Nghiêm Cấm Bịa Đặt Tin Đồn

Chương 46



Không thể đến tận nơi để hít hơi mèo có chút tiếc nuối, Kỳ Tích bảo Vạn Sơ Không chụp nhiều ảnh gửi cho cậu, thời gian nghỉ buổi trưa đọc được tin nhắn Vạn Sơ Không nhắn lại “Không muốn.”

Kỳ Tích nhìn chằm chằm hai chữ kia phỏng đoán ý tứ của đối phương. nếu là người khác từ chối cậu thẳng thừng như vậy, cậu nhất định sẽ nghĩ một đống những thứ vô nghĩa tại sao họ lại làm vậy, nhưng đối diện lại là Vạn Sơ Không.

Kỳ Tích chỉ thấy anh giống như một đứa trẻ tức giận, không chịu kém cạnh nhắn tin trả lời: “Ki bo.”

Nhưng ngày sau Vạn Sơ Không thật sự không chụp ảnh mèo cho cậu, chỉ nhắn tin là nó đang làm gì.

Kỳ Tích bận không có thời gian trả lời, xong việc mở tin nhắn thấy Vạn Sơ Không gửi cho cậu một đống tin nhắn rời từng đoạn.

Cậu đọc từng cái một, ngẩng đầu thấy mọi người đều đang nhìn mình.

Kỳ Tích cất điện thoại, cố tỏ ra thản nhiên: “Sao thế?”

Phó Sương đang tạo hình, trên đầu vẫn còn lô uốn tóc: “Anh Tiểu Lục, anh đang nhắn tin với ai vậy?”

Kỳ Tích không chớp mắt: “Bạn.”

Phó Sương: “Vạn Sơ Không hả?”

Kỳ Tích: “…”

Thực sự dễ đoán ra như vậy sao?!

Phó Sương phân tích cho cậu: “Nếu là cái người bạn từ nhỏ của anh, anh sẽ không đọc tin nhắn mà đột nhiên cười…”

Kỳ Tích ngắt lời cậu, “Anh có cười hả?”

Phó Sương nói: “Mặc dù miệng không cười nhưng mắt cười rồi.”

Kỳ Tích không muốn tin, chủ yếu là do Phó Sương quá hoang đường, lập tức xị mặt nhắn lại cho Vạn Sơ Không: [Đã đọc!]

Vạn Sơ Không trả lời rất nhanh: [Qua loa vậy?]

[Vì hôn được rồi nên không trân trọng nữa à?]

[Hôn xong thì làm lơ tôi.]

Kì Tích suýt chút nữa thì nhảy cẫng lên, may là nhà tạo nhìn ấn cậu lại kịp thời. cậu đành che lại cái màn hình, cầu nguyện không ai để ý đến nội dung trong điện thoại của cậu.

Xem ra phải chuẩn bị thay một cái ốp màn hình trống nhìn trộm.

Kỳ Tích vừa nghĩ vừa lặng lẽ trả lời: [Anh đứng có nói linh tinh!]

Lâm Sam đột nhiên qua lấy đồ, Kỳ Tích căng thẳng làm rơi điện thoại.

Lâm Sam nhanh hơn Kỳ Tích một bước nhặt điện thoại lên, “Sao lại bất cẩn như vậy chứ?”

Kỳ Tích suýt ngừng tim, Lâm Sam đưa điện thoại cho cậu.

“Anh, anh cẩn thận chút.” Lâm Sam chỉ tiện nói một câu, sau đó lấy đồ của mình rồi quay người rời đi luôn.

Kỳ Tích không dám xem điện thoại nữa, sợ Vạn Sơ Không lại nói cái gì nguy hiểm. Cậu nhìn mình trong gương, thay đổi kiểu tóc, cả người thoái mái hơn rất nhiều, thấy Khâu Diệc ngồi trên ghế đang nhìn cậu.

Kỳ Tích quay đầu, Khâu Diệc điềm đạm nhìn cậu cười.

Nhân khí dạo gần đây của Kỳ Tích rất cao, ngang hàng với Khâu Diệc. Chỉ video lần đầu biểu diễn bài hát mới thôi cũng có đến vài chục nghìn người xem, chỉ cần hot lên là những lần biểu diễn trước kia cũng sẽ bị đào lại.

Kỳ Tích khá tự tin về phương diện vũ đạo. cậu bị ném đá chỉ vì nói những cái không nên nói. những người chất vấn vũ đạo của cậu phần lớn là a dua theo người khác. bản thân mấy người đó có khi mấy bài nhảy quảng trường còn không nhảy được, đến lúc chê người khác thì nói như hát hay, phê bình cứ như chuyên gia vậy.

Độ hot của cậu vừa lên, không khó khống chế như Khâu Diệc. công ty sợ đi phải vết xe đổ, hoạt động thương vụ lựa chọn rất nghiêm ngặt. Kỳ Tích không có ý kiến gì, cậu thích đứng trên sân khấu hơn là nhận thương vụ. Cậu cũng không thích hợp giao lưu với người khác. Tiền lần trước gửi về nhà đã đủ rồi, một mình cậu nuôi cả nhà, không ai dám yêu cầu cậu làm gì, hơn nữa Kỳ Tích còn có một người mẹ rất cường thế và luôn bảo vệ con.

Mặc dù hồi nhỏ chính mẹ cậu đưa cậu đến học vũ đạo, nhưng từ khi Kỳ Tích debut mẹ cậu vẫn luôn nói: “Biết vậy ban đầu vẫn nên cho con học vẽ hãy đánh đàn gì đó cũng tốt hơn.”

Kỳ Tích chỉ cười không phản bác.

Mẹ cậu nghĩ rằng chỉ cần không học vũ đạo thì cậu sẽ không phải chịu khổ. Nhưng sao có thể chứ, bất luận là học cái gì thì sau này đều phải chịu khổ thôi, nghĩ như vậy lại thấy cảm ơn sự kiên trì ban đầu của bản thân.

Hôm nay bọn họ quay tống nghệ ở một thị trấn, có nhiệm vụ phải ra bên ngoài hoàn thành. Kỳ Tích chạy đông chạy tây, cảm giác mái tóc làm mấy tiếng hôm nay đã loạn hết cả lên. Gió quá lớn, mặt lạnh đến phát đỏ, quay phim đi theo cậu, nhiệm vụ khó khăn lắm mới hoàn thành vậy mà còn bị fan với mấy người đến xem đám đông vây quanh, mãi mới vào được nhà.

Mấy năm nay mùa đông rất lạnh, âm mười mấy độ vẫn phải mặc đẹp, không thì trước ống kính sẽ rất to béo. Kỳ Tích vừa vào đến nhà hai chân hai tay đều tê cóng, có chút lo lắng bản thân sẽ cảm lạnh, nhưng lại không muốn uống canh gừng.

Các thành viên khác sớm đã về rồi, Kỳ Tích không cởi áo khoác, mấy vị khách mời tích cực chào hỏi cậu, “Kỳ Tích, mau qua đây xem phim.”

Kỳ Tích tiến lại gần, phát hiện ti vi đang phát sóng bộ phim mà Vạn Sơ Không đóng.

Cậu quay đầu nhìn xung quang, quản lí không có ở đây, chỉ có quay phim vẫn đang quay cậu, chụp biểu cảm của cậu.

Kỳ Tích thở dài một, lạnh thật, bên ngoài thực sự lạnh.

“Chắc là được nửa phim rồi, tình tiết ban đầu thế nào ai kể cho em với được không?” Cậu vừa nói vừa bỏ áo khoác ra, rồi nói chuyện với khách mời thường xuyên.

Khách mời cười với cậu, hỏi cậu: “Cậu chưa xem bộ phim này à? Hồi trước nổi lắm đấy.”

Kỳ Tích lắc lắc đầu: “Em không hay xem phim truyền hình lắm…”

Không phải cậu nói dối, so với phim điện ảnh với hoạt hình thì phim truyền hình cậu ít xem nhất, hơn nữa lúc bộ phim này lên sóng cậu và Vạn Sơ Không đã quen nhau rồi, xem phim của người quen rất kì… Có điều đó chỉ là ý nghĩ mơ hồ của lúc đó, làm cái nghề này của cậu bận một cái là không có thời gian rảnh rỗi luôn chứ đừng nói là xem phim.

Bọn họ xem nửa tiếng, trong lúc đó Phó Sương kể cho cậu nội dung phim. Kỳ Tích không phải lần đầu tiên nhìn Vạn Sơ Không qua màn hình. diễn xuất của anh rất tốt, cho dù mấy hôm trước bọn họ thân thiết như vậy, Kỳ Tích bình tĩnh lại xem phim cũng rất dễ nhập tâm. Giống như lúc trước cậu cũng đã được thấy ở tổ quay phim, trong phim ngoài phim anh ấy là hai người hoàn toàn khác nhau, Vạn Sơ Không có tài năng diễn xuất khiến người ta phải ghen tỵ.

Bởi vì là tống nghệ thể loại cuộc sống, bọn họ phải ngủ ở đây, đến sáng ngày hôm sau mới kết thúc.

Buổi tối quay xong, tháo mic, chị Hà đến nói với cậu cái đoạn xem phim, không hài lòng lắm.

Kỳ Tích nói: “Nhưng em thực sự chưa xem…”

Chị Hà nhìn cậu một cái, “Tôi biết quan hệ của cậu và Vạn Sơ Không tốt, cậu ta không để ý, nhưng cậu có nghĩ đến người xem sẽ nghĩ gì không?”

Kỳ Tích nghe chăm chú.

Đợi chị Hà cho cậu về phòng nghỉ ngơi, Hạ Ngũ đã đứng ở cửa hút thuốc. Kỳ Tích nhìn thấy cậu ta có chút ngạc nhiên, “E, cẩn thận không bị chụp đấy.”

Hạ Ngũ hút thêm một hơi rồi vứt xuống dưới đất, rồi ngẩng đầu hỏi Kỳ Tích: “Anh cố ý nói vậy đúng không?”

Kỳ Tích ngây người, ngay sau đó hiểu ra có thể Hạ Ngũ đã nghe thấy cuộc hội thoại của cậu với quản lí, “Không phải cố ý…”

“Vậy thì đúng rồi,” Hạ Ngũ đẩy cửa ra, “Không thể hiểu được anh.”

Kỳ Tích đứng im ở chỗ cũ, sau đó gãi gãi cằm, cười trừ, thần sắc lại có chút mơ màng.

Cậu hiểu mọi người đều rất muốn nhìn thấy cậu và Vạn Sơ Không có tương tác. Trong hoàn cảnh bình thường, nhắc đến đối phương là có lợi cho cả hai bên, nhưng cậu và Vạn Sư Không rõ ràng không phải.

Kỳ Tích đột nhiên nhớ đến câu nói “diễn giả thành thật” mà Vạn Sơ Không đã nói. bọn họ có diễn không? Hai người đã bỏ qua rất nhiều bước, Kỳ Tích luôn nghĩ rằng sự thân mật ngày thường không nên bày ra trước công chúng, lại càng không nên trộn lẫn quá nhiều lợi ích.

Mặc dù ngay từ đầu chuyện này là không thể.

Bọn họ vì bị ghép đôi mới quen được nhau.

Ngày thứ hai, Kỳ Tích ốm thật nhưng may là không quá nghêm trọng, uống thuốc rồi ngủ một giấc là thấy khoẻ lên rồi.

Tuần nay qua rất nhanh, chớp mắt đã đến ngày chương trình tống nghệ lên sóng.

Kỳ Tích tưởng Thất Thất sớm đã được đưa về Vạn Gia, Vạn Sơ Không nói nó vẫn còn ờ nhà anh.

“Lúc nào em đến thăm nó được?” Đầu bên kia điện thoại Vạn Sơ Không hỏi Kỳ Tích.

Kỳ Tích do dự một chút, “Anh vẫn đang nuôi à? Khi nào thì trả về bên kia?”

Vạn Sơ Không tuỳ tiện trả lời, “Chờ em đến thăm thì về.”

Kỳ Tích: “…”

Lừa đảo! Chắc chắn là lừa đảo!

“Nếu em mãi không đến thăm nó thì sao?” Kỳ Tích hỏi.

Vạn Sơ Không lại nói lảng sang chyện khác, “Nó cào rách cái sô pha, còn dùng cái móng vuốt….”

“Em còn không đến, nó phá nhà tôi mất.” Vạn Sơ Không cố ý hạ thấp giọng, “Em không đến thăm nó sao, Thất Thất đợi em rất lâu rồi.”

Kỳ Tích che vành tai đã đỏ bừng của mình, nói với Vạn Sơ Không: “Thất Thất đợi em thật à?”

“Tôi cũng đang đợi em.”



Bài đăng chủ đề: 【Sơ Kỳ Bất Ý BE rồi sao?】

Thuỵ 6 đến phim của One cũng không xem, thực sự rất thân à?

Có vẻ như cậu ấy không để ý gì đến One cả, nhắc đến One là ánh mắt lại né tránh.

Lúc đoạn trailer được tung ra fan cp còn rất chờ đợi, xem xong bản hoàn chỉnh chắc hụt hẫng lắm.

2L: Đồng cảm, xem đoạn ngắn trong “Trấn” xong cảm giác Thuỵ 6 mất kiên nhẫn.

3L: Chắc là không muốn nhắc đến One rồi mà người khách mời đó còn cố hỏi, mất cả tự nhiên.

8L: Đôi này cuối cùng kết thúc buồn rồi sao? Dạo này suốt ngày lướt phải bài, phiền chết đi được. Nhìn là biết do mấy người giỏi bịa đặt ghép, trí tưởng tượng tốt thật.

10L: Qua xem siêu thoại, không ngờ fan cp lại nói vì Thuỵ 6 ngại là vì không dám nhắc đến ông xã?? Tôi không hiểu.

11L: Cũng bình thường thôi mà, dù sao thì họ cũng đang ghép nhờ vào không khí.

25L: Xem đoạn đó rồi, thấy cũng bình thường mà, chưa xem phim thì nói thật thôi, sao lại BE được?

26L: Fan đừng có đến giải thích nữa. Trang đầu bài viết cp còn chưa đủ nhiều sao, không chấp nhận được cp mình BE sao? Sơ Kỳ Bất Ý BE Sơ Kỳ Bất Ý BE Sơ Kỳ Bất Ý BE

30L: Bọn họ hay xuất hiện trên trang của tôi, tôi đã thấy trông rất giả rồi…… Ngoài giờ làm việc đi đi về về đều bị chụp cùng nhau, nếu không phải do công ty can thiệp vào tôi không tin.

31L: Nói thế này đi, những gì mà mấy người thấy được trên mạng đều là tài liệu được trả tiền để mấy người xem.

32L: Nếu thế thì đừng ghép nữa, đều là giả cả.

33L: Vốn là giả mà, bên One chấp nhận phối hợp có chút nằm ngoài dự đoán của tôi, Thuỵ 6 muốn dựa vào họ không có gì đáng ngạc nhiên, độ hot của cậu ta giờ đều là dựa vào cp này.

34L: Sao lại là dựa dẫm? Theo như tôi biết thì Kỳ Tích chỉ nhắc đến Vạn Sơ Không một lần. Lúc đó là người phỏng vấn chủ động hỏi cậu ấy mới trả lời, ngược lại Vạn Sơ Không lại nhắc đến Kỳ Tích không biết bao nhiêu lần, rốt cuộc là ai dựa vào ai?

35L: Thuỵ 6 không phải nhờ đoạn quay trực diện “Xuân Miên” mới bắt đầu hot sao?

36L: Nhà nào đó làm ơn tự đi trên đôi chân của mình đi, không có One thì không là cái gì hết. Hút máu người khác có sướng không, nói là tài năng bình thường cũng đã là tâng bốc cậu ta rồi, trước khi cp hot thì ai biết cậu là ai, ai dựa vào ai nhìn qua là biết?

38L: Không biết là ai thì hơi quá, dù sao nhóm này cũng hot mà……

66L: Tôi chọc phải fan độc duy rồi?

67L: Người qua đường xem run bần bật.

69L: Để bọn họ phát tiết đi, dạo trước fan Sơ Kì Bất Ý cũng khiễn fan hai nhà tức gần chết.

82L: Vậy là BE thật rồi à?

83L: Nếu không phải BE, phản ứng này của Kỳ Tích cũng đủ khiến fan cp buồn một trận, nhưng tôi vừa qua xem siêu thoại, rất nhiều người tự đăng cơm chó tự ăn. Tôi cũng không biết là đã xảy ra cái gì, nói chung là bọn họ rất nhiệt tình, nói là cuối cùng cũng có thể tiếp tục viết văn ngược rồi.

84L: Bọn họ có bình thường không vậy?

85L: Người bình thường ai lại ghép hai người không có quen hệ gì với nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.