Trong lúc Vương Hạo Thần đấu với Đồng Thập Thất, Hình Nhân cũng không nhàn rỗi, hắn đối mắt với cao thủ so với Vương Hạo Thần muốn nhiều hơn, cũng mạnh hơn, bất quá hắn thực lực quá mạnh, trong Đồng gia cũng chỉ có vẻn vẹn vài vị có thể cùng hắn đánh một trận, vì thế hắn cơ hồ là một đường quét ngang hết thảy kẻ địch, không ai cản nổi bước tiến của hắn.
- Hình Nhân! Nơi này không thể ở lâu, chúng ta đi!
Vương Hạo Thần vừa giải quyết xong địch thủ liền hướng Hình Nhân nói lớn.
Kỳ thực không cần hắn nói, Hình Nhân bản thân cũng hiểu chính mình không thể dây dưa, vì thế trực tiếp đánh bay tất cả những kẻ đang cản đường, sau đó liền chạy tới bên cạnh Vương Hạo Thần, một tay nắm lấy hắn, toàn lực chạy đi.
Không có cách, Hình Nhân tốc độ so với Vương Hạo Thần nhanh hơn quá nhiều, muốn để cho hai người toàn thân trở ra, nhất định phải làm như vậy mới được.
Dọc đường tất nhiên vẫn có Đồng gia võ giả chạy tới cản trở, thế nhưng đều không ngoại lệ bị Hình Nhân đánh cho thất điên bát đảo, không có ai có thể cản được bước tiến của hắn.
Đúng lúc Vương Hạo Thần và Hình Nhân đều cho rằng hai người có thể an toàn chạy đi, liền có một đạo thân ảnh giống như quỷ mị không hề báo trước xuất hiện chắn ở trước mặt bọn hắn.
- Các ngươi chạy không thoát!
Người tới thanh âm có chút khô khốc nói, chỉ thấy hắn bộ dáng là một cái đầu tóc bạc trắng lão giả, cả người gầy gò không gì sánh được già nua, tựa như một cái sắp chết ông lão.
Thế nhưng là, Hình Nhân chỉ vừa mới nhìn thấy lão giả này, đồng tử liền lập tức co rút lại, nghẹn ngào nói:
- Vũ Linh cảnh cường giả!
Vương Hạo Thần trong lòng cũng kinh hãi, hắn thế nhưng là từng nghe Đồng Tĩnh Vân nói qua, Đồng gia thế nhưng nguyên bản chỉ có Đồng Thiên Tân và Đồng Khải Mặc hai người là Vũ Linh, cho dù sau này có thêm một cái Đồng Vô Lệ thì cũng chỉ có ba vị, mà ba người này bộ dáng hắn đều thấy qua, tuyệt đối không phải là người trước mắt, vậy thì lão giả này đến cùng là ai?
Chẳng lẽ Đồng gia vậy mà còn có thanh danh không hiện ẩn tàng Vũ Linh cảnh cường giả?
Kỳ thực Vương Hạo Thần vẫn là chưa hiểu rõ, đồng dạng quá xem thường Đồng gia dạng này truyền thừa trăm năm gia tộc.
Một cái có thể đứng vững nhiều năm như vậy gia tộc, bản thân nhất định không chỉ cần có nội tình thâm hậu, còn phải có những thủ đoạn ẩn tàng trong bóng tối, làm sao có thể đem tất cả thực lực của mình đều bày ra cho thiên hạ nhìn?
Đồng gia trên mặt nổi đúng là chỉ có 3 vị Vũ Linh cao thủ, thế nhưng Đồng Thiên Tân cũng là một cái lão hồ ly, hắn tự nhiên biết cách đem một ít lá bài của gia tộc che dấu đi.
Vị lão giả ở trước mặt Vương Hạo Thần và Hình Nhân lúc này, chính là Đồng gia lá bài tẩy một trong, là Đồng gia bên trong ẩn tàng một vị Vũ Linh cảnh cường giả.
Hắn tên gọi là Đồng Bỉ Kiện, là Đồng gia đời trước đại trưởng lão, tư lịch so với gia chủ hiện tại còn già hơn nhiều, là gia tộc thế hệ trước còn sót lại nhân vật, cho dù là Đồng Thiên Tân cũng không tùy tiện ra lệnh cho hắn.
Đồng Bỉ Kiện chỉ có một nhiệm vụ, đó là thủ hộ gia tộc đến lúc chết, vì thế hắn bình thường đều sẽ bế quan tiềm tu, gia tộc không gặp nạn hắn sẽ không tùy tiện xuất hiện, trong Đồng gia cũng không có mấy người biết hắn lão nhân này, phần lớn đều cho rằng hắn sớm đã chết già.
Lần này Đồng Thiên Tân cũng là bất đắc dĩ mời phải mời Đồng Bỉ Kiện hiện thân, bởi vì người trước hiểu rõ Hình Nhân thực lực mạnh đến mức nào, một đám Vũ Sư của Đồng gia căn bản không phải đối thủ hắn, mà Đồng Thiên Tân bản thân lại là nước xa không cứu được lửa gần, vì thế chỉ có thể để cho Đồng Bỉ Kiện xuất quan trợ giúp.
Đồng Bỉ Kiện sống lâu thành tinh, hơn nữa tâm thủ hộ gia tộc lại rất nặng, hắn sau khi hiểu rõ ngọn ngành tuy rằng đối với cách làm việc của Đồng Thiên Tân không quá tán thành, bất quá sự tình lúc này đã không thể sửa chữa, hắn chỉ có thể vì Đồng gia trừ bỏ mối họa, đem nguy cơ bóp chết trong trứng nước, tuyệt đối không thể để gia tộc đối mặt với nguy hiểm.
- Thúc thủ chịu trói, ta lưu các ngươi một bộ toàn thây!
Đồng Bỉ Kiện lạnh lùng nói.
Vương Hạo Thần và Hình Nhân trên mặt đều bôi qua vẻ ngưng trọng, bọn hắn là không ngờ được Đồng gia còn có dạng này cường giả ẩn tàng, cái này không dễ giải quyết.
Hình Nhân có thể quét ngang một đám Vũ Sư, không có nghĩa là hắn có thể xem thường Vũ Linh a.
- Mặc kệ! Chúng ta giết đi qua!
Hình Nhân không có thời gian để ý nhiều như vậy, một tay lần nữa nắm lấy Vương Hạo Thần, hướng Đồng Bỉ Kiện xông tới.
Bất kể thế nào, bọn hắn lúc này không thể lui, nếu không chỉ có một con đường chết.
- Tránh đường!
Hình Nhân hét lớn một tiếng, tay phải thi triển một môn chưởng pháp, toàn lực nhấn đi ra, hung hăng đánh về phía Đồng Bỉ Kiện.
Chỉ là hắn không biết, Đồng Bỉ Kiện tuy rằng bộ dáng nhìn rất già nua, thực lực không ngờ rất mạnh, tu vi đạt đến Nhất Tinh Vũ Linh đỉnh phong, đây cũng là bởi vì hắn một mực bế quan tiềm tu, nếu như Đồng Vô Lệ còn không có trở về, hắn kỳ thực mới là Đồng gia đệ nhất cao thủ.
Đồng Bỉ Kiện ánh mắt trầm đục, hắn duỗi ra một cái khô gầy cánh tay, năm ngón tay hợp lại thành quyền, một quyền oanh tới, cùng Hình Nhân một chưởng cùng một chỗ đụng vào nhau.
- Oanh!
Đồng Bỉ Kiện vẻn vẹn chỉ dùng một quyền, liền đem Hình Nhân bức lui về phía sau gần chục bước, mà hắn bản thân thì vẫn ổn định đứng nguyên tại chỗ không hề suy chuyển.
Hình Nhân sắc mặt càng thêm khó coi, vừa rồi hai người chẳng qua chỉ là sơ bộ giao thủ, thế nhưng hắn lại có thể cảm nhận được thực lực của Đồng Bỉ Kiện vậy mà so với Đồng Khải Mặc còn mạnh hơn không ít, nếu như hắn một thân một mình, có lẽ còn có cơ hội thoát thân, thế nhưng lúc này trong tay hắn lại mang theo Vương Hạo Thần, cái này để cho hắn hành động tương đương bất lợi.
Vương Hạo Thần tự nhiên cũng biết rõ điểm này, vì thế hắn lập tức đối với Hình Nhân nói:
- Thả ta xuống, nếu không chúng ta hai người không ai chạy được!
Hình Nhân nhíu mày, trầm giọng nói:
- Không có ta bảo hộ, ngươi chắc chắn sẽ chết!
Vương Hạo Thần lắc đầu, cười nói:
- Cái này không nhất định, đừng quên ta là đại tông môn đệ tử, trong tay ta vẫn có một ít thủ đoạn bảo mệnh!
Hình Nhân ngược lại quên mất điểm này, cảm thấy Vương Hạo Thần nói cũng không phải không có lý, đối phương thiên phú rất cao, chắc chắn là đối tượng được tông môn coi trọng, trong tay tất nhiên phải có tông môn ban cho thủ đoạn bảo mệnh, cũng không phải là trái hồng mềm muốn bắt thế nào liền bắt.
- Tốt! Vậy ta cuốn lấy hắn một lát, ngươi tranh thủ thời gian chạy đi!
Hình Nhân lại không nói nhảm, đem Vương Hạo Thần bỏ xuống đằng sau, hắn không còn có chỗ cố kỵ, một thân chiến lực lập tức toàn diện triển khai, khí thế trên người kéo lên đến đỉnh điểm, sau lưng có một đạo dữ tợn bạch hổ hư ảnh hiện ra, bàn chân đạp lên mặt đất một cái, cả người lao về phía Đồng Bỉ Kiện, vung quyền đánh ra.
Đối mặt Hình Nhân toàn lực xuất thủ, Đồng Bỉ Kiện cũng không dám coi thường, bởi vì đối phương đã ẩn ẩn có được Vũ Linh chiến lực, mà người trước lại có lợi thế là huyết khí cực thịnh, hắn một cái sắp xuống lỗ lão gia hỏa căn bản không so được, nhất định phải cẩn thận ứng phó tránh thuyền lật trong mương.
Vương Hạo Thần thì là nắm lấy cơ hội rời đi, bởi vì hắn biết bản thân cho dù có lưu lại cũng không thể giúp Hình Nhân cái gì, người sau thực lực có thể so với Vũ Linh, không có hắn vướng bận liền có rất nhiều cơ hội thoát thân, căn bản không đến lượt hắn phải lo.
- Hôm nay các ngươi ai cũng không chạy thoát!
Thế nhưng là, còn chưa đợi Vương Hạo Thần đi được bao xa, từ phía xa liền có một đạo gầm thét thanh âm truyền tới.
Ngay sau đó, liền có từng đạo thân ảnh khí tức cường đại xông ra, đem Vương Hạo Thần và Hình Nhân đang đấu với Đồng Bỉ Kiện vây vào chính giữa, người dẫn đầu đám người này, chính là Đồng Thiên Tân.
Bọn hắn sau khi nhận được tin tức từ Đồng Tứ, liền một đường toàn lực đuổi theo, mà Vương Hạo Thần và Hình Nhân thì lại liên tục bị ngăn cản làm chậm trễ thời gian, từ đó để cho bọn hắn có cơ hội bắt kịp.
Vương Hạo Thần nhìn thấy một màn chỉ có thể cười khổ một tiếng, xem ra hôm nay hắn không muốn chiến cũng không được.