Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 1085



Chương 1085:

 

Oal Mạc Tuân vừa ra sân, những người qua đường kia đều nhìn đến ngây người, người đàn ông anh tuần này nhất định chính là nam chính phim thần tượng đi ra mà, chân dài âu phục cùng khí chất bá đạo kia kìa.

 

Phú nhị đại kia rất nhanh đã nhận ra Mạc Tuân, khi đó hắn còn nhỏ, bố hắn đã từng dẫn hắn dự tiệc của Mạc gia, hắn từng gặp vị Mạc gia trưởng tử Mạc Tuân này trên tiệc.

 

Mấy năm nay Mạc Tuân đã cường đại đến có mặt khắp nơi rồi, cũng không phải là người mà phú nhị đại có thể tiếp xúc được, thế nhưng ấn tượng của phú nhị đại đối với Mạc Tuân rất sâu, khi đó còn nhỏ hắn lần đầu tiên nhìn thấy vị thiên chi kiêu tử Mạc gia Mạc Tuân này, lúc đó trên người Mạc Tuân khí tràng hoàn toàn là thứ hắn không cách nào chống đỡ được nên đã sâu đậm rung động.

 

Ánh mắt Phú nhị đại lại rơi vào cúc áo bạc trên tay áo Mạc Tuân, trên cúc áo khắc một chữ “Lục”.

 

Phú nhị đại kia đầu oanh một tiếng nổ tung, quả nhiên là, là, anh… anh chính là Mạc Tuân?

 

Đệ nhất tài phiệt Mạc Tuân?

 

Mạc Tuân căn bản cũng không nhìn phú nhị đại, anh mắt nhìn thẳng nhắc chân dài, đi đến trước mặt Lê Hương và Tiểu Dịch Dịch, anh rũ mí mắt anh tuần đưa tay xoa xoa cái đầu nhỏ của Tiểu Dịch Dịch.

 

Tiểu Dịch Dịch ngước khuôn mặt nhỏ phần điêu ngọc trác không tiếng động gọi một câu: “Bố.”

 

Mạc Tuân cúi thân hình cao lớn, ôm lấy Tiểu Dịch Dịch, ôm Tiểu Dịch Dịch lên khuỷu tay của mình: “Đi, về nhà.”

 

Tiểu Dịch Dịch nhanh chóng nhìn về phía Lê Hương.

 

Lê Hương đứng tại chỗ, cô tiếp cận Tiểu Dịch Dịch cũng không muốn làm cho Mạc Tuân biết, dĩ nhiên, cô cảm thấy Mạc Tuân rất có thể đã sớm biết.

 

Hiện tại Mạc Tuân đột nhiên xuất hiện, hai người cứ như vậy mặt đối mặt, Lê Hương có chút bất ngò tay không kịp.

 

Lúc này đôi mắt thâm thúy của Mạc Tuân rơi vào khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt sắc của cô, nhíu lại mày kiếm _ trầm giọng nói: “Lê Hương, không phải miệng miệng cô ghê lắm sao, sao ở khác mặt người trước liền câm thế kia?”

 

“Cái gì?” Đôi mắt trong vắt Lê Hương ngây ngô nhìn anh, không rõ anh đột nhiên trách cứ cô là có ý gì.

 

Một giây kế tiếp, Mạc Tuân đột nhiên thò bàn tay to kéo lại bàn tay nhỏ bé của cô, nắm bàn tay mềm như không xương giữ tại trong lòng bàn tay của mình, anh lạnh lùng liếc liếc mắt phú nhị đại kia: “Nói cho hắn biết người đàn ông của cô là ai, nói cho hắn biết bố Mạc Thần Dịch là ail”

 

Hàng mi Lê Hương run lên, anh đây là… có ý gì? Người đàn ông của cô…

 

Thấy cô do dự, Mạc Tuân cong ngón tay thon dài, dùng sức nhéo tay cô, tạo áp lực với cô.

 

Lê Hương chỉ có thể phối hợp ngẳng đầu nhìn về phía phú nhị đại kia, giọng nói thanh lệ, khí thế mười phần, mắng: “Cái tên có mắt không tròng tốt như anh tốt nhất trọn to cặp mắt của mình nhìn đi, vị này chính là Mạc tiểu thái tử Mạc Thần Dịch, bố của Mạc Thần Dịch bây giờ đang trước mặt của anh, anh ấy chính là bổn tôn Mạc Tuân?

 

Lê Hương vô cùng long trọng giới thiệu Mạc Tuân “

 

lên sân khấu.

 

Mọi người vây xem đều sợ ngây người, vị này lẽ nào chính là trong truyền thuyết đệ nhất tài phiệt… Mạc Tuân? Hai chân phú nhị đại kia mềm nhữn, hắn đang suy nghĩ vừa rồi bản thân rốt cuộc đã làm gì cái gì, hắn dĩ nhiên đoạt người phụ nữ của Mạc Tuân, mắng con trai Mạc Tuân, còn nói Mạc Tuân thấy hắn cũng phải quỳ xuống? Không phải, đây tuyệt đối không phải chuyện có thể làm ral Phú nhị đại cảm giác mình sắp phải quỳ xuống trước mắt Mạc Tuân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.