Chương 2406:
Có đôi khi Tiêu Đình Đình cảm thấy, ả trời sinh chính là để người đàn ông Tiêu Thành này chỉnh phục.
Tiêu Đình Đình lắc lắc eo nhỏ tiến lên, đặt cà phê ở trong tay Liễu Tiêu Thành, sau đó ỏn ẻn nói: “A Thành, đã khuya lắm rồi, đừng làm việc nữa, chúng ta đi ngủ sớm một chút đi!”
Tiêu Thành hút một hơi thuốc, cũng không ngắng đầu nhìn Tiêu Đình Đình: “Em ngủ trước đi.”
“A Thành, anh không muốn ngủ chung với người ta sao?” Tiêu Đình Đình ôm lấy cánh tay Tiêu Thành, hận không thể dính cả người vào trên người anh: “Chúng ta đã xa nhau rất nhiều ngày rôi, lẽ nào em không nhớ người ta?”
Tiêu Thành lúc này mới thả văn kiện xuống, vươn bàn tay như có như không xoa mái tóc Tiêu Đình Đình, tiếng nói trầm thấp từ tính mang theo vài phần dỗ dành cưng chiều, thế nhưng tỉ mỉ nghe lại hình như cái gì cũng không có, rất có lệ nhạt nhẽo: “Ngoan, tự mình ngủ, tối nay anh có việc.”
“A Thành, có chuyện gì quan trọng hơn với xuân tiêu một khắc của chúng ta, chẳng lẽ chúng ta tách ra mấy ngày này để những người phụ nữ khác bò lên trên giường của anh rồi!?” Tiêu Đình Đình nửa u oán nửa nũng nịu nhìn Tiêu Thành.
Tiêu Thành bị cô quấn quít lấy cũng không cự tuyệt, điều thuốc lá giữa ngón tay đưa tới bên môi hút một hơi, sau đó tròng mắt nhìn Tiêu Đình Đình, chậm rãi phun làn khói trong miệng một trên mặt Tiêu Đình Đình, bộ dáng kia vô cùng xấu xa: “Làm sao, vài ngày chưa dạy dỗ em, muốn rồi?”
Anh vừa nói vừa cười, lồng ngực to lớn kia phập phồng theo tiếng cười nhẹ, thô ngôn tục ngữ, ánh mắt không kèm chế được, diễn dịch vẻ hư hỏng từ trong Xương của một người đàn ông vô cùng nhuần nhuyễn.
Tiêu Đình Đình toàn thân mềm nhũn, bị kiểu đàn ông này mê hoặc, ả ngắng đầu hướng đến môi Tiêu Thành hôn.
Tiêu Thành quay đầu tránh khỏi, bàn tay mang theo thuốc lá chống lên trán ả, đầy ả ra xa: “Nghe không hiểu lời anh à, đi ngủ đi.”
Tiêu Đình Đình u oán: “A Thành, nếu nhưữ đêm nay anh không theo em, em liền nói cho bố em biết, đến lúc đó bố em cũng sẽ không mang vị đại ca cầm đầu kia gặp anh đâu!”
Nói đến vị đại ca cầm đầu kia, Tiêu Thành thờ ơ hút một hơi thuốc, đôi mắt đen giữa tầng tầng khói mù càng trở nên sâu thẳm cao thâm, khiến người ta thấy không rõ: “Lúc đầu đã nói mấy ngày trước lão gia tử sẽ mang vị đại ca cầm đầu gặp anh, thế nhưng anh ta sao lại không tới, quyt hẹn anh à?”
Tiêu Đình Đình lại ôm lấy cánh tay Tiêu Thành: “Bố em và vị đại ca đó sao có thể quyt hẹn anh chứ, nhưng là bây giờ cảnh sát hình sự quốc tế đang điều tra sát sao vị đại ca đó, đã nhìn chòng chọc ông ta mấy chục năm rồi, nếu như không phải vị đại ca kia hành tung quỷ dị, đến nay vẫn chưa ai nhìn thấy mặt thật của ông ta, ông ta sớm đã bị bắt đi.
Chúng ta kết hôn ba năm nay bố em đều đã dẫn Tứ Đại Nguyên Lão năm đó cùng nhau gây dựng sự nghiệp cho anh làm quen, hiện tại anh nắm giữ tất cả bến tàu Hồng Kông, một nhà độc quyền, bố em và Tứ Đại Nguyên Lão đều đã công nhận anh, thế nhưng, vị đại ca kia còn cảm thấy cần khảo sát anh, nếu không phải là em thích anh, nũng nịu với bố em đã lâu, bố em cũng sẽ không cùng Tứ Đại Nguyên Lão không ngừng khuyên bảo vị đại ca đó tới gặp anh, anh cứ kiên trì chò một chút, bố em đã nói mấy ngày nay sẽ dẫn là sẽ dẫn, đến lúc đó vận may của anh đã tới rồi.”
Ba năm trước đây Tiêu Thành cưới Tiêu Đình Đình, nhận biết được Tứ Đại Nguyên Lão, họ đều là những người thuộc tầng lớp thượng lưu, nhà từ thiện trứ danh, viện trưởng bệnh viện, chủ tịch ngân hàng, người giới chính trị.
Bọn họ và Tiêu lão gia tử cùng một chiến tuyến, bọn họ buôn lậu thuốc phiện để rửa tiền, trải rộng toàn bộ Đông Nam Á, lực ảnh hưởng rất lớn, cảnh sát hình sự quốc tế đã thành lập tổ chuyên án nhìn chòng chọc mấy chục năm, thế nhưng lại chẳng có thu hoạch gì.
Không ai biết còn có một gã đại ca cầm đầu, đây mới là nguồn gốc của mọi tội ác.
Gã đại gia câm đâu thất lưng đã bạc triệu, mạng giao thiệp cực lớn, ăn cả hai giới hắc bạch, là một nhân vật hung ác.
Tiêu Thành hít một hơi thuốc, bàn tay rộng lớn vươn qua một tay kéo Tiêu Đình Đình vào trong ngực mình, dùng sức nhéo nhéo mặt ả: “Nếu như đơn này thành công, em chính là tiểu phúc tinh của anh, anh nhất định sẽ hầu hạ em sung sướng, nhé?”