Nghịch Ngợm Cổ Phi

Chương 440: Hô hấp nhân tạo



Dương Thần Dịch gật gật đầu, nói: “Vậy Phượng Vương gia hãy nghỉ ngơi, thiếu cái gì thì lên tiếng nói.” Lại quay đầu nhìn Long Phù Nguyệt nói: “Phù Nguyệt, Đại sư huynh của muội đâu? Tại sao lại không gặp hắn?”

Long Phù Nguyệt ngẩn ra, đại sư huynh lại mất tích? Vừa mới không phải còn ở đây sao?

Nhưng mà lời này đương nhiên không thể nói với Dương Thần Dịch. Nàng miễn cưỡng cười nhẹ một tiếng: “Đại sư huynh của muội có lẽ lại đến nơi nào thanh tu nữa rồi. Hoàng huynh tìm huynh ấy có thể có chuyện quan trọng sao? Hay là để Phù Nguyệt đi ra ngoài tìm xem?”

Dương Thần Dịch vội khoát khoát tay: “Không cần. Trẫm cũng không có chuyện khác, tùy tiện hỏi mà thôi. Nếu đi thanh tu rồi, vậy đừng nên quấy rầy……”

Dương Thần Dịch lại ở đây hàn huyên cùng Phượng Thiên Vũ vài câu, thế này mới đi.

Những người này vừa mới rời đi. Long Phù Nguyệt liền nhảy dựng lên, kêu lên: “Phượng Thiên Vũ, ngươi……” Đang muốn mắng hắn vài câu hết giận, thuận tiện thuyết minh thân phận của mình, nhưng không ngờ vừa quay đầu lại, tự nhiên nhìn đến Phượng Thiên Vũ đã ngã xuống, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy. Đầu đầy mồ hôi ngã nhào. Khép hờ ánh mắt, giống như không còn thở.

Làm nàng kinh hoàng, nhất thời đem lời muốn nói nuốt trở về trong bụng. Nhảy qua gọi hắn: “Này này, ngươi làm sao vậy? Vừa mới rồi không phải tốt lắm sao?”

Vừa nói vừa lay lay hắn.

Phượng Thiên Vũ đã nhắm chặt ánh mắt, không nhúc nhích, khuôn mặt càng thêm tái nhợt.

Trời ạ, không phải là đã hôn mê chứ?!

Trong lòng Long Phù Nguyệt không khỏi vội vàng, vươn tay dò xét hơi thở của hắn, a a a a a a a a a a, không có hơi thở rồi!

Lần này Long Phù Nguyệt thực sự nóng nảy. Sư huynh không biết đi nơi nào, chờ hắn tới cứu đó là không có khả năng.

Nàng ở trong phòng đi lung tung một vòng. Đột nhiên nhớ tới môn tri thức học cấp cứu hiện đại.

Mặc kệ! Tốt xấu gì cũng nên thử một lần!

Nàng nhảy đến bên cạnh hắn, trước lấy tay để lên ngực và bụng hắn ấn nhẹ mấy cái, sau đó bóp mũi hắn, tiến đến gần miệng hắn, dựa theo cấp cứu hiện đại, miệng đối miệng mãnh liệt thổi mấy hơi thở.

Phương pháp này thực sự là rất hữu hiệu, vừa mới thổi hơn mười hơi, một ngụm cuối cùng này vừa mới thổi ra đi, Phượng Thiên Vũ sâu kín mở mắt ra, Long Phù Nguyệt cùng hắn mắt to đối đôi mắt nhỏ, vài giây đồng hồ, bỗng nhiên tránh xa ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.