Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 1228



Chương 1228:

 

“Lan Lâu công chúa, tao chính là muốn tìm mày!” Bà mập thấy được Lê Hương hai mắt đều sáng, bà ta xoắn tay áo, muốn xông tới xé nát Lê Hương: “Là mày, chính là mày câu dẫn chồng tao, tao muốn cào nát mặt mày, hủy dung mày!”

 

Bà mập muốn xông lên lăng nhục Lê Hương, nhưng Mạc Tuân vẫn đứng cạnh cửa, anh che dáng người nhỏ mềm của Lê Hương ra phía sau mình, tư thế bảo vệ gió thổi không lọt.

 

Ngại thân thủ và khí tràng cường đại của Mạc Tuân, bà mập cũng chỉ có thể nổi giận đùng đùng nhìn Lê Hương.

 

Lê Hương nhìn bà mập này, cả người hơi ngây ngốc, cho tới bây giờ cô chưa từng nghĩ chính mình sẽ có ngày bị bắt gian này.

 

“Chồng bà là ai chứ?” Lê Hương hỏi.

 

“Mày còn giả vờ? Chồng tao là ai mà mày không biết, chồng tao chính là Triệu tổng quản lý khu này!” Bà mập vênh váo nói.

 

Triệu tổng?

 

Lê Hương không có ấn tượng gì với kiểu người như Triệu tổng, cô lấy làm tiếc câu môi: “Bà nên mua một cái gương về nhà soi đi, chồng bà dựa vào cái gì để tôi phải câu dẫn?”

 

“Mày!” Bà mập tức giận giận sôi lên, thật là con đàn bà phách lối!

 

“Mọi người mau đến xem, xem con tiểu tiện nhân Lan Lâu công chúa này đi!” Bà mập bắt đầu khóc lóc om sòm.

 

Lê Hương chau hàng mày thanh tú, muốn nói chuyện, nhưng lúc này trong tầm mắt tối sầm, Mạc Tuân khẽ động thân thể, chắn cô phía sau mình.

 

Khuôn mặt anh tuần như đao khắc của người đàn ông đều trầm xuống, dâng lên tầng âm vụ lệ khí: “Tiểu tiện nhân?

 

Mắng ai, hả?”

 

Bà mập lấy can đảm: “Mày đừng có dọa tao, tao là vợ của ông chủ ở đây, thấy không, đám bảo vệ phía sau đều nghe lời taol”

 

Nói rồi bà mập chỉ huy hai tên bảo vệ: “Chúng mày qua đây.”

 

Hai tên bảo vệ nhanh chóng tiến lên, kêu một tiếng: “Triệu phu nhân.”

 

Bà mập càng thêm được nước: “Thấy không, khách sạn này, mảnh Vân Hải này đều là địa bàn của tao, tao quyết, chúng mày ở trên địa bàn của tao còn dám hoàng hoành?”

 

Mạc Tuân khẽ nhếch môi, không nói chuyện.

 

Lúc này bà mập chỉ vào Lê Hương: “Tiểu tiện nhân chính là mắng…”

 

Bà mập lời vẫn chưa nói hết, “chát” một tiếng, bà ta trực tiếp bị vả một bạt tai.

 

Trời ạ!

 

Bà mập bưng khuôn mặt bị đánh của mình, khiếp sợ nhìn người vả mặt mình, người này không ai khác, chính là bảo vệ bà ta gọi tới.

 

“Chúng mày… chúng mày tạo phản đúng không? Tao là vợ ông chủ bọn…”

 

Lời còn chưa nói hết, “chát” một tiếng, bảo an lại vả bà ta một cái.

 

Cái vả tai mạnh mẽ này rơi xuống, hai bên mặt của bà mập nhanh chóng sưng vù, khóe miệng đều chảy máu, rất chật vật.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.