Nghịch Ngợm Cổ Phi

Chương 151: Ta nghẹn đến bị nội thương



Vị Lục vương gia kia rốt cục nhịn không được, ha hả nở nụ cười, tay chỉ vào thái tử nói không ra lời.

Phượng Thiên Vũ cũng rất muốn cười, nhưng là người của hắn làm cho thái tử trở thành trò cười của thiên hạ, hắn muốn cười lại không thể làm gì.

Hắn đỡ lấy đại ca tức giận đến phát run, trừng mắt nhìn Long Phù Nguyệt trách mắng một cái: “Nha đầu chết tiệt, trở về ta sẽ trừng phạt ngươi, còn không mau cút đi!”

Long Phù Nguyệt âm thầm le lưỡi một cái, trên mặt vẫn là biểu tình sợ hãi, trong lòng lại vô cùng thích thú. Con mẹ nó, cuối cùng cũng báo thù giùm tỷ tỷ được rồi, cũng dạy cho tên thái tử biến thái này một bài.

Nàng biết giờ phút này không thích hợp lưu lại, liền lôi kéo Điềm nhi đang sợ choáng váng chạy đi.

Một cái áo khoát dài bỗng nhiên bay tới, nằm ở trên người nàng, Long Phù Nguyệt sửng sờ một chút, liếc mắt nhìn Phượng Thiên Vũ một cái, thấy hắn bên trong là quần áo dài, hắn lại không nhìn nàng.

Thái tử kia tức giận đến kêu to: “Không thể đi! Không thể để nàng đi!”

Long Phù Nguyệt không thèm để ý đến hắn, lôi kéo Điềm nhi đi ra ngoài.

Trong phòng có không ít thị vệ, nhưng ngại Phượng Thiên Vũ trước mặt, ai dám ngăn cản? Ngây người một lúc, Long Phù Nguyệt đã chạy thoát rồi.

Hai người hồng hộc chạy trở về Vương phủ, thẳng đến tiểu viện của mình, hai người mới chân chính thở dài nhẹ nhõm.

Điềm nhi sợ hãi, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, hơn nửa ngày mới run run nói một câu: “Phù Nguyệt, ngươi….sơ suất quá! Lần này nếu không phải có Vương gia của chúng ta, thái tử gia tuyệt đối sẽ giết ngươi!”

Cái miệng nhỏ nhắn của Long Phù Nguyệt nhếch lên nói “Thái tử gia kia rất biến thái! Để cho tỷ tỷ khiêu vũ không nói, còn cố ý để nàng ngã, cố ý nhục nhã nàng, hừ, cơn tức này nếu không báo thù, ta sẽ nghẹn đến bị nội thương.”

Điềm nhi sửng sốt: “Nói như vậy, ngươi vướng chân, đẩy ngã bàn thái tử là cố ý?”

Long Phù Nguyệt hơi hất đầu: “Đương nhiên! Ha ha, ta đã ra tay, phỏng chừng rất nhanh thái tử sẽ trở thành trò cười cho cả kinh thành, bị một thân đầy rượu cùng thức ăn không nói, ngay cả y phục cũng bị lột đi một nửa, ha ha, nhớ tới bộ dáng hắn chật vật ta thật không thể nhịn cười, không biết tên kia làm thế nào xong việc, đáng tiếc ta không tận mắt thấy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.