Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 167



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 167:

 

Oa, Mạc tổng thật là đẹp trai.

 

Nhóm thiên kim danh viện Hải Thành mê luyến khuôn mặt tuấn tú của Mạc Tuân, bởi vì đang nói chuyện với Có Dạ Cần và Hoắc Tây Trạch cho nên bọn họ chỉ nhìn thấy được nửa bên mặt, ánh đèn neon chiếu qua phủ lên một tầng ngũ quang thập sắc trên khuôn mặt của Mạc Tuân.

 

Những thiên kim danh viên này bình thường cũng thích theo đuổi thần tượng, đều là những nhân vật nam chính, oppa chân dài, khiến bọn họ gào thét liên tục.

 

Nhưng bây giờ nhìn thấy Mạc Tuân, chỉ riêng ngoại hình của anh đã đủ để đá bay mấy oppa kia hàng chục con phó, càng không bàn tới bộ dáng tự phụ của ba người Mạc Tuân, Có Dạ Cần và Hoắc Tây Trạch, khí chất cao quý cường đại hô mưa gọi gió kia.

 

Đây là mị lực của một người đàn ông có thân phận tài phú, địa vị quyền thề.

 

Mấy cô gái kia đều bị mê choáng rồi.

 

 

Hoắc Tuyền lập tức mở miệng: “Được rồi, mọi người đừng có háo sắc nữa, Mạc tổng tuy hấp dẫn như vậy, nhưng anh ấy chỉ thích Lê Hương thôi, đừng quên Mạc tổng còn cho Lê Hương thẻ hắc kim đấy, còn tặng cả Only love cho Lê Hương. Bây giờ cơ hội tới rồi, Mạc tổng đã tới quán bar, vậy thì chúng ta hãy vạch trần bộ mặt thật của Lê Hương cho Mạc tổng xem đi.”

 

Bị nhắc nhở như vậy, những thiên kim dnah viện này liền kéo lại được lí trí của mình, chỉ cần nghĩ tới Mạc Tuân ưu tú lại bị đồ nhà quê Lê Hương kia mê hoặc, bọn họ liền thấy không phục, không cam tâm.

 

“Đúng, bây giờ chúng ta đi tìm Mạc tổng đi.”

 

“Tuyền Tuyền, loại rượu mạnh nhất quán bar nhà cô là loại gì, lát nữa cô bảo người mang lên hai chai sau đó chuốc say Lê Hương đi.”

 

“Say rượu sẽ nói thật, còn bại lộ nguyên hình, đến lúc đó chúng ta đi vào khích cô ta, rồi để Mạc tổng ở bên ngoài cửa nghe, lần này tuyệt đối không để cô ta chạy thoát.”

 

“Biện pháp này được.”

 

Trong phòng VIP sang trọng, Diệp Linh nói: “Lê Hương, Lê Nghiên Nghiên này đúng là bụng đầy tâm cơ, cô ta muốn mượn tay những danh viện này để đối phó cậu.”

 

Lê Hương cong môi: “Đây đều là những mánh khóe mà Lê Nghiên Nghiên quen dùng, bây giờ cô ta muốn thiết kế mưu đồ lớn trên người Mạc tiên sinh.”

 

“Cái này chẳng phải là… hợp ý chúng ta rồi à2”

 

Rốt cuộc cũng đợi được lúc Lê Nghiên Nghiên biết được tin Mạc Tuân là chủ nhân U Lan Uyễển, mà cô ta còn từng gặp qua Mạc lão phu nhân.

 

Lúc này cửa phòng xa hoa bị đẩy ra, người phục vụ bưng tới hai ly cocktail.

 

Tửu lượng của Lê Hương không tốt, uống một chút là say, nhưng nhìn ly cocktail màu sắc sặc sỡ này cô lại thấy thèm.

 

“Linh Linh, tớ có thể uống một ngụm cocktail không?”

 

“Tửu lượng của cậu không tốt, chỉ cho cậu nếm thử một ngụm nhỏ thôi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.