Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 1946



Chương 1946:



Lâm Thủy Dao cũng trở về trong phòng mình, trái tim của bà vẫn không còn cách nào bình tĩnh, đầy đầu đều nghĩ đến Lệ Quân Mặc bây giờ đang làm cái gì?



Tiêu Thiên đi theo ông vào phòng, ông là một người đàn ông bình thường, đối mặt với cúp E, trẻ đẹp, nói năng lại ỏn ỏn ẻn ẻn như Tiểu Thiến, có thể sẽ không cầm lòng được, làm ra chuyện củi khô lửa bốc gì đó không?



Lâm Thủy Dao có chút nôn nóng bắt an, bà không khống chế được bước chân của mình, chạy đến bên ngoài, bà muốn đi tìm Lệ Quân Mặc!



Vừa mới mở ra cửa phòng, một người đã ra, Tiểu Thiến vừa lúc đi ra ngoài.



“Lâm Thủy Dao, đây là đồ mà tiên sinh bảo tôi giao cho cô.” Tiểu Thiến nhét một vật vào trong tay Lâm Thủy Dao.



Lâm Thủy Dao vừa nhìn, là hai món đồ có chât vải thật mỏng, ren sexy, vừa nhìn đã biết là kiểu đồ tình thú.



Lâm Thủy Dao sợ ngây người, bà khiếp sợ nhìn Tiểu Thiến: “Đây là Lệ Quân Mặc bảo cô đưa tới?”



Thật sự là Lệ Quân Mặc sao?



Thật sự là Lệ Quân Mặc mà bà biết sao?



Tâm tình Tiểu Thiến rất không tốt: “Đúng vậy, là tiên sinh bảo tôi đưa tới, tiên sinh bảo cô mặc xong phải đến phòng của anh ấy.”



*“…” Lâm Thủy Dao lại không ngốc, bây giờ là buổi tối, bà mặc kiểu váy áo này đến phòng ông, giữa nam nữ trưởng thành nhất định sẽ phát sinh một vài chuyện.



“Lâm Thủy Dao, tiên sinh chỉ là ham muốn mới mẻ, nên mới cho cô đi tìm anh ấy, cô ngàn vạn lần đừng tự mình đa tình, miên man suy nghĩ, đừng tưởng rằng mình lớn lên giống một con hồ ly tinh, là có thể bò lên trên long sàng của tiên sinh, làm nữ chủ nhân của nơi này.” Tiểu Thiến âm dương quái khí nói rằng.



Lâm Thủy Dao vốn cũng không tính cùng so đo với Tiểu Thiến, bà là một người làm việc lớn, Tiểu Thiến căn bản là không lọt nổi mắt xanh của bà.



Thế nhưng nghe được những lời này, Lâm Thủy Dao nhếch đôi môi đỏ mọng: “Sao tôi nghe thấy được mùi chua thối gắt mũi thế nhỉ?”



Mùi chua gắt mũi?



Tiểu Thiến dùng mũi ngửi ngửi, cũng không ngửi được mùi gì chua thối.



“Áy, mùi chua thối này hình như từ trên người cô tỏa ra đó.” Lúc này Lâm Thủy Dao dùng ngón tay chỉ một cái.



Tiểu Thiến biến sắc, cô ta lúc này mới phản ứng kịp Lâm Thủy Dao là đang mắng cô tal “CôI Lâm Thủy Dao nắm bộ đồ tình thú trong tay: “Lệ Quân Mặc bảo tôi mặc bộ đồ này đi tìm anh ấy, là tôi chứ không phải cô, cô nhất định tức chết nhỉ, tiếng hồ ly lúc nãy tạm thời là cô khen tôi, nêu biệt Lệ Quân Mặc thích kiểu hồ ly, vậy thật đáng tiếc, cô vĩnh viễn không thành được dáng vẻ mà Lệ Quân Mặc thích.”



Nói xong, Lâm Thủy Dao trực tiếp đóng cửa phòng lại.



Tiểu Thiến bị giam ở ngoài cửa: “…” Cô ta đã tức giận đến run lẫy bày.



Vừa rồi lời nói kia của Lâm Thủy Dao đơn giản là hung hăng vả mặt cô ta, đồng thời để cho cô ta có cảm giác nguy hiểm trước nay chưa từng có, lúc đầu trước khi Lâm Thủy Dao đến, cô ta có khả năng “lên chức” cao nhất, thế nhưng Lâm Thủy Dao tới, cơ hội cô ta liền nhỏ đến mù mịt.



Nét xuân sắc của phụ nữ chỉ thoáng qua trong nháy mắt, không được, cô ta không thể ngồi yên đợi ngã xuống, cô ta không thể trơ mắt nhìn Lâm Thủy Dao leo lên long sàng.



Cái long sàng kia là của cô ta.



Tiểu Thiến đột nhiên hai mắt sáng ngời, cô ta đã nghĩ tới một kế hay.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.