Chương 697:
“Đây là tình huống gì, Lê Hương đến tột đã bỏ bùa mê gì cho lão thái quân?”
“Lê Hương đây là muốn mang họ Lệ sao? Vậy cô ta thành chim sẻ bay lên đầu cành thành phượng hoàng rồi!”
“Việc này Yên Nhiên biết không?”
Đám thiên kim danh viện nhanh chóng gửi tin nhắn cho Lệ Yên Nhiên.
Lúc này Lệ Yên Nhiên vẫn đang ở cùng Dạ Minh Châu, cô ta mở tin nhắn ra, ngụm nước trái cây trong miệng suýt chút nữa phun ra ngoài.
“Yên Nhiên, đã xảy ra chuyện gì, Lê Hương kia lại làm thêm trò hề gì?” Dạ Minh Châu lấy điện thoại qua vừa nhìn, khi thấy bóng người Lệ lão phu nhân, sắc mặt cô ta đột nhiên đại biến.
Dạ Minh Châu trực tiếp nhảy lên: “Yên Nhiên, bà nội cậu đến chỗ Lê Hương? Cháu gái mà bà ấy muốn nhận chính là Lê Hương?”
Đây đối với Lệ Yên Nhiên và Dạ Minh Châu mà nói đều là sắm sét giữa trời quang, các cô một giây trước còn bơi trên thiên đường tâm trong nháy mắt ngã vào đáy cốc.
Các cô tuyệt đối không ngờ rằng người này là Lê Hương?
Tại sao là Lê Hương? Sắc mặt Lệ Yên Nhiên trắng bệch, trong hai mắt cô ta nhanh chóng lộ ra uất ức đố kị oán hận: “Khi còn bé bà nội hình như không thích tớ, chẳng thân thiết gì với tớ, những thứ này tớ đều nhịn, nhưng bà không nói không rằng chạy đến Lê gia đi nâng đỡ con nhỏ Lê Hương đó, Lê Hương lại đối đầu với tố, bà ấy lại nhận Lê Hương về nhà, chia sớt vinh quang của tớ”
Dạ Minh Châu cũng tức giận nghiến răng nghiến lợi: “Yên Nhiên, chuyện nhận Lê Hương làm cháu gái này tuyệt đối không được, tuyệt đối không thể để cho Lê Hương vào Lệ gia, cậu yên tâm, toàn bộ Dạ gia cũng đứng về phía cậu, ông ngoại cậu còn có mẹ cậu sẽ vì cậu làm chủ, bọn họ tuyệt đối sẽ ngăn cản bà nội cậu!”
Mẹ Lệ Yên Nhiên chính là Đại tiểu thư Dạ gia, cũng chính là con gái ruột của Dạ lão, là dì ruột của Dạ Minh Châu.
Lệ lão phu nhân có một trai một gái, con trai Lệ Quân Mặc là đệ nhất thủ phủ toàn cầu, năm đó cưới con gái Dạ gia, con gái thì gả vào Từ gia, sinh ra con trai Từ Thiếu Nam.
Cho nên tứ đại hào môn Đề Đô này, ràng buộc giữa ba nhà Lệ Dạ Từ khá sâu, đều là quan hệ cưới hỏi.
Trong hai mắt Lệ Yên Nhiên dấy lên ngọn lửa hừng hực, cô ta sẽ không để cho Lê Hương vào cửa, cô ta còn muốn cha và mẹ làm lành, nếu như mẹ biết chuyện này, nhất định sẽ tìm bà nội, mẹ sẽ làm loạn?
Lê gia.
Lê Bang và Lam Yên trong chốc lát không thể nào quyết định, bởi vì quá đột ngột, Lê Hương lại tỉnh táo, tuy cô không hỏi, thế nhưng đại khái cũng có thể đoán ra Lệ Yên Nhiên chính là cháu gái Lệ lão phu nhân, với quan hệ giữa cô và Lệ Yên Nhiên như nước lửa không dung, sẽ chỉ làm khó dễLệ lão phu nhân kẹp ở giữa mà thôi.
Lê Hương mỉm cười: “Lệ lão phu nhân, cám ơn bà đã coi trọng cháu, nhưng cháu không nghĩ qua việc nhận bà nội, cho nên chuyện này sau này hãy nói nhé ạ!”
Đáp án này Lệ lão phu nhân cũng không hề ngoài ý muốn, bà cũng không muốn ép Lê Hương: “Tiểu tiên nữ, vậy cháu suy nghĩ thật kỹ đi nhé, nhận bà làm bà nội tuyệt đối sẽ không sai, rất nhiều chỗ tốt, ngược lại từ hôm nay trở đi bà đã xem cháu thành cháu gái của bà, về sau nếu ai dám bắt nạt cháu, nói cho bà nội, bà nội thay cháu trừng trị bọn đó!”
Mọi người thấy vị Lệ lão phu nhân này thực sự tuyệt đối không khách khí, đã tự cho mình là “bà nội” rồi?
Lúc này thủ hạ lại vội vội vàng vàng chạy vào: “Đại đương gia, phu nhân, không xong, bên ngoài… bên ngoài lại có người tới!”
Lê Bang vừa định tiến lên, lúc này Lệ lão phu nhân đã giành trước một bước đứng dậy, bà nhìn thủ hạ kia khiển trách: “Hoảng cái gì, đứng thằng người lên, duỗi thẳng lưỡi(*) ra rồi nói lại!”
() Ý chỉ thủ hạ sợ đến nói lắp, duỗi thẳng lưỡi để nói rành mạch.
';