Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2079



Chương 2079:

 

Hoa tỷ đứng ngồi không yên, chị sợ gặp chuyện không may, lúc này người chị có thể nghĩ tới chính là… Cố Dạ Cản!

 

Đúng rồi, Có Dạ Cẩn!

 

Hoa tỷ cầm điện thoại lên muốn gọi Có Dạ Cần, thế nhưng rất nhanh chị lại thả máy xuống, lúc này còn cần chị gọi Cố Dạ Cần sao?

 

Anh, hẳn đã sớm nghe tin tức rồi nhỉ!?

 

Không ngờ tới… Diệp Linh 18 tuổi mang thai rồi sảy thai, anh từng làm bó, cuối cùng là lấy phương thức như vậy, làm cho anh từ chỗ khác người nghe được, Hoa tỷ cảm thấy lần này Diệp Linh thật sự rất nhẫn tâm.

 

Cố thị, trong phòng hội nghị VIP.

 

Giám đốc tiêu thụ đang thực hiện báo cáo doanh số quý này. các giám đốc điều hành đeo chiếc thẻ xanh trên cổ đang chăm chú lắng nghe. Tất nhiên, họ cũng lén nhìn trộm người ngồi ở chủ vị Cố Dạ Cần, bọn họ đều phát hiện, chủ tịch nhà mình ngày hôm nay không tập trung, bởi vì lúc anh họp thời thường xem điện thoại, dường như trong điện thoại có cái gì hấp dẫn, câu cả linh hồn anh đi.

 

Ngày hôm nay Cố Dạ Cẩn một thân hợp thể tây trang màu đen hoàn hảo, anh ngồi ở chủ vị, lười biếng tựa lưng vào ghế dựa, mí mắt tuấn mỹ cụp xuống, đang lướt điện thoại.

 

Anh mở WeChat ra, đóng, rôi mở ra…

 

Trong WeChat trống không, Diệp Linh không liên hệ anh.

 

Cố Dạ Cẩn nhàn nhạt nhếch môi, cô quả nhiên là không có tim.

 

Đêm qua anh đập cửa đi, cô không liên lạc anh, phóng sinh anh luôn rồi.

 

Cô biết rõ giá thị trường bên ngoài của anh tốt bao nhiêu, có khi sẽ có hồ ly tỉnh xông vào trong ngực anh, cô thì giỏi lắm, hờ hững không chút quan tâm.

 

Cố Dạ Cẩn chán ghét cô, càng ghét chính mình hơn, đều là anh chiều quen cô.

 

Hiện tại trong hội nghị nói cái gì anh một chút hứng thú cũng không có, đầy đầu đều là trở về tìm cô, đêm qua lúc tắm sợ đả thương cô, liền cọ cọ chà chà một hồi, cuối cùng không để ý sự phản đối của cô đi vào trong cơ thể cô, anh còn chưa đã thèm nào biết cô trở tay đã cho anh một bạt tai.

 

Cũng may cô còn quảng cáo rùm beng mình là tình nhân chu đáo làm anh đỡ lo nhất, anh thấy năng lực làm việc của cô thực sự quá kém.

 

Có Dạ Cần lại nghĩ tới cô vui buồn thất thường ở chuyện mang thai này, không khỏi tâm phiền ý loạn, anh đóng điện thoại, mi tâm đã chau chặt.

 

Lúc này: “âm” một tiêng, cửa phòng hội nghị đột nhiên bị đầy ra, thư ký riêng vội vội vàng vàng xuất hiện.

 

Giám đốc tiêu thụ ban nãy còn đang làm báo cáo tiêu thụ bị cắt ngang, ánh mắt của mọi người đồng loạt rơi vào thư ký riêng.

 

Trong phòng hội nghị an tĩnh ngay cả một cây kim rơi trên mặt đất cũng nghe được.

 

Bầu không khí quỷ dị.

 

Cố Dạ Cẩn ngồi ở chủ vị ngắng đầu, một ánh mắt lạnh thấu xương liếc qua, thư ký riêng này anh theo đã nhiều năm rồi, đây là lần đầu tiên lỗ mãng liều lĩnh, không hiểu quy củ như vậy.

 

Thư ký riêng vội vã chạy tới, thâp giọng báo cáo: “Chủ tịch, không xong, chỗ Diệp tiểu thư… đã xảy ra chuyện.”

 

Có Dạ Cần cất giọng: “Cô ấy có thể xảy ra chuyện gì?”

 

Thư ký riêng thấp giọng nói: “Chủ tịch, vừa mới biết được… Diệp tiểu thư năm 18 tuổi từng mang thai sau đó lại sảy thai…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.