Chương 2798:
Lúc này cửa phòng bệnh bị đầy ra, Lâm Mặc tới.
Lâm Mặc liếc mắt liền nhìn ra không khí vi diệu, cậu nhíu mày, bén nhọn quét về Ngộ Trạch Vũ: “Cậu nói cái gì với chị tôi rồi?”
“A Mặc.” Lâm Bất Nhiễm nhanh chóng mở miệng: “A Vũ không nói gì cả, vừa rôi bọn chỉ chỉ là tùy tiện tán gẫu một chút thôi.”
Lâm Mặc thu hồi ánh mắt: “Chị, hai ngày nữa sẽ phẫu thuật, chị phải nghỉ ngơi nhiều hơn đấy.”
Nói rồi Lâm Mặc ho khan hai tiếng.
“A Mặc, em làm sao vậy, bị cảm sao?” Lâm Bát Nhiễm quan tâm hỏi.
Cơ thể Lâm Mặc rất tốt, thiếu niên vốn khỏe mạnh, cậu cũng thích vận động, nhưng tối hôm qua cậu tắm nước lạnh cả đêm, cơ thể làm bằng sắt cũng không gánh được, đã hơi cảm nôi.
“Chị, em không sao.”
Lâm Bất Nhiễm âm thầm siết tay, tuy Lâm Mặc không nói gì, thế nhưng cô đoán ra được, tôi hôm qua tên ác quỷ Trương Hàn kỉa tìm A Mặc, khẳng định không có chuyện tối.
Đêm nay Trương Hàn sẽ trở lại tìm cô, cô không muốn lại nhẫn nhục trở thành đồ chơi của Trương Hàn, cô cũng không. muốn lại liên lụy đến A Mặc, cho nên, cô chỉ có thê…
Nghĩ tới cái này, Lâm Bất Nhiễm ngược lại buông lỏng, càng thản nhiên sung sướng.
*A Mặc, hai ngày nữa phẫu thuật rồi, hai ngày này em đến trường đi! Hoặc đi ra ngoài một chút cũng được.” Lâm Bất Nhiễm đề nghị.
“Đúng đấy A Mặc, mấy ngày nay cậu không đến trường học, ngày hôm nay trường tổ chức du xuân đây, Mạc hoa khôi cũng đi, cậu có muôn đi góp vui không?”
“Không muốn.” Lâm Mặc từ chối ngay.
Lúc này*Ngô Trạch Vũ mỏ điện thoại ra, đăng nhập vào diễn đàn Nhất Trung, diễn đàn đã đăng ảnh chụp du xuân, cậu ây đưa ảnh chụp tới: “A Mặc, cậu xem này, bức Bnh đầu tiên chính là Mạc hoa Khôi”
Mạc Họa khí chất giai nhân, mắy hoạt động như này đều là dùng ảnh chụp của Mạc Họa để tuyên truyền.
Lâm Mặc nhắc lên mí mắt tuần tú nhìn thoáng qua, Mạc Họa đang mặc đồng phục học sinh ngồi hàng thứ nhất ở xe trường, một tay câm cờ đỏ, một tay giơ chữ V, cô cười vô cùng xán lạn.
Lâm Mặc không khỏi nhìn cô nhiều thêm vài lần, lúc này cậu thấy được người bên cạnh Mạc Họa, là Cát Thành kia.
Cát Thành đang ngồi ở cạnh Mạc Họa.
“Mẹ nó, thằng Cát Thành này và Mạc hoa khôi, cũng không học chung lớp, vì sao hắn lại ngồi chung với Mạc hoa khôi?”
*“A Mặc, tôi nghe nói Cát Thành rất thích Mạc hoa khôi, lần du xuân này hắn không biết xáu hồ đến gần nhất định là muốn mặt dày tán tỉnh rồi.”
*Toi rồi A Mặc, tình địch của cậu đã xuất hiện, hắn còn ở dưới mí mắt cậu công khai cạy góc tường nhà cậu, việc này cậu đền tột cùng có quản hay không?” Ngô Trạch Vũ tức giận nói.
Lâm Mặc nhấp môi mỏng một cái, xoay người đi ra ngoài.
“Này A Mặc, cậu vẫn chưa nói cậu có muốn đi du xuân hay không đấy!” Ngô Trạch Vũ gãi đầu mình, càng ngày càng không hiều nồi tâm tư của Lâm Mặc.
*“A Vũ, A Mặc nhất định sẽ đi, em cũng theo nó đi chơi một bữa đi!”
“Chị Bất Nhiễm, em ở lại với chị!…”
Lâm Bắt Nhiễm lắc đầu: “Không cần, du xuân chỉ có một ngày mà thôi, buổi tối các em về rồi, chị không cân em trông đâu. A Vũ, em đi theo A Mặc chị mới yên tâm, tránh cho nó vì Mạc Họa mà đánh nhau với người khác, A Mặc vì người mình thích có thể liều mạng đấy.”
Ngô Trạch Vũ suy nghĩ một chút cũng thây có lý này: “Chị Bất Nhiễm, vậy chúng em đi trước.”
*A Vũ.” Lâm Bát Nhiễm đột nhiên gọi Ngô Trạch Vũ lại.