Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 612



Chương 612:

 

Lê Hương trả lại thẻ đen cho anh, xoay người rời khỏi nơi này.

 

Mạc Tuân cứng đờ tại chỗ, nhìn bóng người nhỏ nhắn kia dần biến mắt nơi đáy mắt mình, cô sớm muộn gì cũng phải đi, vì cô cũng không phải là gì của anh, cô cũng không nguyện ý ở cùng anh, nhưng anh không ngờ đến cô lại đi nhanh như vậy, làm cho anh bắt ngờ không kịp trở tay.

 

Là một thế hệ đứng đầu thương giới, từng trải qua bao sóng gió trên đời, đối với Mạc Tuân mà nói, anh chắc là muốn chơi đùa với cô, cùng lắm chỉ là một cuộc vui đùa thoáng qua, hai người không chưa đạt được thỏa thuận, cô đi cũng là nhạn bay không dấu, anh hẳn là nên tiếp tục qua cuộc sống của anh, nhưng là…

 

Nhưng là vì sao tim của anh đột nhiên trống rỗng, vừa đau vừa khó chịu như thế?

 

Mạc Tuân nhấc chân, một cước đạp vào thùng rác, thùng rác phát tiếng “lộc cộc” rất lớn.

 

Anh hạ mí mắt, thở dốc từng ngụm từng ngụm, chỉ có như vậy anh mới phát giác được mình có thể hít thở.

 

Lê Hương trực tiếp đi học, đến cổng chính Đại học A, cô nhìn thấy rất nhiều bạn học tụ lại ở đó, dường như đang chờ người nào.

 

“Lê Hương, cậu tới rồi, chúng tớ đợi cậu mãi!” Phạm Điềm phát hiện Lê Hương đầu tiên, cô ấy nhanh chóng dẫn theo mọi người chạy tới.

 

Lê Hương nhìn Phạm Điềm: “Điềm Điềm, đã xảy ra chuyện gì, các cậu đều đang đợi tớ à?”

 

“Đúng vậy Lê Hương, nói cho cậu biết một tin xấu, hôm nay viện khoa học đã trao quyền cho cấp dưới thông báo, nói cuộc thi liên hợp năm nay các trường không vào được Top 5 trường đại học sẽ bị hủy bỏ tư cách được viện khoa học tuyển chọn!”

 

Cái gì?

 

Đôi mắt sáng trong của Lê Hương hơi co lại, bao năm qua viện khoa học cũng sẽ tiến hành phỏng vấn khảo hạch ở các trường đại học Y ở Đế Đô, cô muốn vào viện khoa học, nên mới tới Đại học A.

 

Vậy mà thật không ngờ năm nay viện khoa học đột nhiên cải biến quy tắc khi xưa, đây là khiến cô không kịp trở tay.

 

“Điềm Điềm, trường chúng ta năm ngoái ở cuộc thi liên hợp đứng hạng thứ máy?” Lê Hương hỏi.

 

Phạm Điềm ngượng ngùng thè lưỡi: “Trường ta toàn đứng chót à, chắc là thứ mười đó…”

 

“Năm ngoái rất ít người Đại học A chúng ta trúng tuyển vào viện khoa học, nhưng dầu gì cũng là có cơ hội, hiện tại năm nay viện khoa học làm như vậy, cảm giác như trực tiếp loại bỏ Đại học A chúng ta luôn rồi.”

 

“Thông báo này sao thình lình như vậy, chúng ta hôm qua mới vừa giành giải quán quân trận bóng rổ xong, tớ nghỉ là có người cố ý chơi chúng tal”

 

Lê Hương nhíu hàng mày thanh tú, suy đoán này vô cùng hợp lý, nhưng là có thể động tay chân với viện khoa học, vậy đối phương khẳng định không phải người bình thường.

 

Lê Hương đột nhiên nghĩ đến một người, Lệ Yên Nhiên!

 

Lúc này phía trước một nhóm người đi tới, là sinh viên Đại học T, trong đó được vây ở phía trước chính là Lệ Yên Nhiên, Lệ Yên Nhiên dẫn theo người của Đại học T chạm mặt Lê Hương.

 

Lệ Yên Nhiên nhìn Lê Hương, trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ta treo ý cười ngọt ngào: “Lê Hương, Đại học A các cô tụm lại ở đây làm cái gì, có chuyện gì xảy ra hả?”

 

Đám sinh viên Đại học T nhanh chóng phụ họa, “Aizz Yên Nhiên, cậu chưa biết à, sáng sớm hôm nay viện khoa học phát thông báo, nói trường đại học nào không vào được Top 5 trường cao đẳng sẽ bị xoá tên khỏi danh sách tuyển chọn đó.”

 

“Đại học A còn chưa đến hạng 10 nữa, nói cách khác bọn họ bị pass rồi.”

 

“Đêm qua có đám người cầm giải quán quân ở trận bóng, vui vẻ lắm cơ, sao hôm nay đã bị đánh về nguyên hình thế này, có bản lĩnh lần này vọt vào Top 5 kì thi liên hợp đi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.