Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Quyển 3 - Chương 120: Dấm nữ nhân hắn cũng ăn



Edit: Hoa Thiên

“Tử Kỳ, ta nhớ ngươi chính là đệ tử Nam Ngưng học viện, vậy ngươi thấy qua Quân Mộ Khuynh là cấp tám kỹ linh sư sao?” Lưu Bối Bối tiến đến trước mặt Bạch Tử Kỳ hỏi, nàng cũng đã từng nghe nói Quân Mộ Khuynh, chỉ là sau lại nghe nói, đây chẳng qua là nghe nhầm đồn bậy, chuyện này, nàng cũng không có để ý nữa.

Bạch Tử Kỳ gật gật đầu, “Đương nhiên là thật, là ta tận mắt nhìn thấy đấu kỹ trận của Quân Mộ Khuynh, nếu không phải là những người đó lôi nàng đi, nàng nhất định chạy lên hỏi tiểu Khuynh, sao nàng có thể lợi hại như vậy.

“Vậy chính là nói, Quân Mộ Khuynh thật sự là cấp tám kỹ linh sư, vậy bây giờ thời gian đã qua lâu như vậy, nàng có thật lợi hại?” Lưu Bối Bối hỏi lại lần nữa, chuyện này là thật, quả thật hai năm trước Quân Mộ Khuynh chính là cấp tám kỹ linh sư.

Bạch Tử Kỳ nhìn bộ dạng hiếu kỳ của bọn họ, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nàng cũng không biết bây giờ tiểu Khuynh là cấp bao nhiêu, từ sau ngày đó, nàng cũng chưa từng gặp tiểu Khuynh, càng không biết nàng đã đi chỗ nào.

“Ngươi cũng không biết sao.” Lưu Bối Bối có chút thất vọng, nếu như Tử Kỳ biết thì tốt rồi, nàng nhất định sẽ nói cho mọi người tin tức này.

“Có thể nàng sẽ đến Âm Nguyệt thành cũng nói không chừng, đến lúc đó các ngươi có thể nhìn thấy nàng.” Bạch Tử Kỳ mỉm cười nói, nàng có thể kiên trì, cũng đều là vì có Khuynh nhi ủng hộ nàng, Khuynh nhi lợi hại như vậy, nàng làm bằng hữu tại sao có thể cách nàng quá xa.

“Đó thật là quá tốt thật quá tốt, nếu như Quân Mộ Khuynh đến Âm Nguyệt thành, ta nhất định đặc biệt vô cùng hoan nghênh.” Lưu Bối Bối kích động nói, nàng cũng phải nhìn xem Quân Mộ Khuynh có phải thật lợi hại như vậy hay không, nếu như không có, đó chính là chuyện đáng chê trách nhất thiên hạ.

Bạch Tử Kỳ nhíu mày, vì sao nàng cảm thấy những người này đều không phải thật tâm, trong mắt luôn mang theo châm chọc, bọn họ đều không tin Khuynh nhi sao?

“Các ngươi không tin cũng được.” Bạch Tử Kỳ hừ nhẹ một tiếng, xoay người đi trở về, nàng mới không cần cùng những người không tin tiểu Khuynh ở cùng một chỗ.

Thấy Bạch Tử Kỳ tức giận, mọi người lập tức vây đi lên, cười ha hả giải thích.

Trò cười, Bạch Tử Kỳ là một thiên tài đồng lứa mới, như thế nào đi nữa, bọn họ cũng phải nịnh bợ mới được, sau này địa vị của Bạch Tử Kỳ ở Bạch gia đều hết sức quan trọng, bọn họ đều là bạn tốt, dù thế nào, cũng sẽ giúp bọn họ một chút không phải sao.

“Các ngươi không cần đi theo ta nữa.” Bạch Tử Kỳ trừng mắt với người phía sau, một đạo thủy bình che ở phía trước bọn họ, nàng bước nhanh đi về phía trước, nàng muốn yên tĩnh một mình, vì sao những người này lại không tin lời nàng nói, nàng có thể từ một người không được coi trọng ở Bạch gia, trở thành thiên tài trong tương lai, tiểu Khuynh vì sao lại không thể, hơn nữa tiểu Khuynh so với nàng còn lợi hại hơn, bọn họ thì biết cái gì. Ánh mắt kia là gì chứ, thật là làm cho người ta chán ghét.

Bạch Tử Kỳ thở phì phì đi về phía trước, phía sau lại truyền đến âm thanh trêu chọc, “Mới hai năm không gặp, ngươi tiến bộ rất lớn.”

Lưng nàng cứng đờ, trên mặt lộ ra một tia không dám tin tưởng, nàng lắc lắc đầu, nhất định là nghe lầm, nàng vừa rồi đang nói tiểu Khuynh, sao bây giờ tiểu Khuynh lại có thể xuất hiện, nhất định là ảo giác, nhất định là vậy, tiếp tục đi về phía trước, không muốn để ý tới những thứ đó.

“Mới mấy năm không gặp, ngươi liền quên ta?”Quân Mộ Khuynh khoanh hai tay trước ngực, trêu tức nhìn Bạch Tử Kỳ.

Là nàng biến mất quá lâu sao?

Dọa! Đây không phải là ảo giác!

Bạch Tử Kỳ lập tức xoay người, liền nhìn thấy thân ảnh đỏ rực kia, trước mắt nàng bắt đầu trở nên mơ hồ, là tiểu Khuynh thật sự là tiểu Khuynh, tiểu Khuynh liền đứng ở trước mặt nàng.

“Hai năm không gặp, tính khí cũng lớn rất nhiều.”Quân Mộ Khuynh chỉ chỉ người bị nhốt ở bên trong, mỉm cười nói.

“Oa!” Bạch Tử Kỳ lập tức xông lên, đang muốn ôm Quân Mộ Khuynh, Quân Mộ Khuynh liền bị một bàn tay to kéo qua một bên, nàng nhào vào một khoảng không.

Ánh mắt nghi hoặc ngẩng đầu nhìn người kia, liền nhìn thấy hình dáng quen thuộc đập vào mi mắt, nhìn thấy gương mặt tuấn mỹ ở trước mắt, Bạch Tử Kỳ kinh hãi.

Đây, đây không phải là Hàn Ngạo Thần sao!

Tại sao Hàn Ngạo Thần lại ở chỗ này!

Quân Mộ Khuynh đầu đầy hắc tuyến nhìn Hàn Ngạo Thần, hắn ngay cả nữ nhân ôm một chút cũng không cho, ngay cả dấm của nữ nhân cũng ăn!

Bạch Tử Kỳ một phen lôi kéo Quân Mộ Khuynh qua, nhỏ giọng hỏi, “Tiểu Khuynh, tại sao hắn lại ở chỗ này?” Là Hàn Ngạo Thần a, người nàng sùng bái nhất, trừ tiểu Khuynh, Hàn Ngạo Thần chính là người nàng sùng bái nhất, bất kể là tướng mạo, hay là thực lực, đều hết sức làm cho người ta đỏ mắt.

Quân Mộ Khuynh bất đắc dĩ nhìn Bạch Tử Kỳ, chậm rãi mở miệng, ” Hắn đưa ta qua đây, đương nhiên là ở chỗ này.” Việc này rất kỳ quái sao?

“A, ra thế, ta quên tình cảm của các ngươi vẫn rất tốt.” Bạch Tử Kỳ khẽ cười, tâm tình lập tức tốt hơn, hai người nàng sùng bái nhất nếu như cùng một chỗ, vậy nhất định tốt vô cùng, đáng chờ mong.

Quân Mộ Khuynh nhíu mày, tình cảm của nàng với Hàn Ngạo Thần vẫn rất tốt? Vì sao nàng chưa từng cảm giác được, thậm chí một chút cảm giác cũng không có?

“Tử Kỳ, ta biết chúng ta sai rồi, ngươi thả chúng ta đi ra ngoài đi.” Âm thanh kêu cứu vang lên, bọn họ đã thử qua rất nhiều biện pháp, vẫn không thể phá tan thủy bình của Bạch Tử Kỳ, cũng không biết làm sao nàng làm được.

Bạch Tử Kỳ hừ nhẹ một tiếng, muốn nàng thả bọn họ ra ngoài, không có cửa đâu, bọn họ đều là khẩu thị tâm phi, đều không phải thật tâm muốn làm bằng hữu với nàng, bọn họ đến nịnh bợ nàng, đều là vì Bạch gia, đừng tưởng rằng nàng cái gì cũng không biết. (Khẩu thị tâm phi: miệng nói một đàng, trong lòng lại nghĩ khác)

“Ngươi hãy thả bọn họ ra đi, chúng ta đi vào thành.” Quân Mộ Khuynh lãnh đạm nói, vừa rồi Bạch Tử Kỳ đối kháng với ma thú, còn cả những gì bọn họ nói, nàng cũng nghe được, hai năm này, nàng quả thực tiến bộ rất lớn.

Bạch Tử Kỳ chu chu miệng, tay áo trắng khẽ vung lên, kéo Quân Mộ Khuynh đi về phía trước, “Ta biết ngươi sẽ đến Âm Nguyệt thành, cho nên từ sớm ta đã tới rồi, ngươi biết không? Ngươi đột nhiên biến mất, còn không có tin tức, dọa sợ Long Thiên đại nhân, hắn lập tức ra ngoài đi tìm, gần đây mới trở về Nam Ngưng học viện.”

Bạch Tử Kỳ bởi vì Quân Mộ Khuynh trở về, rất vui vẻ, cho nên cũng có chuyện nói không hết.

“Lão đầu?” Quân Mộ Khuynh nhìn Bạch Tử Kỳ, trong lòng ấm áp, không ngờ lão đầu tốt với nàng như vậy, không có tin tức của nàng, còn ra ngoài tìm.

“Chứ sao nữa, Long Thiên đại nhân rất lo lắng, hắn ra ngoài tìm ngươi, cuối cùng ngươi không có tìm được, trong học viện cũng mất luôn tin tức của hắn, kết quả là học viện vừa tìm ngươi, vừa tìm Long Thiên đại nhân, các sư phụ đều sắp bận muốn chết, ta hai năm qua, chủ yếu là đi rèn luyện, nhiều khi, cũng không thấy lão sư.” Các sư phụ đều đi tìm Long Thiên đại nhân, còn có tiểu Khuynh.

“Tìm ta?” Nàng nhớ đám lão sư kia ở Nam Ngưng học viện, không phải nói nàng là phế vật sao? Sao có thể đột nhiên tìm nàng.

“Tiểu Khuynh, ngươi quên rồi sao, ngươi ở Nam Ngưng học viện khiến hết thảy lão sư kinh hãi một phen, cho nên, bọn họ đương nhiên cũng phải tìm ngươi, dù cho không phải là tìm ngươi vì bọn họ, nhưng cũng phải tìm ngươi vì Long Thiên đại nhân a.” Mọi người đều biết, tìm được Quân Mộ Khuynh, thì chẳng khác nào tìm được Long Thiên đại nhân.

Được rồi.

Quân Mộ Khuynh bĩu môi, nàng thật đúng là quên mất, nàng hiện tại ngược lại muốn nhìn Long Thiên lão nhân kia một chút, nhìn thấy mình xuất hiện, sẽ có biểu tình gì.

Hàn Ngạo Thần ai oán nhìn Quân Mộ Khuynh, chậm rãi cùng đi bên cạnh Quân Mộ Khuynh, hắn cảm giác nếu như mình tiếp tục như vậy nữa, rất nhanh biến thành oán phu, chỉ có điều chỉ cần tiểu Khuynh Khuynh vui vẻ là được rồi. (oán phu: người chồng hay giận hờn ghen tuông.)

“Tiểu Khuynh, sao ngươi tới đây sớm vậy, còn một khoảng thời gian nữa mới bắt đầu tỉ thí.” Bạch Tử Kỳ nghi hoặc hỏi, nàng còn tưởng rằng, Khuynh nhi phải chừng mấy ngày nữa mới tới, không nghĩ tới nhanh như vậy đã nhìn thấy nàng.

Quân Mộ Khuynh nhìn về phía trước, mắt lộ ra lạnh lẽo, “Người Quân gia bắt ca ca ta, ta muốn đi tìm bọn họ, hỏi rõ đến cùng là xảy ra chuyện gì.”

“A, như vậy a, vậy chúng ta đi nhanh lên một chút đi.” Bạch Tử Kỳ kéo Quân Mộ Khuynh đi về phía trước, hiện tại chuyện quan trọng nhất, chính là tiểu Khuynh nhanh một chút nhìn thấy ca ca của nàng, nàng cũng rất lâu không nhìn thấy ca ca, cũng không biết hắn sống có tốt không.

Đối với tính cách Bạch Tử Kỳ nói cái gì thì làm cái đó, Quân Mộ Khuynh rất là hiểu rõ, nàng tùy ý để Bạch Tử Kỳ kéo mình đi qua Ma Vực rừng rậm.

Ba người vội vã đi về phía trước, rất nhanh liền bỏ rơi lại mấy người phía sau, bọn họ chỉ có thể vội vàng đuổi theo, bọn họ không muốn nửa đường gặp được ma thú, đến lúc đó không có người giúp, mấy người bọn họ tuyệt đối không phải là đối thủ của ma thú.

Nữ tử hồng y kia là ai, chẳng lẽ chính là Quân Mộ Khuynh sao? Nghe Bạch Tử Kỳ gọi nàng tiểu Khuynh, vậy thì hẳn chính là nàng.

Người kia chính là Quân Mộ Khuynh, mọi người cũng không nghĩ tới, Quân Mộ Khuynh lại đẹp đến như vậy, so với Bạch Tử Kỳ càng đẹp hơn, hơn nữa cũng càng hấp dẫn người hơn, ngay cả Quân gia cũng dùng đại ca nàng để cho nàng đến Âm Nguyệt thành, có thể thấy người Quân gia rất coi trọng nàng.

Chẳng lẽ Quân Mộ Khuynh giống như trong truyền thuyết, vậy lời bọn họ vừa mới nói, không phải đắc tội với Quân Mộ Khuynh sao, vậy sau này bọn họ phải nịnh bợ Quân Mộ Khuynh như thế nào!

Hiện tại trong lòng mọi người đều hối hận, hối hận vừa rồi xúc động, nếu như nhịn xuống, vậy sau này bọn họ còn có thể đến nịnh bợ Quân Mộ Khuynh, bây giờ suy nghĩ một chút cũng biết không có cơ hội.

Sau khi đi qua Ma Vực rừng rậm, Quân Mộ Khuynh mới phát hiện, chỗ đó không có ma thú, cho dù có ma thú, nhìn thấy bọn họ liền quay đầu đi, giống như là rất sợ bọn họ vậy.

“Trên người của ngươi treo cái gì?” Quân Mộ Khuynh nhìn xung quanh, cuối cùng đưa mắt dừng lại bên hông của Bạch Tử Kỳ.

Bạch Tử Kỳ tháo xuống túi gấm, cười nói, “Đây là gia chủ đưa cho ta, hắn biết ta thích rèn luyện, nên đưa ta túi chứa long phấn, ta mang ở trên người, ma thú cũng không dám tiếp cận ta.” Vật này rất có ích nha.

“Vậy vừa nãy?”

“Vừa nãy ta lấy túi xuống, ném vào nạp giới, không còn mùi, cho nên mới có ma thú công kích.” Nàng đi ra rèn luyện, không phải đi du ngoạn, người đi theo ở phía sau bọn họ mới là đi ra du ngoạn.

Quân Mộ Khuynh bất đắc dĩ cười cười, nàng thật đúng là cố gắng, nhưng mà cũng phải, nếu như nàng không cố gắng, cũng không có không ngừng rèn luyện bản thân, cũng sẽ không có thành tựu như bây giờ.

“Bạch tiểu thư, các ngươi đã trở về, hai vị này là…” Thủ vệ canh giữ ở cửa, nhìn thấy Bạch Tử Kỳ trở về, vội vàng đi qua gửi lời hỏi thăm.

“Các ngươi quản ta, ta muốn dẫn theo ai, liền dẫn người đó, đây đều là khách nhân của ta!” Bạch Tử Kỳ lớn tiếng nói, trải qua nhiều năm như vậy, nàng mới biết, hóa ra muốn không sợ người ta, chính là làm cho người ta sợ ngươi, nàng không khỏi tự giễu, tiểu Khuynh đã sớm biết chuyện, nàng phải lâu như vậy mới biết.

“Đúng đúng, mời các ngươi vào.” Thủ vệ vội vàng nói, chỉ sợ khiến người trước mặt tức giận.

“Chúng ta đi vào.” Bạch Tử Kỳ hướng về Quân Mộ Khuynh ở bên cạnh nói, tiểu Khuynh nhất định không hi vọng rất nhiều người biết nàng tới.

Quân Mộ Khuynh nhìn Bạch Tử Kỳ, hai năm này, nàng quả thực thay đổi rất lớn, có một số việc, nàng cũng đã có thể vận dụng như thường, đó là một khởi đầu không tệ.

Đi vào Âm Nguyệt thành, Quân Mộ Khuynh mới phát hiện, chính mình hôm nay mới biết cái gì gọi là biển người, chính là đây, liếc mắt một cái nhìn lại, toàn bộ đều là đầu người, những thứ khác cái gì cũng không nhìn thấy.

“Tiểu Khuynh, nơi này chính là Âm Nguyệt thành, ngươi biết không? Lúc ta vừa mới tiến vào, cũng giật mình, cũng không biết ở đây lại có nhiều người như vậy, sau đó ta nghe cha nói, mỗi lần lúc Âm Nguyệt thành tỉ thí, cao thủ các nơi đều sẽ tới đây, còn có người của ngũ đại gia tộc, cho nên a, ở đây so với lúc bình thường phải nhiều hơn gấp đôi, rất nhiều người tới nơi này, cũng không có chỗ nghỉ ngơi, chỉ có thể đóng lều ở trên đất trống bên kia.” Bạch Tử Kỳ vui vẻ, cái gì cần nói đều nói, hận không thể đem tất cả những chuyện mình biết, đều nói cho Quân Mộ Khuynh.

“Ta hiện tại muốn đi Quân gia.” Quân Mộ Khuynh dừng bước lại, nhìn Hàn Ngạo Thần nói, mặc kệ thế nào, nàng cũng phải đi Quân gia nhìn xem, hỏi gia chủ Quân gia một chút, hắn rốt cuộc là có ý gì.

Hàn Ngạo Thần khẽ gật đầu, chuyện của Quân gia, hắn quả thực không nên tham dự, chỉ có điều nếu như những người đó dám đả thương đến tiểu Khuynh Khuynh, hắn mới mặc kệ cái gì tốt hay không tốt, thu thập rồi nói.

Bạch Tử Kỳ thấy Quân Mộ Khuynh muốn đi Quân gia trước, thở dài, bĩu môi nói, “Tiểu Khuynh, ngươi ở Quân gia sao?” Tiểu Khuynh tới nơi này, chính là vì đi Quân gia, người Quân gia nhìn thấy nàng, nhất định sẽ rất vui vẻ, sẽ không để cho nàng đi.

“Phải đi, ta cũng sẽ không đi nhanh như vậy, càng sẽ không dễ dàng đi.” Quân Mộ Khuynh khẽ cười, khóe miệng hơi giơ lên.

Ách…

Nhìn thấy nụ cười này của Quân Mộ Khuynh, Bạch Tử Kỳ cũng rất tò mò, tiểu Khuynh lại có ý tưởng gì, trước đây nàng không cảm thấy, nhưng mà bây giờ suy nghĩ một chút chuyện trước đây, liền cảm thấy ở cùng một chỗ với tiểu Khuynh, thực sự rất kích thích, tin chắc lần này cũng giống vậy.

“Dẫn chúng ta đi tửu lâu lớn nhất, ăn một bữa rồi nói.” Quân Mộ Khuynh hào khí nói, mặc kệ thế nào, hiện tại đã tới Âm Nguyệt thành, cũng không cần gấp gáp làm gì, người Quân gia thích chờ, vậy thì để cho bọn họ chờ là được.

Chỉ là bọn họ phải có chuẩn bị thật tốt, nếu không có chuyện gì, nàng sẽ không chịu trách nhiệm.

Bạch Tử Kỳ nhìn nụ cười trên mặt Quân Mộ Khuynh, trong lòng có chút nghi hoặc, tiểu Khuynh thật là vì ăn gì đó mới đi tửu lâu sao? Vì sao nàng thấy không giống?

Quân Mộ Khuynh đi theo Bạch Tử Kỳ đi về hướng tửu lâu, thật sự phải gọi là một người chen một người, không cẩn thận, cũng không biết sẽ chen đến địa phương nào, nhưng mà sau lưng Quân Mộ Khuynh thủy chung đi theo một thân ảnh, gương mặt tuấn mỹ của Hàn Ngạo Thần, đến bây giờ vẫn có chút tác dụng.

Chỉ cần chân mày hắn khẽ nhăn lại, người trước mặt bọn họ liền tự giác tránh đường, so với bọn họ kêu còn hữu dụng hơn.

Quân Mộ Khuynh lập tức biết được, cái gì gọi là dựa vào khuôn mặt kiếm sống, Hàn Ngạo Thần chính là ví dụ tốt nhất, mặc kệ nam nữ già trẻ vừa nhìn thấy hắn, liền rối rít nhường đường, chỉ có thể nói mị lực của Hàn Ngạo Thần thật lớn, chỉ có điều ai sẽ nghĩ tới, Hàn Ngạo Thần hắn, kỳ thực chính là một tên phúc hắc.

Sau khi đi tới tửu lâu, lúc này ba người mới thở phào nhẹ nhõm, hiện tại Quân Mộ Khuynh mới biết thì ra, Ma Vực rừng rậm ở bên ngoài, cho nên không người nào dám ra Âm Nguyệt thành, người ở Âm Nguyệt thành cũng nhiều lên, mà nhiều năm như vậy mới tỷ thí một lần, mọi người đều rất chờ mong, thành tích năm nay.

“Rốt cục thì cũng chen tới nơi.” Bạch Tử Kỳ thở dài, một đoạn như thế, bình thường chỉ cần đi nửa giờ, vậy mà hôm nay lại đi tới một canh giờ, nếu như không có Hàn Ngạo Thần ở đây, còn không biết phải đi tới khi nào.

“Đi thôi.”

Hai người hiếu kỳ đi theo, đều muốn nhìn một chút xem Quân Mộ Khuynh rốt cuộc muốn làm cái gì, tiểu nhị tửu lâu thấy người của Bạch gia tới, vội vàng nghênh đón.

“Bạch tiểu thư, không biết ngươi muốn phòng nào?” Người của ngũ đại gia tộc đến, đều sẽ phô trương, đều sẽ chọn gian phòng tốt nhất ở đây, bọn họ thích phô trương, vậy bọn hắn cũng có thể kiếm nhiều một chút.

Bạch Tử Kỳ liếc mắt nhìn xung quanh, nhẹ giọng hỏi, “Ta muốn gian bình thường người Quân gia hay ở.” Ngũ đại gia tộc thường xuyên tranh đấu lẫn nhau, người ngoài đã sớm biết, Bạch Tử Kỳ nói như vậy, mọi người cũng sớm không thấy gì kỳ quái.

“Được, bên này mời.” May mắn hôm nay người Quân gia không đến đây đặt trước, nếu không hai nhà lại phải tranh nhau.

“Chậm đã.” Âm thanh cuồng ngạo truyền đến, chậm rãi đi vào tửu lâu, lập tức trong tửu lâu một mảnh yên tĩnh.

Có trò hay để xem!

Trong lòng mọi người lập tức vang lên một câu nói như vậy, Quân gia cùng người Bạch gia đều muốn một gian phòng, cuối cùng chỉ sợ lại dùng vũ lực giải quyết, khỏi phải nói, cuối cùng vẫn là người Quân gia thắng.

“Chậm đã? Đạo lý thứ tự đến trước và sau, các hạ không rõ sao?” Nụ cười trên mặt Quân Mộ Khuynh càng sâu hơn, thực sự là nghĩ cái gì thì đến cái đó, người Quân gia.

“Thứ tự đến trước và sau? Ta cho ngươi biết, ở trong mắt Quân Thu ta, cũng không biết cái gì gọi là thứ tự đến trước và sau, nếu như các ngươi không phục, dựa theo quy củ cũ thế nào?” Quân Thu ngạo mạn ngẩng đầu lên, ngay cả người trước mắt nhìn cũng không liếc mắt nhìn, nếu như hắn nhìn thấy Quân Mộ Khuynh, chỉ sợ sẽ nướng lò lời nói vừa rồi.

“Quy củ cũ?” Quân Mộ Khuynh chau chau đầu mày, nàng thật đúng là muốn lĩnh giáo một chút, quy củ cũ trong miệng hắn là cái gì.

“Rất đơn giản, người nào thắng thì ngồi!”

“Được!” Quân Mộ Khuynh cười, đến thật đúng lúc, người Quân gia, nếu như mỗi người đều không có đầu óc giống như hắn, vậy thì Quân gia có thể xong rồi.

“Chính là ngươi cùng ta…” Quân Thu rốt cuộc nhìn người đến, ngay khi thân ảnh đỏ rực kia đập vào mi mắt, dưới chân hắn lảo đảo một chút, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.

“Ngươi… Ngươi… Ngươi…” Đây không phải là thật chứ, không phải người Bạch gia ở đây sao? Tại sao lại là Quân Mộ Khuynh, điều này sao có thể!

Nhìn thấy sắc mặt Quân Thu đại biến, tất cả mọi người đang suy đoán thân phận người trước mắt, có thể khiến cho sắc mặt người Quân gia đại biến, không nhiều, đếm cũng không vượt hơn năm.

“Kim ô hỏa!” Kim sắc hỏa diễm đánh ra, ầm một cái, đánh vào trên người Quân Thu, hắn ngay cả phòng ngự cũng không kịp, đã bay ra khỏi tửu lâu.

Quân Thu bị đánh ngã ra bên ngoài lập tức đứng lên, chỉ vào Quân Mộ Khuynh, “Ngươi, ngươi chờ đó cho ta.” Quân Thu đứng dậy liền chạy thẳng, không quên ở trong lòng reo hò.

Quân Mộ Khuynh tới, Quân Mộ Khuynh tới!

Quân Mộ Khuynh cười nhìn bóng lưng Quân Thu rời đi, nàng đương nhiên phải đợi, nếu không người Quân gia, sao có thể ngoan ngoãn tới nơi này.

Lập tức, trong tửu lâu ồ lên một mảnh, người trước mắt này vậy mà lại thắng, một chiêu, chỉ dùng một chiêu liền đem thổ bá vương Quân Thu này đánh đi ra, hơn nữa còn nhanh chân bỏ chạy, người này rốt cuộc là ai.

“Lão gia hỏa, ngươi xem một chút đứa nhỏ nhà các ngươi mang theo đứa nhỏ Quân gia tới.” Âm thanh trêu tức ở trong một gian phòng vang lên.

“Thật là một đứa nhỏ có thiên phú.” Một người khác hai mắt lóe ra ánh sáng, nhìn chằm chằm vào Quân Mộ Khuynh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.