Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 1351



Chương 1353:





Mạc Tuân gật đầu, tiếng nói trầm thấp đạm mạc nói: “Những thứ này đều là thủ hạ chuẩn bị.”





“Nhưng, em nghe bảo hôm nay party tiết mục quan trọng nhất là điệu nhảy đầu tiên của anh, Mạc thị tổng tài sẽ chọn một trong nữ khách quý may mắn cùng nhảy điệu nhảy đầu tiên với anh.”






Hiện tại điệu nhảy đầu tiên của Mạc Tuân đã truyền khắp nơi, danh môn thục viện đều muốn mình có thể trở thành cô gái may mắn đó, cùng nhảy với Mạc Tuân.





Rất nhiều người đã bắt đầu lặng lẽ đi cửa sau, muốn được Mạc Tuân chọn trúng, với chuyện này, Thượng Quan Mật Nhi làm sao có thể tình nguyện làm người đứng sau?





Điệu nhảy đầu tiên của Mạc Tuân đương nhiên là của ả.





Đêm nay cô sẽ trở thành vì sao lóng lánh nhát toàn trường kia, làm cho tất cả mọi người hâm mộ đồ kị.







Mạc Tuân một tay đút trong túi quần, đứng nghiêm, cặp mắt thâm thúy xuyên qua lớp kính thủy tinh trước mặt nhìn về phía Lê Hương sau lưng. Lê Hương vẫn không nói chuyện, cô mang gương mặt thanh tú của tiểu nha hoàn, nhu thuận an tĩnh đứng trong góc nhỏ, hết sức khiêm tốn.





Hiện tại cô rũ xuống hàng mi nhỏ dài, nhìn chân của mình, dáng vẻ có hơi thương tâm.





Trái tim Mạc Tuân mềm nhũn, bàn tay to đút trong túi quần khẽ động, rất muốn kéo cô qua đây, yên lành bắt nạt cô một cái.





Kỳ thực anh cũng không biết cô đến tột cùng hạ lời nguyền gì với anh nữa, cô biến thành tiểu nha hoàn rồi, anh còn có thể liếc mắt nhận ra cô.





Thượng Quan Mật Nhi bên cạnh quá ồn ào, Mạc Tuân nhịn xuống ý niệm muốn ném ả ra ngoài, nhàn nhạt ừ một tiếng.





Tiết mục quan trọng nhất của buổi hội nghị hôm này là điệu nhảy đầu tiên của anh.





Thượng Quan Mật Nhi lúc này tha thiết nhìn Mạc Tuân: “Mạc tiên sinh, chúng ta sẽ được bóc số sao, điệu nhảy đầu tiên của anh sẽ nhảy cùng em chứ?”





Điệu nhảy đầu tiên của Mạc Tuân là do anh quyết định, anh muốn cùng người nào nhảy có thể bóc số đó ra, hiện tại Thượng Quan Mật Nhi đang đi cửa sau.





Mạc Tuân cũng không có trực tiếp trả lời Thượng Quan Mật Nhi, anh chỉ là thần bí câu môi mỏng: “Đến lúc đó cô sẽ biết.”





Thần bí như vậy, chẳng lẽ là muốn cho ả một surprise thật to?





Nhất định là như vậy!





Thượng Quan Mật Nhi rất vui vẻ, trong miệng giống như: ngọt như ăn kẹo vậy.





Lúc này “ting” một tiếng, cửa thang máy mở ra, Mạc Tuân dẫn đầu đi ra ngoài trước, anh cần xử lý một việc, cho nên vào phòng làm việc chủ tịch.





Phòng làm việc chủ tịch.





Mạc Tuân đi vào, lúc này thư ký riêng Nghiêm Kiên đã đi tới, cầm trên tay một hộp chuyển phát nhanh: “Chủ tịch, vừa rồi có người chuyển phát nhanh hộp này tới, nói là đưa cho anh.”





Mạc Tuân nhìn thoáng qua hộp chuyển phát nhanh kia: “Người nào đưa tới?”





Nghiêm Kiên lắc đầu: “Không biết.”





“Mở ra nhìn.”





“Vâng, tổng tài.”





Nghiêm Kiên nhanh chóng mở ra hộp chuyển phát nhanh, khi anh ta nhìn rõ đồ vật bên trong nhanh chóng há hốc miệng ra, bộ dạng rất khiếp sợ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.