Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 250



Chương 250:

 

Hôm nay Lê Hương mặc một chiếc váy vải lụa mỏng màu hồng, làn da cô vỗn đã mịn màng nõn nà, giờ còn khoác lên lớp váy hồng càng tôn lên làn da trắng sáng như ngọc trai.

 

Tầng tầng lớp vải rũ xuống trên thảm đỏ, khí chật tuyệt đẹp không vướng chút bụi trần.

 

Đôi diện với nhiêu người như vậy, nét mặt cô ung dung, đôi mày thanh tú như mực vẽ, trong mất luôn ánh lên nụ cười rạng rỡ: “Xem ra bà rất quan tâm đến chông tôi, đừng lo lắng, anh ấy sẽ đến sớm thôi.”

 

Người chồng thực sự của Lê Hương sẽ sớm đến đây.

 

Nhìn thây dáng vẻ bình tĩnh và thông minh của Lê Hương, trong lòng Lê Nghiên Nghiên đột nhiên có một loại dự cảm đáng sợ, mặc dù hiện tại cô ta không thê biết được đây là điềm báo gì.

 

Nói tóm lại, „kế hoạch hôm nay có chút mất kiểm soát, Lê Hương không gả cho một ông lão, vậy người chồng chân chính của cô ta là ai?

 

Ngay lúc này bác Phúc nói: “Các người thật buồn cười, chồng của thiệu phu nhân dĩ nhiên là thiếu gia nhà tôi, sao có thể có người hỏi câu ngu như vậy!”

 

Lý Ngọc Lan bị ông mắng ngu, đầu ngón tay run lên: “Ong…”

 

“Tôi không thích nói chuyện với người ngu.” Bác Phúc nói rôi không nhìn Lý Ngọc Lan nữa mà cung kính nói: “Thiệu phu nhân, đừng để những người này ảnh hưởng đến tâm trạng của cô. Hôm nay là sinh nhật của cô, thiếu gia đã tổ chức tiệc cho cô tại tầng cao nhất của khách sạn Đề Hào rôi, bây giờ chúng ta đi lên đó đi.”

 

Lý Ngọc Lan hoàn toàn bị bác Phúc coi thường, suýt chút nữa tức đến xỉu, nhưng bà fa rất nhanh giật mình, tầng cao nhất của khách sạn Đề Hào?

 

Ai cũng biết khách sạn Đề Hào là khách sạn cao nhất và sang trọng nhất ở Hải Thành, không có Nhớ sạn nào sánh được, tầng cao nhất của khách sạn Đề Hào chưa từn ng được mở cửa cho dân thường, có người đồn đại ở tầng đó có thể dùng tay hái cả sao, vẻ đẹp tựa như chốn thẫn tiên trên trần gian.

 

Mọi người cũng chỉ từng nghe đồn, – chưa từng có cơ hội đặt chân lên đó.

 

Bởi vậy khi bác Phúc vừa dút lời đã gây ra một trận cuông phong bão táp.

 

“Người quản gia này, có phải ông đang khoác lác không thê?”

 

Đệu nói tâng cao nhất của khách sạn Đề Hào là thiên đường nơi hạ giới, râ nhiều người dù có rất nhiều tiền nhưng vân không có cơ hội đi lên đó.

 

Vì sao? Bởi vì khách sạn Đề Hào thuộc về Mạc thị, mà Mạc Tuân, chủ tịch Mạc thị, là người không thiếu tiền nhiều nhất, anh ay không phát giây thông hành thì bật cứ người nào cũng không thể đi lên.

 

.

 

“Ông nói thiếu gia nhà ông đã tổ chức sinh nhật cho Lê Hương trên tầng cao nhất của khách sạn Đề Hào, ông nghĩ thiếu gia của ông là ai?”

 

“Quản gia này, không phải câu tiếp theo của ông là thiêu gia nhà ông chính là ID Hàn Đình chứ, ha ha ha, Mạc Tuân là chồng của Lê Hương à ha ha ha.”

 

“Đây chắc chắn là trò đùa lớn nhất mà tôi được nghe trong năm nay.”

 

Mọi người trong hội trường đều bật .

 

cười.

 

Lê Chấn Quốc có chút không vui, ông ta còn tưởng răng lão đầu này là con rễ của mình, cuối củng lại lâm người, ông ta không thích nhất chính là mây kẻ gây rồi, bây giờ nghe bác Phúc nói mây lời khoác lác, ông ta nhanh chóng không nhịn được nói: “Lê Hương, dù cho chồng con có là ai, các con cũng không nên ở đây quậy, mắt thể diện lắm.”

 

Lý Ngọc Lan vừa rồi ở về dưới, lúc này bà ta lại lộ ra vẻ tự hào, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Lê Nghiên Nghiên: “Lê Hương, tầng cao nhất của khách san Đề Hảo chắc chắn con lên không. nồi đâu. Nghiên Nghiên nhà mẹ còn đỡ, Nghiên Nghiên, Mạc tổng cũng sắp đến dự sinh nhật con rồi, đến lúc đó con nói với Mạc tổng một chút, đề Mạc tổng dẫn con lên đó hái sao.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.