Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2396



Chương 2396:

 

Tiêu Thành nhớ lại những lời của Dương Kim Đậu, quá khứ giữa Hà Băng với anh đã trở thành vết bản trên người cô: “Không quen.”

 

Anh nói, không quen.

 

Đường Ngọc gật đầu, anh cũng hiểu được suy nghĩ của chính mình rất nực cười, Hà Băng làm sao có thể quen biết với dượng chứ?

 

“Dượng, con cũng không muôn: tới quán bar giải trí, con cũng muốn hẹn hò với Băng Băng, con cũng đã lái xe đến trường đón Băng Băng rồi, thế nhưng Băng Băng ngay cả mặt mũi cũng không lộ, Băng Băng còn ở trong điện thoại nói với con hai chúng con không có khả năng. Dượng ơi, con bị từ chối rồi.” Đường Ngọc thương tâm nói.

 

Ánh mắt Tiêu Thành khẽ nhúc nhích, cô… từ chối Đường Ngọc?

 

Vì sao?

 

Tiêu Thành vẫn tưởng cô cũng thích Đường Ngọc, cô đã là hoa có chủ rồi, thế nhưng cô lại từ chối Đường Ngọc.

 

“Dượng, dượng nói cô gái như Băng Băng như thế con phải theo đuổi như thế nào? Những cô gái khác thích đồ hiệu đắt tiền, thích đồ ăn ngon, thích đi chơi, hoặc thích mấy thứ lãng mạn, thế nhưng Băng Băng dường như cái gì cũng không thích, con làm cái gì cũng không thể đả động trái tim của cô ấy.”

 

Về điểm này, Tiêu Thành cũng thừa nhận, anh đã gặp qua rất nhiều cô gái, Hà Băng là người khác xa nhất.

 

Anh mắt của cô cũng không bị phù phiếm bên ngoài hấp dẫn, nội tâm bình tĩnh lại cứng cỏi, cứng rắn từ trong trứng nước, trong trẻo nhưng lạnh lùng động nhân.

 

Mặc kệ Đường Ngọc hay đám công tử đối phát động công kích theo đuổi cô như thế nào, cô đều im hơi lặng tiếng.

 

Cô thích cái gì?

 

Tiêu Thành cũng không biết.

 

“Dượng, dượng bây giờ bận nhiều việc không, con thật muốn hàn huyên với dượng, học tập kinh nghiệm yêu đương của dượng, dượng có thể qua đây uống rượu với con không?”

 

Tiêu Thành nhâp môi mỏng một cái: “Đường Ngọc, cậu đừng uống rượu nữa, cho tôi địa chỉ, tôi qua ngay.”

 

Cúp điện thoại, Đường Ngọc gửi định vị của mình cho Tiêu Thành, anh ta còn rất kỳ lạ, dượng lại tới thật.

 

Đường Ngọc gọi hay ly cocktail, lúc này sát vách tới một đám phú nhị đại, đều là trong nhà có chút bối cảnh, thế nhưng bản thân không học giỏi, trong đó cằm đầu chính là Triệu Kiệt.

 

Đường Ngọc có biết Triệu Kiệt, Triệu gia ở thành phố Hồng Khẩu rất có thế lực, phú nhị đại Triệu Kiệt thích phóng túng, còn ham mê nữ sắc, hắn thay bạn gái chuyên cần như thay quần áo, đã duyệt vô số cô gái rồi.

 

Lúc đâu Đường Ngọc cũng không chú ý những người này, thế nhưng rất nhanh anh ta từ miệng của những người này nghe được một cái tên rất quen thuộc, đó chính là — Hà Băng.

 

Những tên phú nhị đại này ngồi xuống hút thuốc uống rượu, hưng phấn đàm luận đến Hà Băng.

 

“Triệu ca, đoạn thời gian trước anh theo đuổi đệ nhất băng mỹ nhân Hà Băng của chúng ta, tán được chưa vậy?” Một tên phú nhị đại hỏi.

 

Triệu Kiệt nửa nằm ở trên ghế sa lon, trong lòng còn ôm một người phụ nữ, lúc đầu tay hắn còn sờ mó lung tung trên mỹ nữ kia, hiện tại vừa nhắc đến Hà Băng, hăn liên mât đi hứng thú với mỹ nữ kia: “Mẹ nói, ai cho chúng mày nhắc đến Hà Băng?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.