Nghịch Ngợm Cổ Phi

Chương 645: Sẽ không làm thiếp 2



Trong lòng hắn âm thầm giật thót, trên mặt cũng không hề biểu hiện gì, cười ha hả nói: "Cô nương thật đúng là ngây thơ đáng yêu, không biết cô nương có từng nghe nói qua câu này thành ngữ Vấn đỉnh Trung Nguyên không?"

Vấn đỉnh Trung Nguyên?

Long Phù Nguyệt hơi hơi sững sờ một chút, nàng đương nhiên biết thành ngữ này.

Điển tích về thành ngữ này do nàng năm đó lúc nói chuyện phiếm vô tình kể cho hắn nghe.

Điển nguyên ở 《 Sử ký-Sở thế gia 》.

Trước công nguyên 606 năm, Sở Trang vương tự mình cảm giác thực lực của một nước ngày càng cường đại, không muốn chỉ co lại ở một góc trời, có ý định muốn mở rộng thêm bờ cõi.

Vì thế, hắn tự mình dẫn đại quân thẳng đến thành đô của Chu thiên tử gần đó.

Chu Định vương thấp thỏm lo âu, phái đại phu Vương Tôn Mãn đến sở doanh thăm hỏi.

Sở Trang vương tiếp kiến thì đột nhiên hỏi Hổ Phù cao bao nhiêu và nặng bao nhiêu.

Tại trung quốc cổ đại, Hổ Phù là một vật tượng trưng cho vương quyền của một quốc gia.

Câu hỏi của Sở Trang vương lần này, muốn dò xét thử ý tứ của Chu Định Vương để hướng tới.

Hắn đột nhiên hỏi thành ngữ này làm gì? Chẳng lẽ mình hỏi Hổ Phù của hắn một chút, liền đại biểu cho chính mình có dã tâm? Muốn thay thế soái vị của hắn? Trời đất! Người kia quá đa nghi rồi!

Hừ, ta là vì muốn tốt cho hắn, hắn ngược lại hoài nghi ta! Mặc kệ hắn! Nhưng...... Nhưng nếu Hổ Phù của hắn thật sự để cho vị Lục vương gia kia đoạt được, chỉ sợ lại là một đại tai họa......

Trong nội tâm nàng giống như ròng rọc kéo nước loạn chuyển, nhất thời không biết nên đánh thức hắn như thế nào thì mới tốt. Tức giận nói: "Được rồi, được rồi, nếu không tiện, ta không nhìn là được. Nhưng mà, Cửu vương gia, cái Hổ Phù đó có lẽ là thứ vô cùng quan trọng, cần phải cất kỹ, đừng ném lung tung, lỡ không may được người khác nhặt được, như thế sẽ phiền toái rất lớn."

Phượng Thiên Vũ cười ha hả: "Hoa cô nương quan tâm đối với ta như vậy, thật làm cho bổn vương thụ sủng nhược kinh. Nhưng cô nương yên tâm, Hổ Phù của bổn vương đặt ở một chỗ vô cùng cơ mật, không thể lạc được."

"Theo ta thấy, Vương gia vẫn nên thường xuyên xem xét một chút cho thỏa đáng. Đỡ phải đến một lúc nào đó đã đánh mất cũng không biết." Long Phù Nguyệt tận tình khuyên bảo. Trong lòng âm thầm cười khổ: "Nha, ta hiện tại quả thực so với Đường Tăng còn dong dài hơn......"

Sắc mặt Long Vương phi hơi trắng bệch, tim đập như nổi trống. Chẵng lẽ nha đầu kì quái từ đâu chạy tới này, đã nhìn thấy gì?!

Không khỏi nhìn nhìn Long Phù Nguyệt, rồi nhìn lại Phượng Thiên Vũ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.