Ngỡ Cô Giáo Hóa Ra Là "Vợ" À!

Chương 53: - Phiên Ngoại I




Chap dành cho các thí chủ nào, cần biết thêm về các tư thế he he....chúc cả nhà đọc vui khi, lâu rồi vợ chồng nhà Tử Đằng trở lại!!!!!!

" Đã bảo chị rồi, em không thích gặp cái bà cô già khó ưa đó rồi mà..." Đến khi ngồi trên máy bay hạng thương gia để trở về Việt Nam mà Tử Đằng còn cằn nhằn Yên Đan

" Còn Mộc Hoa nữa, yêu ai không biết lại yêu ngay cái bà cô khó ưa đó..tưởng thay đổi mà ai ngờ chứng nào tật nấy, chị đừng có bao giờ..." 

" Ưm..." 

Yên Đan rời môi đức ông chồng mới cưới của mình tay vẫn đặt trên ngực Tử Đằng

" Chỉ có như vậy em mơi chịu thôi đó, chồng ơi... em trách làm gì Diệp Phấn, tính trẻ con đó mà...Người ta đang tận hưởng khí trời mát mẻ bên Pháp, em lại một hai bắt về cho bằng được là sao?" nàng nói chuyện giọng điệu trách móc nhưng thỏ thẻ nghe đáng yêu chết Tử Đằng mất.

" Không, không ở giây phút nào cả...mà chị đó, lần sau đừng có ăn mặc hở hang như thế nữa. Nghĩ sao bà cô khó ưa đó dám xàm sỡ chị chứ hả? "Quả thật, trên đời này chưa có việc gì khiến Tử Đằng mất bình tĩnh như chuyện ghen có ai đó động chạm vào Yên Đan.

Câu nói của Tử Đằng khiến Yên Đan bật cười khúc khích " Thì ra là vậy mà em đòi về liền sao? Ghét quá đi.." nàng cúi xuống cắn vào môi Tử Đằng " không biết là chồng tôi lại ghen vậy luôn đó...rồi từ giờ người ta nghe lời em nhất mực được chưa?" 

Được gọi bằng chồng Tử Đằng thấy sướng rơn trong lòng, lại xao xuyến trước đại mỹ nhân đang nằm trên lòng mình. Tử Đằng vòng tay ghì eo bé xíu của nàng lại sát mình hơn

" Gọi lại xem..." 

" Gọi gì cơ?" nàng vờ như không hiểu ý Tử Đằng

Tử Đằng lườm nàng rồi vừa cù nàng vừa bắt phải kêu lại, " Ư...thôi mà...xin em đó...Chồng, Chồng yêu của chị, được chưa?"

" Chụt..." Tử Đằng nhìn nàng bằng đôi mắt của gã si tình không hơn không kém, vẫn nồng nàn như thuở mới yêu nàng

" Đừng rời bỏ em lần nào nữa được không? Em sợ " 

Trông Tử Đằng với đôi mắt ướt rưng rưng nàng cảm động " Không bao giờ như thế nữa mà, người ta bây giờ đã là vợ em rồi mà...lo mà nuôi người ta kìa, tốn kém lắm đó"

Tử Đằng cười đắc ý, tay thì tiện thể mà đặt lên mông nàng mà bóp thật mạnh 

" A...em đừng có thả con dê của em ra đây nha...đang trên máy bay nhỡ có cô tiếp viên nào vào làm sao? " Yên Đan vừa nói vừa vùng ra khỏi cánh tay của Tử Đằng, nhưng biết làm sao được. Nàng đâu có làm lại người ta, Tử Đằng nhanh lật nàng lại  bây giờ thì nàng nằm gọn trong lòng Tử Đằng. 

" Vậy sao? Rất tiếc là em đã dặn họ không làm phiền chúng ta cho đến khi em gọi rồi. Bây giờ thì ngoan ngoãn làm vợ đi nào, nếu được thì em muốn con chúng mình được thành tựu trên không trung này "

" Thôi đi ông, cứ ảo tưởng...nếu được thì người ta đã sinh cho mấy người chục đứa rồi ấy chứ. Người đâu "khỏe" như gì làm như đây lần đầu không bằng" nàng chu môi nũng nịu 

" Vợ có cần bóc phốt chồng như vậy không hả? Vợ cũng thích mà...tại bữa ai cứ chê chồng yếu chứ ...với lại người thì thơm, nõn nà...câu dẫn người ta như vậy ai mà chịu đựng cho được " Không đợi Yên Đan nói nữa, Tử Đằng đã gục mặt vào bộ ngực mềm mại của nàng mà manh động. Tử Đằng ra sức xoa nắn thành đủ hình dạng, chốc chốc thì kéo nhẹ chúng. Mỗi lúc như thế hoa nguyệt của cô nàng càng mê người, càng khiến cho Tử Đằng sung sướng. 

Yên Đan nhắm mắt thụ hưởng, tay nàng đã bắt đầu vò tóc Tử Đằng miệng khẽ rên thật khoái lạc, đã bao nhiêu lần rồi nàng thụ hưởng cảm giác mê đắm này do Tử Đằng mang lại. Nhưng sao mãi vẫn không dứt ra được, không kiềm lòng được cứ bị con người khó ưa này dẫn dụ, mê hoặc. 

Một rồi hai ngón tay Tử Đằng đã đâm sâu vào bên trong nàng, thật ướt át và quen thuộc. Yên Đan lấy hai tay che miệng để không phát ra tiếng rên kiều mị, dâm đãng hơn nữa, khi được Tử Đằng âu yếm yêu chiều trên giường nàng quả thật như một người khác, cảm giác như muốn phó thác cho Tử Đằng, mặc cô thao túng cơ thể này.

Tử Đằng lại trêu ngươi nàng, vội rút tay ra rồi nhìn nàng trong sự hụt hẫng 

" Thôi vậy thôi...tại chị sợ có ai vào mà...em cũng ngại " 

Tử Đằng nói thế nhưng đâu có để nàng yên ổn, lại nằm cạnh bên vợ nhỏ rồi kéo chăn che chắn, cho tay bên dưới váy nàng mà mân mê hạt đậu nhỏ.

Thật quá đáng mà, Tử Đằng đã đưa nàng lên mây rồi lại bỏ lửng giữa chừng, nước mật trong nàng tuôn ra nãy giờ đã ngứa ngáy, khó chịu vô cùng. Giờ lại còn kích thích hạt đậu nhỏ của nàng làm sao chịu được, nàng cứ cố kiềm chế sự uốn éo, quằn quại trông thật tội nghiệp.

Trông gương mặt đáng yêu, khó chịu của nàng Tử Đằng thấy vừa muốn nhanh chóng giúp nàng giải tỏa vừa muốn trêu ngươi nàng nên cắn nhẹ trái tai nàng mà thì thầm

" Ngoan nào, nói đi...cầu xin em đi,nói là chị khó chịu lắm rồi...hãy yêu chị đi..." 

Lời dẫn dụ, mê hoặc của Từ Đằng cùng với bàn tay khó ưa kia đang làm ma thuật bên dưới cô bé của mình, Yên Đan mắt mơ màng, môi mấp máy khẽ rên 

" Ư...Tiểu Đằng đừng làm người ta khó chịu nữa..." 

" Sao nữa..." Thật ra Tử Đằng đã muốn ngấu nghiến nàng ngay khi nàng rên rồi, nhưng cứ cố gắng kiềm chế trêu ngươi vợ yêu xinh đẹp.

" Ư...chị muốn..."

" muốn gì? " lại dẫn dụ mê hoặc

" Ư..ư muốn em, muốn em yêu chị...muốn em trên người chị..." Chỉ đợi câu nói đó của Yên Đan, Tử Đằng hôn phớt môi nàng rồi kéo chăn che chắn nãy giờ ra khỏi nàng. 

Tử Đằng cởi cái váy vướng víu trên người nàng, cả nội y đều bị Tử Đằng bóc trần trụi, cơ thể nàng mỹ miều phơi bày trước Tử Đằng. Tử Đằng cũng tự mình cởi đồ cho mình rồi áp lên người nàng, hai cơ thể nguyên thủy. Cơ thể quyện vào nhau thật nồng vị ái tình. 

Giây phút cơ thể Tử Đằng, nơi đó chạm vào vào nơi tư mật của nàng khiến Yên Đan khẽ nấc lên trong hoan lạc, những ngón tay thon thả của nàng vòng quanh thân Tử Đằng, chạm vào da thịt người tình, khiến Tử Đằng mê mẩn. 

" Chị đẹp quá..." Tử Đằng khẽ thì thầm... " Hãy cứ mê hoặc em thế này mãi nhé..." 

" Ư...ư...em nhanh đi, người ta chết mất..."  nghe nàng giục Tử Đằng khoái chí vì biết nàng đã khó chịu đến cùng cực rồi.

Đôi tay ma thuật của Tử Đằng cứ vuốt ve nhẹ nhàng những nơi nhạy cảm của nàng, khi thì vuốt nhẹ cặp tuyết lê, lúc thì mạnh bạo, lúc thì vờn bên ngoài động đào, cái lưỡi lại liếm nhẹ bắp chân thon thả...

" A...Tiểu Đằng....người ta khó chịu...hơ hơ.." Yên Đan thở dốc 

" Chị muốn ở đâu?" 

" Tiểu Đằng, nơi đó nhanh một chút...muốn em bên trên vợ..." 

" Vợ nhỏ của em đáng yêu quá..." Chỉ chờ có thế, Tử Đằng nắm chặt hai chân nàng trong tư thế chữ V, rồi tự mình bằng kỹ năng của người lão luyện trong tình ái, không cần đến vật nam nhân mà bên trên người nàng luật động. 

Lúc nhanh, lúc chậm khoái cảm khiến Tử Đằng dễ chịu, hơi ngửa mặt lên cảm thụ. Yên Đan bên dưới thân Tử Đằng, đón nhận từng đợt ma sát, tăng tốc nhanh như vũ bão, lúc này cũng không nín nhịn được tiếng rên, cái miệng nhỏ cứ kêu lên những tiếng " Aa...a...a " mê người. Hai tay nàng vẫn nắm chặt drap giường...

Tử Đằng say mê nhìn ngắm thân thể nàng, cô vợ bé nhỏ bị Tử Đằng dày vò, đang luật động rất mạnh bạo bên dưới chỉ sợ nàng chịu không được mà đẩy Tử Đằng xuống mất. Nhưng không nàng lại chuyển động thân thể theo Tử Đằng, bộ ngực to quyến rũ cũng lên xuống theo từng nhịp hoan ái...Định đưa tay tới nhào nặn, thì cảm nhận nàng sắp lên đỉnh, nên mới bảo.

" Vợ yêu ráng chịu một chút, em muốn được lên cùng với vợ..." 

Giọng nói của Từ Đằng cứ mê hoặc làm sao mỗi khi làm tình, khiến nàng bị mê hoặc, mơ hồ gật đầu theo,  nhưng cố lắm thì nàng cũng gượng được một chút mà thôi, Tử Đằng vẫn giữ như cũ mạnh mẽ ma sát, chưa có dấu hiệu dừng lại thì nàng đã lên đỉnh...

" Aa...aa...aa..."

Tiếng nàng rên khi lên đỉnh, càng khiến Tử Đằng tăng thêm sự kích thích, nhẹ nhàng xoay nghiêng nàng lại một chút rồi ra sức ma sát thật nhiều lần nữa, lấy đi chút đê mê cuối cùng bên dưới nàng rồi mới thoải mái trút ra tiếng gầm khoái cảm như của một nam nhân. 

Cả Tử Đằng và nàng đều thở dốc, nhưng trông nàng thật đáng yêu...run rẩy như chú nai con bên dưới thân Tử Đằng. 

Tử Đằng nằm lật một bên cạnh nàng, buông thõng cơ thể thở lấy hơi....Yên Đan xoay qua đặt tay lên ngực Tử Đằng mà dụi dụi mặt vào cánh tay đức ông chồng yêu quý. Tử Đằng cũng mĩm cười hạnh phúc mà vòng tay lên da thịt nõn nà nàng ghì vợ nhỏ vào sát mình.

" Sướng không? Vợ nhỏ của em ?"

Yên Đan còn bị kích thích sau đợt hoan ái vừa diễn ra, nên mơ màng gật đầu trả lời: " Sướng lắm..."

Tử Đằng lại bị kích thích bởi lời nói của nàng, thật không nghĩ rằng nàng lại chịu thừa nhận, nên bên dưới lại trỗi lên ham muốn mãnh liệt muốn chiếm lấy thân thể nàng lần nữa. 

Muốn là làm, Tử Đằng đưa bàn tay tiếp tục vuốt ve thân thể nàng,môi lưỡi lại quấn lấy môi lưỡi nàng....





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.