Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 191: Đệ thất phong cơ duyên



Vương Hạo Thần ở chỗ Nhạc Thi Dao trọn vẹn hai ngày, cuối cùng vẫn là người sau không muốn ảnh hưởng việc tu luyện của mình, mạnh mẽ đem hắn đuổi đi.

Vương Hạo Thần lần đầu nếm thử trái cấm, thật sự có cảm giác ăn tuỷ mới biết ngon, căn bản không muốn rời khỏi sớm như vậy,thế nhưng lại không dám làm trái ý Nhạc Thi Dao, đành phải ủ rũ rời đi.

Nhạc Thi Dao cũng không có nhàn rỗi, nàng theo lời Vương Hạo Thần đến nhìn một chút Hình Giới, sau đó mang hắn đến chỗ Lữ Thuần Quân bái sư, bởi vì Hình Giới có được vô cùng hiếm thấy Vô Lâu Chi Thể, hơn nữa lại có một vị Vũ Tông chỉ dạy, cho dù khởi điểm chậm hơn người khác một chút, vẫn có thể trong thời gian ngắn bắt kịp thiên tài cùng lứa.

Vương Hạo Thần trước đó không chú ý, bây giờ tu luyện mới giật mình phát hiện, tu vi của hắn, vậy mà đã đạt tới Cửu Tinh Vũ Sĩ đỉnh phong, trọn vẹn tăng lên hai cái tiểu cảnh giới, thậm chí trong lúc mơ hồ đã chạm đến Vũ Sư cánh cửa.

Không chỉ vậy, Vương Hạo Thần hư hư thực thực còn cảm thấy mình tại trên phương diện nào đó còn có chỗ đột phá, thế nhưng lại không thể xác định chính xác đó là phương diện nào.

Vương Hạo Thần không hiểu chính mình làm sao ngơ ngơ ngẩn ngẩn lại có đột phá lớn như vậy, hắn đem chuyện này nói với Nhạc Thi Dao, người sau tựa hồ đoán ra được một số chuyện, thế nhưng sống chết lại không chịu nói với hắn, ngược lại tặng cho hắn mấy cái véo đau đến tái mặt.

Tu vi đột phá, chiến lực của Vương Hạo Thần cũng có rất nhiều không gian để phát triển, bất luận là kiếm đạo, chưởng đạo, hay quyền đạo đều có thể nhanh chóng tăng lên.

Đương nhiên, những cái này đều không vội, Vương Hạo Thần trước hết lại đi tìm Tống Nhất Phàm trò chuyện, dù sao trước đó là có hẹn trước.

Ở trong Thiên Sinh Môn, ngoại trừ Nhạc Thi Dao, Vương Hạo Thần cũng chỉ có một người bằng hữu là đại sư huynh Tống Nhất Phàm.

Hai người nói chuyện rất lâu, sau đó riêng phần mình quay về.

Vương Hạo Thần suy nghĩ một chút, lại đi đến chỗ Trương Liêu, giao cho hắn một chút tài nguyên tu luyện, lại giúp hắn phân tích Thái Cực Thần Công, tăng cường tốc độ tu luyện.

Trương Liêu thiên phú rất kém, mặc dù rất tu luyện rất chăm chỉ, bất quá nếu như không sớm ngày đột phá đến Thái Cực Thần Công đệ ngũ trọng thiên, hắn đời này thành tựu chỉ sợ sẽ rất thấp.

Chỉ đáng tiếc, Thái Cực Thần Công quá mức ảo diệu, Trương Liêu coi như có Vương Hạo Thần và Hình Giới trợ giúp, cũng chỉ mới miễn cưỡng tu luyện đến đệ nhất trọng thiên, đối với đệ nhị trọng thiên còn có không nhỏ khoảng cách.

Đợi đến khi hắn ra khỏi phòng Trương Liêu, Nhạc Thi Dao đã đứng ở bên ngoài chờ hắn từ bao giờ.

Sau khi cùng Vương Hạo Thần phát sinh quan hệ nam nữ, Nhạc Thi Dao khí chất bớt đi một phần non nớt, nhiều thêm một phần thành thục mê người, tựa như một bông hoa vừa bước vào thời kỳ đẹp nhất của nó, khiến cho lòng người say.

Nhạc Thi Dao thấy hắn đi ra liền khẽ cười nói:

- Lần này ngươi mang về một cái có tiềm lực cực lớn thiên tài, thái trưởng lão rất vui vẻ!

Vương Hạo Thần từ chối cho ý kiến, hắn nào quan tâm Lữ Thuần Quân nghĩ gì, để cho Hình Giới bái đối phương làm vi sư, chỉ là vì muốn người sau có thể dễ dàng tu luyện hơn một chút mà thôi.

Nhạc Thi Dao đưa mắt nhìn vào trong phòng một chút, sau đó lại nhìn Vương Hạo Thần nói:

- Thiên phú của Trương Liêu không tốt, đời này khó có thành tựu!

Tầm mắt của nàng rất cao, Trương Liêu thiên phú ở trong mắt nàng hoàn toàn chính xác không tính là cái gì, ngay cả một đệ tử kém nhất của Thiên Sinh Môn đều có thiên phú cao hơn hắn nhiều.

Loại nhân vật tầm thường này, Nhạc Thi Dao không hiểu tại sao Vương Hạo Thần lại để cho đối phương đi theo bên cạnh.

Vương Hạo Thần im lặng một lát, sau đó lại nói:

- Thi Dao! Đối với ta mà nói, thiên phú không phải là thứ quan trọng nhất!

Nhạc Thi Dao khẽ gật đầu, nói:

- Ta biết! Nhưng là có những người, đời đi thành tựu đã được giới hạn sẵn, rất khó thay đổi!

Vương Hạo thần khẽ cười, nói:

- Nếu như chỉ có một mình hắn, có lẽ đúng là như vậy! Bất quá hắn còn có ta, vậy thì sẽ khác!

Dừng một chút, hắn lại bổ sung thêm:

- Lại nói, ta cảm thấy Trương Liêu tiềm lực không chỉ có như vậy, bởi vì hắn có một thứ mà rất nhiều thiên tài không có!

Nhạc Thi Dao không khỏi tò mò hỏi:

- Là gì?

Vương Hạo Thần nhìn nàng, mỉm cười đáp:

- Trung nghĩa!

Nhạc Thi Dao sửng sờ, nàng đã có chút đoán ra, có lẽ đây mới là nguyên nhân khiến Vương Hạo Thần chịu hao tốn sức lực trợ giúp Trương Liêu đi a?

Thiên tài trên thế gian có rất nhiều, thế nhưng có mấy người có được một tấm lòng trung nghĩa?

Vương Hạo Thần chính là nhìn trúng Trương Liêu điểm này, vì thế mới muốn bồi dưỡng hắn.

Thế gian không thiếu người tài, thế nhưng liệu có bao nhiêu người một lòng trung thành với một người?

Nhạc Thi Dao đột nhiên cảm thấy, cách nhìn người của Vương Hạo Thần có chút không giống nàng cũng như nhiều người, thế nhưng lại không hề sai.

- Hạo Thần! Thời gian sắp tới, ngươi liền lại tông môn tu luyện với ta! Không đến hai tháng nữa, tông môn sẽ mở ra toàn bộ linh tuyền trên Đệ Thất Phong, lúc đó ngươi đến đó hẳn là sẽ có thu hoạch không nhỏ!

Nhạc Thi Dao nói.

- Ý ngươi là linh tuyền tẫy lễ? Không phải nói 10 năm mới mở ra một lần sao?

Ở trên Đệ Thất Phong, có một ít đầu linh mạch ẩn trong lòng núi, từ đó sinh ra khá nhiều linh tuyền.

Tuy rằng chỉ là hạ phẩm linh tuyền, thế nhưng bên trong lại ẩn chứa lượng lớn nguyên khí tinh thuần, đối với võ giả tu vi dưới Vũ Linh có trợ giúp rất lớn.

Bởi vì linh tuyền số lượng có hạn, bình thường đều bị Thiên Sinh Môn chúng cường giả phong ấn, mỗi mười năm đều sẽ mở ra để cho các phong đệ tử tiến vào tu luyện, hơn nữa một số cường giả thế hệ trước đều để lại một ít truyền thừa ở bên trong linh tuyền cho người hữu duyên đến tiếp nhận.

Vương Hạo Thần nhớ rõ, bảy năm trước Thiên Sinh Môn đã một lần mở ra linh tuyền, đến nay vẫn chưa đến kỳ hạn mười năm.

- Theo lý mà nói, đúng là vẫn chưa đến mười năm kỳ hạn! Bất quá bởi vì Bách Tông đại hội đang đến gần, tông môn thế hệ này chúng đệ tử thực lực so với các đại tông môn lại kém hơn không ít, vì thế tông môn cao tầng mới quyết định sớm mở ra Đệ Thất Phong linh tuyền, ý định là muốn một lần tăng lên chúng đệ tử tu vi!

Nhạc Thi Dao giải thích.

Vương Hạo Thần không hỏi nữa, đối với hắn mà nói, đây đối với hắn đích thực là một trận cơ duyên.

Không chỉ hắn, bất kể là Hình Giới, Trương Liêu, hay Bạch Linh đều rất cần linh tuyền hỗ trợ để nhanh chóng bắt kịp chúng đệ tử cùng thế hệ.

Thậm chí coi như là Hình Thiên, Hình Địa, Hình Nhân ba người đều sẽ đối với linh tuyền thèm nhỏ dõi không thôi, bởi vì bọn hắn cũng cần có linh tuyền để sớm đột phá đến Vũ Linh cảnh.

- Ngươi quay về nghỉ ngơi, ngày mai lại đến chỗ ta luyện võ!

Nhạc Thi Dao nhìn Vương Hạo Thần cười nói.

- Tốt!

Vương Hạo Thần gật đầu, rời đi.

Nhạc Thi Dao phát hiện Vương Hạo Thần vậy mà hướng về gian phòng của nàng, vội vàng đuổi theo, nói:

- Đợi một chút, ngươi đang đi đâu?

Vương Hạo Thần cười nói:

- Về nhà!

Nhạc Thi Dao trừng mắt nhìn hắn, nói:

- Ngươi xác định không phải là đến chỗ ta?

Vương Hạo Thần rất khó hiểu hỏi:

- Chỗ của nàng không phải chỗ của ta sao?

Nhạc Thi Dao cảm thấy chính mình có chút khó thở, trước đây làm sao lại không phát hiện tên này vô lại như vậy?

Tưởng tượng nếu là hai người ban đêm ở cùng một chỗ, hai má nàng không khỏi hơi đỏ lên.

- Ngươi không thể không biết đủ như vậy đi a?

Nhạc Thi Dao bất đắc dĩ nói.

Vương Hạo Thần da mặt ngày càng dày, nếu như hắn thật sự khăng khăng muốn đến chỗ nàng qua đêm, Nhạc Thi Dao thực sự cũng không biết làm sao ngăn cản hắn.

Ai biết Vương Hạo Thần chỉ là chăm chú nhìn một chút nàng, sau đó khẽ nháy mắt nói:

- Đùa ngươi!

Nói rồi, hắn đổi hướng đi về gian phòng của mình.

Nhạc Thi Dao ngây ngẩn cả người, một lúc sau tỉnh lại, mới biết nàng từ đầu đến cuối là bị người nào đó đùa giỡn, không khỏi giận đến nghiến răng nghiến lợi, lại không thể đuổi theo, nếu không sẽ bị tên kia lại có lý do kiếm chuyện với nàng.

Từ khi hai người phát sinh quan hệ kia, Vương Hạo Thần lá gan càng lúc càng lớn, vậy mà dám thường xuyên trêu chọc nàng, thế nhưng nàng lại bắt hắn không có biện pháp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.