Nghịch Ngợm Cổ Phi

Chương 736: Lôi Nhân! Rất Lôi Nhân



Thủy Diệu m kia lại nhìn Long Phù Nguyệt một chút, nhẹ nhàng quỳ gối: "Tiện thiếp tham kiến Vương Phi, Vương Phi, triều phục Thái Tử Phi này là thái tử gia tự mình đốc xúc Thượng Y Phường thêu chế, Vương Phi mời thử xem có vừa người hay không."

Cầm khay trong tay vẫn giơ lên qua đỉnh đầu.

Long Phù Nguyệt nhìn nhìn y phục lộng lẫy kia.

Hoa lệ phiền phức vô cùng, tơ vàng chỉ bạc thêu công tinh xảo, những hạt ngọc trai to lớn đính đầy trên vải làm hoa văn, làn váy thật dài, đẹp đẽ quý giá và long trọng.

Một vật tinh xảo khác trong mâm mũ phượng. Trung tâm có một viên bảo thạch, to chừng quả trứng gà, lung linh gắn ở trên đỉnh.

Phượng Thiên Vũ cười nói: "Phù Nguyệt, nàng nhìn một chút, thấy thích không?"

Long Phù Nguyệt không đành lòng dập tắt hứng thú của hắn, gật gật đầu: "Thích, ừm, thực thích."

Trong lòng cũng đang oán thầm: "Nha, nếu đem châu báu trên y phục cùng mũ phượng này dỡ xuống đem bán ta chỉ sợ sẽ là, người giàu có nhất kinh thành này."

Phượng Thiên Vũ cảm thấy hật cao hứng: "Vậy nàng đi thử xem sao. Nếu có gì không thích hợp cũng dặn dò cho các tú nương sửa chữa, chờ đến đại hôn của ta và nàng, nàng sẽ mặc bộ y phục này."

Cái gì? Muốn mặc thử? Khuôn mặt nhỏ nhắn của Long Phù Nguyệt nhất thời khổ xuống.

Một thân trang phục và đạo cụ này ít nhất cũng có hai ba mươi cân nặng, nàng mặc một thân như vậy còn không mệt chết đi được sao?

Cái gì, khoan đã, đại hôn?!

Tại sao còn phải làm đại hôn? Nàng không phải đã cùng hắn thành hôn rồi sao?

Tựa hồ đoán được Long Phù Nguyệt đang suy nghĩ gì, Phượng Thiên Vũ cười dài: "Là đại điển lập Thái Tử Phi. Phù Nguyệt, ta vẫn muốn cho nàng một hôn lễ tốt nhất. Được rồi, đừng đứng đó gục đầu nữa, nhanh đi thử xem."

Long Phù Nguyệt không thể từ chối, chỉ phải đi vào thử. Hai cung nữ cùng với Thủy Diệu m cũng đi vào theo.

Long Phù Nguyệt giống như con rối gỗ, mặc cho những cung nữ này bài bố, đem một ít thân trang phục hoa lệ và đạo cụ mặc lên người.

Thủy Diệu m lại hóa trang cho nàng một chút, Long Phù Nguyệt nhìn vào trong gương, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời tối sầm.

Nữ nhân phấn son dày cộm trong gương kia là ai?

Nhìn qua giống như từ trong cổ mộ mới bò ra tới.

Kinh người! Rất Kinh người a!

"Thủy cô nương, đổi lại cho ta thanh thuần một chút. Hiện tại thành bộ dáng gì vậy, giống như yêu tinh."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.