Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2038



Chương 2038:

 

Cố Dạ Cẩn đứng trên ban công, giữa ngón tay thon dài mang theo một điếu thuốc.

 

Kỳ thực anh đã hút tận mấy điều, trong gạt tàn thuốc đã rơi đầy mẩu thuốc lá, chậm rãi nhỗ khói thuốc ra, anh còn có thể nghe được tiếng nôn mửa bên trong phòng tắm.

 

Diệp Linh ở bên trong nôn đã lâu, nôn có chút nghiêm trọng, nôn hết cả gan mật ra.

 

Cố Dạ Cẩn dí nửa đoạn thuốc lá vào trong gạt tàn thuốc, sau đó xoay người đi nhanh tới trước cửa phòng tắm, bàn tay to đặt trên chốt cửa muốn mở, nhưng bên trong đã bị khóa trái.

 

“Diệp Linh, mở cửa!” Anh nhíu lại mày kiếm không vui nói.

 

Bên trong không có tiếng động.

 

“Diệp Linh, có nghe không, mau mở cửa ra, không anh đạp cửa đấy!” Anh mắt đi tắt cả kiên nhẫn.

 

Bên trong vẫn không có tiếng động.

 

Ham muốn mãnh liệt thối lui vào góc tối, Cố Dạ Cần thừa nhận mình có chút hối hận, anh làm hơi quá mức.

 

Cô đã ở bên trong nôn rất lâu, nôn đến xây xâm mặt mày.

 

Cố Dạ Cần nhắc chân, trực tiếp muốn một lân nữa à?”

 

Ngón tay của Cố Dạ Cần cứ như vậy cứng đờ ở giữa không trung.

 

Sau mấy giây tĩnh mịch, anh thu tay về: “Thật mắt hứng!”

 

Nói xong, anh giận dữ xoay người, cầm mình áo khoác ngoài đập cửa đi.

 

Diệp Linh đứng tại chỗ liền nghe được dưới lầu truyền đến tiếng người làm nữ: “Tiên sinh, đã trễ thế này, cậu còn muốn đi ra ngoài sao?”

 

Rằm.

 

Cửa biệt thự bị đóng sầằm đinh tai nhức óc, Cố Dạ Cần lái xe đi.

 

Diệp Linh hơi mệt, cô tăm nước nóng sau đó lên giường ngủ.

 

Mấy ngày kế tiếp Cố Dạ Cần không trở về, Diệp Linh cũng không chủ động liên hệ anh, cô trở về đoàn phim tiếp tục quay phim.

 

Lúc nghỉ ngơi ở studios, Hoa tỷ đã đi tới, thấp giọng nói: “Linh Linh, vừa rồi bác sĩ Lucy nhắn, nói Cố phu nhân tìm được bác ấy, đập số tiền lớn muốn biết một ít chuyện đã xảy ra với em năm 18 tuổi ở nước ngoài.”

 

“Linh Linh, xem ra Cố phu nhân đã bắt đầu điều tra em rồi, bà ta đã tra được chuyện năm 18 tuổi em đến bệnh viện rôi.”

 

Diệp Linh đang đọc kịch bản, cô không ngắng đầu, chỉ là nhàn nhạt câu môi, bác sĩ Lucy chính là bác sĩ trưởng năm đó giải phẫu sẩy thai cho cô, cũng là bác sĩ Lucy chẩn đoán cô về sau không thể mang thai nữa.

 

Tốc độ của Ôn Lam vẫn rất nhanh, đã tìm được bác sĩ Lucy, song tư liệu bệnh nhân đều được bảo vệ phải giữ kín, không thể công khai tiết lộ ra ngoài.

 

“Linh Linh, hiện tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ, chuyện này chỉ sợ là không gạt được.” Hoa tỷ lo lắng nói.

 

“Gạt? Chúng ta tại sao phải gạt?” Diệp Linh ngước mắt nhìn về phía Hoa tỷ.

 

Hoa tỷ sửng sôt: “Linh Linh, ý của em là?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.