Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Quyển 3 - Chương 37: Đủ độc



Edit: Hoa Thiên

Beta: Zi

Bên trong lính đánh thuê công xã, Lôi Vân nhìn miếng khoáng thạch nhỏ kia, sắc mặc càng ngày càng đen, đây đúng là Tuyệt Mạt khoáng thạch, là thật, người của Huyết Nguyệt dong binh đoàn rốt cuộc làm sao lấy được! Bọn họ sao có thể tìm được, còn có thể từ vách Tuyệt Mạt trở về!

“Lôi Vân đại nhân.” Vốn là Phó đội trưởng ở bên người Ngân Thước, kinh hãi run rẩy mà kêu lên.

“Các ngươi không phải nói, như vậy là có thể làm cho Huyết Nguyệt dong binh đoàn bị đả kích nặng nề sao? Hiện tại là đả kích sao? Đây là đả kích sao? Huyết Nguyệt dong binh đoàn không chỉ có hoàn thành nhiệm vụ, mà người cũng hoàn hảo trở về, khoáng thạch Tuyệt Mạt này là như thế nào lấy được, rốt cuộc ở vách Tuyệt Mạt đã xảy ra chuyện gì!” Lôi Vân đã muốn phát điên, hắn không hề nghĩ tới, bọn họ thực sự có thể lấy được khoáng thạch kia, thực sự có khả năng!

“Lôi Vân đại nhân…”

“Câm miệng, ngươi còn có cái biện pháp gì, vị trí Huyết Nguyệt dong binh đoàn, Tham Lang dong binh đoàn nhất định phải ngồi lên, nhất định, bất luận dùng biện pháp gì, nhất định phải làm được!” Lôi Vân tức giận nói ra, tâm huyết mấy năm nay, không thể lãng phí vô ích, mấy năm nay, lính đánh thuê công xã đã dùng biết bao nhiêu tài lực vật lực của Lôi gia, vậy mà lại chẳng làm nên trò trống gì cả…

“Nhưng mà…” Bây giờ là đại hội lính đánh thuê, có thể có biện pháp gì để cho bọn họ đi lên vị trí đó.

“Có cái gì mà không thể, ta nói rồi, đã làm thì nhất định phải làm được, bất kể là dùng thủ đoạn gì cũng phải làm được cho ta!” Không thể để cho tất cả tâm huyết uổng phí như vậy, hồng y nữ tử kia, là người thứ nhất phải diệt trừ, nếu không phải nàng xuất hiện, kế hoạch đã sớm thành công, Huyết Nguyệt dong binh đoàn cũng sẽ không chống đỡ được đến bây giờ!

“Dạ.” Nghĩ đến biện pháp, giờ phải làm sao đây, bọn họ không thể hành động ở ngoài sáng, nếu như kinh động những mấy dong binh đoàn khác, hoặc là kinh động đến hội trưởng lính đánh thuê công xã, thì phiền to, chưa nói đến vị trí kia sau cùng không thể ngồi lên, ngay cả mạng của mình cũng không giữ được.

Mình không thể dính vào! Có thể tìm người khác làm! Đúng rồi!

“Lôi Vân đại nhân!” Tần Khuê kêu lên.

“Chuyện gì!” Lôi Vân rất không kiên nhẫn.

“Có một biện pháp có thể khiến cho bọn họ chết không toàn thây, cũng sẽ không có người biết là chúng ta làm, hơn nữa sẽ không hoài nghi đến chúng ta.”

Trên mặt Tần Khuê hiện lên một tia ngoan độc, cái kế hoạch này, ai cũng sẽ không đoán được là bọn hắn làm, bởi vì người động thủ, cũng không phải là bọn họ.

“Biện pháp gì?” Lôi Vân nghiêm mặt nói, lần nào cũng nói là biện pháp sẽ thành công, mà có thành công đâu.

“Ma cỏ phấn!” Tần Khuê nói xong, lập tức bị ăn một cái tát, đau đến nước mắt hắn chảy ròng.

“Ma cỏ phấn con mẹ ngươi! Ngươi muốn cả đám chết chum à?” Ý kiến chó má, khi đó chẳng những người Huyết Nguyệt dong binh đoàn chết, bọn họ cũng không có cách nào tránh được.

“Lôi Vân đại nhân, ngươi đã quên, ma cỏ phấn có thể hấp dẫn ma thú, còn có ma thú phấn cao cấp có thể khiến ma thú sợ hãi.” Tần Khuê cười nói, bọn họ đem ma cỏ phấn vẩy vào Huyết Nguyệt dong binh đoàn, ở chỗ dong binh đoàn bọn họ và xung quanh lính đánh thuê công xã thì vẩy ma thú phấn cao cấp, đến lúc đó, ai sẽ biết là bọn hắn làm.

Lôi Vân nheo mắt lại, việc này ngược lại vẫn có thể xem là một biện pháp tốt, để cho người của Huyết Nguyệt dong binh đoàn, không còn một người, để cho ma thú giẫm chết, sẽ thành thịt nát, thịt vụn, khi đó còn có chứng cứ gì chỉ ra, chuyện này là ai làm, thứ ma cỏ phấn này, tất cả mọi người đều có.

“Cứ dựa theo như ngươi nói mà lo liệu, chỉ có điều, cũng phải để cho người của chúng ta cũng bị đánh, ma thú đột kích, ngay cả Thanh hỏa dong binh đoàn cũng tránh không được, nếu như chúng ta một chút chuyện cũng không có, người khác nhất định sẽ hoài nghi.” Lôi Vân chậm rãi nói, lửa giận trên mặt cũng từ từ biến mất.

Tần Khuê thấy lửa giận trên mặt Lôi Vân từ từ biến mất, không nhịn được thở phào nhẹ nhõm, cũng may là Lôi Vân đại nhân đáp ứng, lần này, Huyết Nguyệt dong binh đoàn sẽ phải gặp tai ương, người của toàn bộ dong binh đoàn, không có một ai có thể lưu lại, nhổ cỏ nhổ tận gốc!

Các dong binh đoàn lớn đều sẽ có tổn thương, ma thú công kích, không phải là chuyện nhỏ.

“Bọn Lý Cổ Nguyệt, ta sẽ phái người giải quyết, ngươi đi làm chuyện của mình đi.” Lôi Vân cười nói, tâm tình cũng đột nhiên trở nên tốt hơn, Huyết Nguyệt dong binh đoàn biến mất như thế, Tham Lang liền đường đường chính chính tiến vào thập đại dong binh đoàn, ma triều tập kích, dong binh đoàn nhất định sẽ bị thương nặng, đó cũng là cơ hội tốt nhất của bọn hắn, một mũi tên trúng nhiều con chim, tốt, tốt, vô cùng tốt.

“Dạ.” Tần Khuê không nghĩ tới Lôi Vân đã nghĩ đến Lý Cổ Nguyệt bọn họ, hắn còn đang suy nghĩ phải giải quyết Lý Cổ Nguyệt bộn họ như thế nào, xem ra, Lôi Vân đại nhân, đã có biện pháp, vậy cũng tốt.

Ma thú tới, hồng y đấu kỹ sư coi là cái gì, xem như có lệnh bài, ma thú cũng không phải là người, mới không quản ngươi nhiều như vậy, hồng y đấu kỹ sư, cũng phải chết.

Nhìn thẻ bài của mình từng cái từng cái bị rút ra, vẻ mặt Lý Cổ Nguyệt cũng càng ngày càng ngưng trọng, khiêu chiến dong binh đoàn năm nay, so với năm ngoái còn nhiều hơn.

Dong binh đoàn bình thường đã cầm đi từng cái thẻ bài muốn khiêu chiến, bây giờ chính là thập đại dong binh đoàn, vẻ mặt Lý Cổ Nguyệt, mới vừa rồi vẫn chưa có giản ra, đã có nhiều dong binh đoàn khiêu chiến mình như vậy, trận chiến cuối cùng, hắn không có lòng tin có thể tham gia.

Hai trận trước mắt, sẽ quyết định tương lai thập đại dong binh đoàn, hắn không biết Huyết Nguyệt dong binh đoàn có còn hay không tư cách tham gia, nhưng là không thể buông tha, liền không thể buông tha!

Lý Cổ Nguyệt hít sâu một hơi, chậm rãi xoay người, hắn nhìn thoáng qua biểu tình lạnh nhạt của Quân Mộ Khuynh dưới đài, trên mặt lộ ra một nụ cười khổ.

Quân Mộ Khuynh dưới đài thở dài, hắn cũng không cần không có lòng tin như vậy chứ, cũng không phải không có cơ hội, có Quân Mộ Khuynh nàng ở đây, thì tuyệt đối không để cho người Lôi gia thành công, việc này đối với nàng không có ích lợi gì, vì vậy nàng mới giúp Huyết Nguyệt dong binh đoàn.

Quân Mộ Khuynh cũng không có quên mục đích trước đây, nàng nghe tin Lôi gia muốn lan rộng thế lực đến dong binh đoàn, khi đó nàng mới quyết định giúp bọn hắn, nếu đã nhúng tay, nàng sẽ quan tâm tới cùng, sẽ không bỏ dở nửa chừng, Lôi gia lần này, nàng đã định rồi!

Lạc Ưng Hùng đứng ở sau lưng Lý Cổ Nguyệt, hắn đương nhiên hiểu rõ đội trưởng nghĩ như thế nào, nhưng mà bây giờ loại tình huống như vậy, bọn họ cũng chỉ có thể đi từng bước tính từng bước, tiểu Khuynh bằng lòng ngồi đó là chuyện không dễ dàng, bọn họ không thể đòi hỏi quá nhiều, cũng không thể đem nàng kéo vào giữa cuộc tranh đấu của các dong binh đoàn.

Lý Cổ Nguyệt nhìn chín cái thẻ bài, nếu là lúc trước, hắn chẳng nhìn làm gì, có nhìn cũng là nhìn năm dong binh đoàn đầu, hắn suy nghĩ một chút, quyết định cầm lệnh bài dong binh đoàn hạng thứ tám Tuyệt Sát dong binh đoàn, cho dù thua, cũng phải thua vẻ vang!

Tất cả mọi người nín thở, muốn biết Lý Cổ Nguyệt sẽ khiêu chiến dong binh đoàn nào, khi bọn hắn thấy Lý Cổ Nguyệt quyết định, trên mặt không khỏi ngạc nhiên, bọn họ còn tưởng rằng Lý Cổ Nguyệt sẽ khiêu chiến Phong Hoa dong binh đoàn, không nghĩ tới hắn lại khiêu chiến Tuyệt Sát.

Thấy phương hướng Lý Cổ Nguyệt đi, nụ cười trên mặt Quân Mộ Khuynh từ từ lan rộng, thứ tám, thứ tám cũng không tệ, từ từ đi lên, người bây giờ khiêu chiến cũng không có nhiều, đã rất tốt.

Lạc Ưng Hùng trên mặt lộ ra một nụ cười khổ, hắn còn không biết có thể đi đến trận cuối cùng được hay không, bây giờ khiêu chiến hạng tám, nhưng mà ai biết được về sau sẽ như thế nào.

Bầu không khí yên tĩnh từ trong Huyết Nguyệt dong binh đoàn tản ra, Quân Mộ Khuynh cau mày, bọn họ một chút lòng tin cũng không có, như thế làm sao có thể thắng tỷ thí, cho dù là một đội lợi hại đi nữa, nếu không có lòng tin, cũng chỉ là giỏ trúc tát nước.

Thập đại dong binh đoàn từng đội từng đội rút lấy thẻ bài dong binh đoàn mình muốn khiêu chiến, dong binh đoàn dũng cảm khiêu chiến Thanh Hỏa dong binh đoàn, cũng chỉ có Tuyết Hồng dong binh đoàn, những dong binh đoàn khác, đều là từng bậc từng bậc khiêu chiến đi lên, chỉ có Phong Hoa dong binh đoàn không ai khiêu chiến, chỉ khiêu chiến Tuyệt Sát dong binh đoàn, mà Tuyệt Sát bọn họ lại phải đối mặt với hai cuộc tỷ thí, điều này khiến cho người của Tuyệt Sát dong binh đoàn, cũng không nhịn được nhíu mày.

Bọn họ cũng không tính đến việc Huyết Nguyệt dong binh đoàn sẽ khiếu chiến mình, mà tình huống Huyết Nguyệt dong binh đoàn, những dong binh đoàn bình thường có thể không biết, nhưng là thập đại dong binh đoàn bọn hắn trong lòng rõ ràng, tất cả mọi người cho là bọn họ khiêu chiến sẽ là Phong Hoa dong binh đoàn, không nghĩ tới lại là Tuyệt Sát bọn hắn.

Ánh mắt Quân Mộ Khuynh nháy cũng không nháy nhìn lên, thấy bộ dáng vẻ mặt khó xử của Tuyệt Sát dong binh đoàn, biểu tình hơi có chút giơ lên, không nghĩ tới sao? Vậy thì hay nhất, xem ra Lý Cổ Nguyệt cũng không ngốc.

Sau khi lựa chọn xong, chính là trận đầu cuộc tỷ thí bắt đầu, mỗi một dong binh đoàn đều đi lấy nhiệm vụ làm trận đầu tỷ thí, Lý Cổ Nguyệt mang vẻ mặt nghiêm túc chậm rãi đi tới, giống như là đối mặt chuyện gì to tát lắm, biểu tình trên mặt thật là khoa trương.

Thời điểm hắn xem nhiệm vụ, khuôn mặt trắng bệch, đứng cũng không vững, khiến cho nhiều người ngạc nhiên, rốt cuộc Huyết Nguyệt dong binh đoàn đã nhận nhiệm vụ gì, sao lại có bộ dáng này, nhiệm vụ này khó khăn quá sao? Không có đạo lý a, mỗi một lần tỷ thí, đều là công bằng, ở trong phạm vi năng lực của dong binh đoàn của mình.

Vậy đội trưởng Huyết Nguyệt dong binh đoàn tại sao phải có cái bộ dáng này?

“Đội trưởng?” Lạc Ưng Hùng lo lắng kêu lên, vì sao sau khi đội trưởng thấy nhiệm vụ, sắc mặt lại trắng bệch, nhiệm vụ kia thật sự khó hoàn thành như vậy sao?

“Tự xem.” Lỷ Cổ Nguyệt chật vật mở miệng, kia làm sao có thể, làm sao có thể!

Lạc Ưng Hùng tiếp nhận nhiệm vụ, thấy mấy hàng chữ kia, hắn nở nụ cười, trên mặt nụ cười tự tin hiển lộ không thể nghi ngờ.

Điều này làm cho tất cả mọi người càng thêm nghi hoặc, rốt cuộc là khó khăn, hay là dễ dàng, vì sao sắc mặt đội trưởng tái nhợt, nhưng Phó đội trưởng lại vui vẻ như vậy, tự tin như vậy, vậy rốt cuộc là dạng nhiệm vụ gì?

Nhiệm vụ, chỉ có người nội bộ trong dong binh đoàn mới biết, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, mới có thể đem nhiệm vụ của bọn họ công bố, sau đó mới là phần kiểm tra có hoàn thành tốt hay không, có thể qua được cửa thứ nhất không, trận đầu cũng sẽ loại bỏ được rất nhiều dong binh đoàn, những dong binh đoàn nào không hoàn thành được nhiệm vụ thì coi như là bị loại.

Quân Mộ Khuynh cũng tò mò, biểu hiện của hai người Lý Cổ Nguyệt và Lạc Ưng Hùng hoàn toàn khác nhau, rốt cuộc là nhiệm vụ gì lại làm cho một người buồn rầu, một người vui vẻ.

Thanh Hỏa dong binh đoàn không cần khiêu chiến bất luận kẻ nào, vì Tuyết Hồng khiêu chiến nên sẽ ở lại đấu, Thanh Hỏa dong binh đoàn là thoải mái nhất, điều này hiển nhiên là chuyện thường xuyên xảy ra rồi, biểu tình trên mặt Thanh Hỏa dong binh đoàn từ đầu đến cuối vẫn không thay đổi, giống như là chuyện trong dự liệu.

Sau khi mọi thứ hoàn thành, dong binh đoàn trở về vị trí của mình, Lạc Ưng Hùng đem nhiệm vụ đưa cho Quân Mộ Khuynh, trên mặt không giấu được vui sướng.

Quân Mộ Khuynh nghi hoặc tiếp nhận nhiệm vụ, con ngươi đỏ đậm liếc nhìn mặt chữ ở trên, “Máu mộc thổ thú linh cấp ma hạch.” Đây chính là nhiệm vụ? Cứ như vậy?

Trên khuôn mặt trắng nõn lộ ra một tia ngạc nhiên, lại là máu mộc thổ thú, vẫn là nói ở trong mắt của lính đánh thuê công xã, đây đã là nhiệm vụ rất chật vật sao?

“Cô nương, ngươi làm sao vậy?” Lý Cổ Nguyệt cũng hỏi, ngay cả tiểu Khuynh cũng có cái bộ dáng này, chẳng lẽ nói nhiệm vụ lần này thực sự rất khó sao?

“Phía trên này có ghi rõ ràng nơi có ma thú này, đồng thời cũng nói cho các ngươi biết cấp bậc, chỉ cần các ngươi giết là tốt rồi.” Quân Mộ Khuynh đem nhiệm vụ trả lại cho Lý Cổ Nguyệt, “Ngươi vì sao tự tin như vậy?” Quân Mộ Khuynh nhìn Lạc Ưng Hùng nói.

“Cô nương sẽ không ở ngoài đứng nhìn, có thần thú, linh thú không tính là cái gì.” Lạc Ưng Hùng cười nói, hắn tự tin, là bởi vì hắn biết tiểu Khuynh sẽ không thể không nhúng tay vào.

Quân Mộ Khuynh lắc đầu một cái, “Chuyện của các ngươi, ta sẽ không nhúng tay.” Nàng nói qua sẽ không, cũng sẽ không.

“Vì sao?” Lạc Ưng Hùng cau mày hỏi, mấy lính đánh thuê ở phía sau hắn, cũng trông đợi Quân Mộ Khuynh có thể đáp ứng.

“Máu mộc thổ thú không cần Hỏa Liêm xuất thủ, các ngươi cũng có thể chém giết, chỉ cần các ngươi dựa theo phương pháp của ta là được.” Quân Mộ Khuynh nhìn thoáng qua mấy lính đánh thuê đứng phía sau Nghiêm Thanh, nghe được giải đáp của nàng, trên mặt đều là gương mặt xem thường.

Một người xa lạ, vô duyên vô cớ được đội trưởng cho lệnh bài, không những thế, chuyện lớn nhỏ, đội trưởng đều cùng người này thương lượng, phải thương lượng, cũng không phải là cùng người trong đoàn thương lượng sao, cùng người ngoài nói có cái gì tốt.

Lý Cổ Nguyệt làm như vậy, khiến cho rất nhiều lính đánh thuê bất mãn, hiện tại lại như thế, bọn họ đã bắt đầu coi Quân Mộ Khuynh là kẻ thù, đấu kỹ sư, Huyết Nguyệt dong binh đoàn đúng là ít, nhưng cũng không cần phải thế này.

“Các ngươi không phục ta sao?” Quân Mộ Khuynh nhíu mày, nhìn lính đánh thuê sau lưng Nghiêm Thanh, nhàn nhạt hỏi.

Mấy đạo ánh mắt theo ánh mắt Quân Mộ Khuynh nhìn, thì thấy đa phần lính đánh thuê Huyết Nguyệt dong binh đoàn, ánh mắt đối với Quân Mộ Khuynh, đều không phải là thân thiện, thậm chí là không phục.

Lý Cổ Nguyệt lo lắng cũng biết ý định của bọn họ, hắn cho rằng tiểu Khuynh mang theo Lạc Ưng Hùng, Lạc Anh Ninh từ vách Tuyệt Mạt trở về, sẽ có người thay đổi cái nhìn đối với nàng, hiện tại xem ra, cũng không phải là như vậy, bọn họ còn chưa phục Tiểu Khuynh.

“Không phục, vậy thì đừng dùng biện pháp của ta, các ngươi tự nghĩ biện pháp lấy ma hạch linh thú đi.” Quân Mộ Khuynh nhàn nhạt nói, nàng cũng không cần thiết phải nói nhiều, bọn họ có chí khí cao, thì để cho bọn họ tự làm, nàng tuyệt đối không có ý kiến!

Các lính đánh thuê thấy sắc mặt của đội trưởng cùng phó đội trưởng vô cùng kém nhìn mình, bọn họ chậm rãi cúi đầu, bọn họ không phải là không tin đội trưởng, chỉ là người trước mắt bất quá chỉ là một tiểu cô nương, Quân Mộ Khuynh thì sao chứ, người của Quân gia thì sao chứ, không có thực lực, dựa vào cái gì ngồi ở chỗ này, còn cầm lệnh bài của dong binh đoàn bọn họ.

“Giờ không phải là lúc gây gỗ, hoàn thành nhiệm vụ là quan trọng nhất, chúng ta đi thôi.” Lý Cổ Nguyệt thở dài, mang theo dong binh đoàn của mình, xoay người rời đi.

“Đem nó đóng băng, sau đó dùng hỏa lực của võ giả đánh hỏa nguyên tố vào.” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nói, tham gia nhiệm vụ, đều không phải là mỗi người đều có tư cách đi, Huyết Nguyệt binh đoàn hơn trăm người, cũng chỉ có mười người có thể tham gia, mười người này, không biết có mấy người có thể trở về.

Lý Cổ Nguyệt sửng sốt, đây là biện pháp gì? Đóng băng? Bọn họ làm thế nào đóng băng?

“Tự mình lĩnh ngộ.” Quân Mộ Khuynh lạnh nhạt nói, về phần làm sao đóng băng, cần phải xem mấy người bọn hắn, có hay không có đấu kỹ sư, nước lửa đều không thể thiếu được.

“Cô nương!” Nghiêm Thanh kêu lên, nàng vì sao lại không ra tay, nếu là có cô nương, bọn họ nhất định thắng rất dễ dàng.

“Đi!” Lý Cổ Nguyệt trầm giọng nói, Ngân Thước khiến hắn hứa hẹn, thì không thể để cho tiểu Khuynh nhúng tay, lính đánh thuê một lời hứa đáng giá ngàn vàng!

Quân Mộ Khuynh nhìn lính đánh thuê cuồn cuộn rời đi, tất cả mọi người đều đi những chỗ khác nhau, trong một ngày phải hoàn thành nhiệm vụ của mình, thời gian dài hơn, thua, không trở về đúng hạn, thua, chưa hoàn thành, vậy thì càng thua.

Lúc Doãn Thí Sát rời đi, liếc nhìn Quân Mộ Khuynh một cái, trùng hợp Quân Mộ Khuynh cũng hướng Thanh Hỏa dong binh đoàn nhìn lại, thời điểm lúc ánh mắt của nàng va chạm với Doãn Thí Sát, khóe miệng tươi cười mang theo một chút ấm áp.

Nàng nhìn theo hướng hắn từ từ rời đi, nàng không chút nào lo lắng cho Thanh Hỏa dong binh đoàn, ngược lại Huyết Nguyệt dong binh đoàn quả thực khiến cho người ta lo lắng, chỉ có thắng trận này, bọn họ mới có thể có tự tin, cho nên, bọn họ lần này phải thắng, nhất định phải thắng, đừng để cho lính đánh thuê dong binh đoàn mất lòng tin là tốt.

Từng giây trôi qua, mọi người yên lặng chờ đợi, hy vọng có thể thấy thân ảnh quen thuộc có thể trở về, thời điểm bọn hắn thấy bóng dáng trở về, trên mặt có hưng phấn, nhưng mà thân ảnh màu xanh từ từ in vào tầm mắt, ngoại trừ người của Thanh Hỏa dong binh đoàn, những người khác, đều là vẻ mặt thất vọng.

Dong binh đoàn của Doãn Thí Sát rời đi sau cùng, nhưng là về tới sớm nhất, năm nào cũng vậy, trước giờ chưa từng thay đổi qua, tất cả mọi người cũng đã thói quen, có Doãn Thí Sát ở đây, Thanh Hỏa dong binh đoàn chắc sẽ không lui ra khỏi danh hiệu đệ nhất, vị trí dong binh đoàn đệ nhất, vẫn luôn là Thanh Hỏa dong binh đoàn.

Quân Mộ Khuynh nhìn Doãn Thí Sát mang theo người của mình từ từ đi tới, không có ngạc nhiên mấy, đây là việc trong dự liệu của nàng, không có gì ngạc nhiên.

Một thân ảnh màu vàng kim chạy như bay đến, trên bầy trời xẹt qua một ánh sáng màu vàng kim, có người nhìn thấy lập tức chỉ lên bầu trời kêu, “Đó là cái gì?”

“Đúng vậy, một tia sáng màu vàng!” Các dong binh kêu lên, chuyện này chưa từng phát sinh qua, việc này đến cuối cùng là xảy ra chuyện gì!

Tất cả mọi người kêu lên, cũng chí có khóe miệng Quân Mộ Khuynh co quắp một chút, hai tay khoanh trước ngực bình tĩnh tự nhiên ngồi ở chỗ đó, còn có thể là gì cơ chứ, thần thú tới, thần thú thích khoe khoang như vậy, ngoại trừ Hỏa Liêm kia, cũng không có thần thú thứ hai.

Hỏa Liêm thừa dịp mọi người ngẩng đầu nhìn trời, lặng lẽ trèo lên trên người Quân Mộ Khuynh, “Chủ nhân.” Trong mắt nó có chút nóng nảy.

“Nói đi, ngươi nghe được cái gì?” Quân Mộ Khuynh nhíu mày, không biết lại đi nơi nào nghe được bí mật của người khác.

“Sao ngươi biết?” Hỏa Liêm nghi ngờ hỏi, nó cũng là chưa có nói gì, chủ nhân làm sao lại biết?

Quân Mộ Khuynh im lặng lắc lắc đầu, bình thường nhìn Hỏa Liêm thật thông minh, lúc mấu chốt làm sao lại ngu như vậy chứ? “Ngươi cứ nói đí đã, không lại quên.” Quân Mộ Khuynh lãnh đạm nói, thường xuyên quên, nó không phải là một hai lần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.