kỳ nội liễm, tu vi chắc chắn cực cao, bốn người nào dám làm trái, ngoan ngoãn ngồi xuống trước mặt lão giả kia, lão vẫn cười hiền lành tự tay rót cho bọn họ một ly trà rồi nói:

“Đây là linh trà lão hữu khá thích, cũng không phải quý giá gì, các ngươi cũng nếm thử đi.”

“Đa tạ tiền bối.”

Bốn người nâng trà lên uống một ngụm, sắc hương vị tất cả đều tuyệt hảo, nhất là trà vừa vào bụng lập tức một luồng linh khí tinh thuần thấm vào kinh mạch khiến người ta khoan khoái cực kỳ, bốn ngươi vừa hưởng thụ vừa thầm kinh ngạc ở trong lòng, đồng thời cũng có chút nghi hoặc, thái độ của lão giả này đối với bọn họ hình như hơi tốt quá rồi, cho dù có liên quan đến Tạp Tác nhưng cũng không đến nỗi khách sáo đến như vậy, để một quản sự có tu vi sâu không lường được tiếp kiến, hơn nữa thái độ cũng hữu hảo đến như thế, bốn người thật sự là thụ sủng nhược kinh.

Lão gia đưa mắt nhìn bộ dạng cẩn thận của bốn người, mỉm cười nói:

“Các ngươi không cần khẩn trương, các ngươi là huynh đệ tỷ muội của Tạp Tác thiếu gia, đối với Thiên Bảo Các chúng ta là khách quý, không cần khách sáo.”

Nghe lão giả nói vậy, mấy người Lý Phi Yến bất giác đưa mắt nhìn nhau, xem ra bọn họ đã đánh giá Tạp Tác quá thấp rồi, địa vị của hắn hình như không hề thấp trong Thiên Bảo Các. Rất nhanh bọn họ liền bình tĩnh lại, Lý Phi Yến liền nói vào chuyện chính.

“Tiền bối, lần này chúng ta đến chính là vì muốn mua một chút đồ vật.”

“Ta biết, về chuyện đồ vật các vị muốn mua, cứ việc nói với tiểu đồng bên cạnh là được, lão hữu mời các ngươi đến cũng chỉ muốn gặp mặt một lần mà thôi.”

Lão giả cười cười nói, Lý Phi Yến thật sự là khó hiểu, bọn họ chỉ là một tiểu nhân vật, cần gì nhọc lòng một quản sự quyền cao chức trọng như vậy, hay là…

Lý Phi Yến quay đầu nhìn Hứa Vô Tình, dù chuyện Hứa Vô Tình là đệ tử chân truyền rất ít người biết, nhưng không chừng tên Tạp Tác kia đã không cẩn thận để lộ ra, do đó Thiên Bảo Lâu mới muốn lôi kéo quan hệ, nếu là như vậy thì sự việc này liền dễ hiểu rồi.

Mấy người Lý Phi Yến cũng không dài dòng, báo ra tên vật phẩm, chẳng qua cũng chỉ là một vài loại phù lục cấp một, vật có giá nhất cũng chỉ là mua bốn lá Thần Hành Phù mà thôi, vào khu trong của Vụ Hải sơn mạch mà không có thủ đoạn chạy trốn chính là tự đi tìm chết, nếu không may gặp phải yêu thú lợi hại, vậy chết là cái chắc, hơn nữa trong khu hoang dã kia không phải chỉ có yêu thú là mối hiểm họa duy nhất, một vài địa phương có hoàn cảnh nguy hiểm đồng thời những tu sĩ khác cũng đều là nguy cơ tiềm ẩn không thể bỏ qua, có một tấm Thần Hành Phù sẽ khiến bọn họ yên tâm hơn, cho dù giá cả rất cao gần như là phải dốc hết tài phú cũng chỉ đành cắn răng xuất ra, cũng may có mối quan hệ với Tạp Tác, Thiên Bảo Lâu đưa ra giá so với giá thị trường còn thấp hơn một chút, thậm chí vị quản sự kia còn tốt bụng tặng cho bọn họ mỗi người một tấm Ẩn Thân Phù, có thể che dấu khí tức trong một khắc thời gian, nếu vận dụng tốt cũng có thể xem là vật bảo mạng, giá cả của Ẩn Thân Phù vốn không thấp hơn Thần Hành Phù, cho dù là tàn phù chỉ còn lại một lần sử dụng duy nhất nhưng giá cũng đến hơn mười linh thạch hạ phẩm, tuy nhiên đồ tốt đã đưa đến, bọn họ cũng không ngu mà không nhận, liên tục nói cảm tạ mấy lần, bốn người mới mang theo vật phẩm vừa mua được hăng hái rời đi.

Rời khỏi Thiên Bảo Lâu, bốn người đi vào một tửu lâu gần đó, chọn một bàn trong tầng một ngôi xuống, sau đó gọi vài món ăn, chuẩn bị ăn no một bụng rồi sẽ lập tức tiến vào vùng trong.

“Lúc này không biết bốn người kia thế nào.”

Tư Không Tử Tình thở dài, có vẻ hơi lo lắng, Nhất Phong Viện tám người chia làm hai nhóm, dựa theo năng lực mà phân chia, như nhóm của bọn họ, Lý Phi Yến và Hứa Vô Tình thiên về cận chiến, La Triệt có thể viễn công, Tư Không Tử Tình có thể hỗ trợ phía sau, nhóm kia cũng tương tự, Vinh Cơ và Tô Vân Kiều phía trước lo cận chiến cũng như phòng thủ, hai người Vũ Văn Kỳ và Tạp Tác có thể viễn công hỗ trợ bằng phù lục. Sau khi chia hai nhóm, bọn họ đến phía bắc tiến vào Thiên Sinh lâm tìm Lam Sinh quả, bốn người Vinh Cơ thì đi về phía tây bắc, từ Ngạc Quang Thành tiến vào Băng Hỏa Cốc tìm Băng Hỏa Thảo.

Hứa Vô Tình nhìn Tư Không Tử Tình lộ ra vẻ lo lắng, vẫn như thường ngày lạnh nhạt nói:

“Bọn họ sẽ không có chuyện gì, ngươi không cần lo lắng vẩn vơ.”

Tuy hắn nói rất lạnh nhạt, nhưng ba người đều biết, hắn nói vậy có nghĩa là hắn tin tưởng vào năng lực của bốn người kia, Tư Không Tử Tình khẽ mỉm cười gật đầu.

“Hứa sư huynh nói đúng, chúng ta phải tin tưởng vào năng lực của bọn họ.”

Lý Phi Yến và La Triệt đều nở nụ cười, sau đó bọn họ cùng nhau ăn một bữa no nê, cuối cùng tốn đến tận một viên hạ phẩm linh thạch, khiến cho bọn họ đều cảm thấy có chút tiếc, nhưng rất nhanh bọn họ đều bỏ chuyện này ra sau đầu, rời khỏi tửu quán tiến ra ngoài thành.

Thiên Sinh lâm là một khu vực rất có tiếng trong Vụ Hải sơn mạch, bên trong có không ít thiên tài địa bảo cấp một cấp hai sinh trưởng, mà nổi bật chính là một loại linh quả gọi là Lam Sinh Quả, loại linh quả này chuyên làm nguyên liệu ủ linh tửu, loại linh tửu kia được nhiều người cực kỳ ưa thích, giá cả cũng không thấp, nhiệm vụ chính là thu thập mười Lam Sinh Quả, tuy nhiên bốn người phải thu thập gấp đôi số lượng để chia lại cho nhóm Vinh Cơ đang ở Băng Hỏa Cốc, hơn nữa bọn họ còn có ý định thu thập nhiều một chút, để Tư Không Tử Tình dùng làm tài liệu luyện dược.

Thiên Sinh sâm lâm rất rộng lớn, theo thông tin bọn họ thu được, khu rừng này rộng đến tám trăm dậm, khu trung tâm của nó được đánh giá là nguy hiểm, do đó bọn họ đều không hề có ý định tiến sâu vào trong, cho dù càng vào trong càng dễ dàng tìm được Lam Sinh Quả.

Bốn người không ai phát hiện, khi bốn người vừa bước ra khỏi cửa thành thì cũng có một người theo sát phía sau, ánh mắt nhìn bóng lưng bọn họ lộ ra một tia châm chọc.

VntHoaTinhKhoi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.