Ngô Gia Kiều Thê

Chương 177



Ba tiểu tử được đưa đi rồi, trong phòng ngủ chỉ còn lại Lục Tông cùng thê tử. Hắn động tác rất quen thuộc đưa tay theo vạt áo nàng mò vào trong, một tay khác giữ sau gáy nàng, trước dùng sức ngậm môi nàng hôn sâu, cuốn lấy lưỡi nàng dây dưa không dứt.

Khương Lệnh Uyển gò má ửng hồng, thở gấp đẩy lồng ngực Lục Tông một cái. Lục Tông chống đỡ trán nàng, khàn khàn giọng gọi:”Xán Xán?”

Khương Lệnh Uyển nhíu nhíu mày, nói:”Ta buồn ngủ.”

Lục Tông nghiêng mặt, hôn một cái lên má nàng, mới nói:” Ừm, vậy chúng ta liền ngủ.”

Hắn thích cùng nàng thân mật, nhưng sẽ không miễn cưỡng nàng. Mấy hôm nay nàng muốn tự mình cả ngày chăm sóc ba nhi tử, mỗi ngày đều cực kỳ bận rộn, sợ là thân thể thật sự mệt.

Lục Tông ôm thê tử lên giường, khom lưng giúp nàng cởi giày ngủ, sau đó một tay kéo nàng vào ngực, phu thê ôm nhau ngủ.

Khương Lệnh Uyển gối lên khuỷu tay Lục Tông, hồi lâu vẫn không ngủ nổi. Chóp mũi tràn đầy hơi thở của hắn, chỉ là vào lúc này Lục Tông đã tắm rửa sạch sẽ, trêи người tất cả đều là mùi vị của riêng hắn.

Nếu đổi lại là trước đây, nàng nhất định sẽ không tha thứ mà chất vấn đến cùng, nhưng hiện tại…

Nàng hiểu rõ phẩm hạnh của Lục Tông, hai người kết hôn cũng đã một năm, nàng không có lí do gì lại không tin hắn.

Nàng xưa nay vẫn tự tin, luôn cảm thấy Lục Tông đã có nàng, làm sao còn có thể để ý nữ nhân khác? Nhưng bản thân nàng không thể không thừa nhận, nam nhân giống như Lục Tông, thật sự có mị lực hấp dẫn nữ nhân vô cùng lớn.

Hôm nay nàng nổi nóng, Lục Tông sẽ ôn tồn dỗ dành nàng, vậy còn sau này? Nam nhân có những lúc cũng cần được tín nhiệm.

Nàng vẫn rất xem thường nữ nhân nhu nhược, không ngờ tới có một ngày, chính mình cũng sẽ biến thành như vậy.

Đời trước Lục Tông đối với nàng toàn tâm toàn ý không phải là giả, nhưng đời này nàng và Lục Tông quá mức thuận lợi. Thậm chí khi ở cùng nhau, quá nửa đều là do nàng chủ động.

Người ta đều nói có được quá dễ dàng sẽ không quý trọng, chính nàng cũng rõ ràng đạo lý này. Nhưng là nàng cảm thấy mình đời trước để Lục Tông quá thua thiệt, cho nên đời này mới cố gắng chủ động một chút.

Chỉ là nàng đã quên mất một điều, hai đời này trải qua sự tình không giống nhau, cuộc sống của những người đời trước cũng phát sinh không ít biến hóa. Như vậy Lục Tông hiện tại đang nằm cạnh nàng, cũng sẽ không còn là Lục Tông của đời trước.

Vừa nghĩ đến điều này, nàng liền cảm thấy sợ hãi.

Khương Lệnh Uyển theo bản năng thở dài một hơi, Lục Tông đang ôm nàng gần như liền lập tức mở mắt.

Khương Lệnh Uyển nhìn vào mắt hắn, buồn buồn gọi:” Lục Tông.”

“… Ừ.” Lục Tông đôi mắt đen kịt, dựa vào ánh trăng sáng mờ mờ chiếu trêи giường, thấy nàng đôi mày liễu nhăn lại, liền hôn một cái lên mi tâm của nàng, sau đó mới cúi xuống ngậm lấy môi nàng, tùy ý thưởng thức.

Nam nhân từ trong xương chính là cái đồ xấu xa, Lục Tông cũng không ngoại lệ. Lúc hai vợ chồng ở trêи giường, thời điểm làm việc thật sự bắt nạt người không thương tiếc, xong việc rồi liền lập tức biến thành tôn tử, đủ đường dỗ dành, miệng ngọt không ai bì kịp.

Lại nói Khương Lệnh Uyển thế nhưng lại một mực ăn vào bộ dáng này, mỗi hồi đều bị hắn bắt nạt đến khóc, được Lục Tông ôm vào lòng dỗ vài câu liền sẽ không tức giận.

Dù sao phu thê ít nhiều vẫn cần chút tình thú. Nếu như một mực muốn Lục Tông chiều theo nàng, làm việc bảo thủ, vậy cái kia liền mất đi phần cảm xúc mãnh liệt mà tuổi trẻ phu thê nên có.

Huống hồ Lục Tông cũng là người biết đúng mực. Chưa nói tới Khương Lệnh Uyển từ nhỏ đã được rèn luyện, thân thể mềm mại uyển chuyển, ngược lại tiện nghi cho Lục Tông không ít, có thể tùy ý bày ra tư thế mà hắn muốn.

Khương Lệnh Uyển trong lòng nín giận, đúng là so với thường ngày nhiệt tình hơn rất nhiều, một đôi móng vuốt nhỏ ở trêи lưng cùng trước ngực Lục Tông vẽ ra từng hồi vệt đỏ, sâu đến rướm máu, cào đến Lục Tông vừa ngứa lại thoải mái.

Trong lúc mơ mơ màng màng, nàng nhìn vẻ mặt hưởng thụ của Lục Tông, đúng là bồn chồn. Nam nhân hình như đều có phần thích bị ngược đãi.!

Hôm nay Khương Lệnh Uyển tuy rằng chủ động chút, nhưng đến cùng thể lực vẫn là không chống đỡ nổi, rất nhanh liền thua trận. Phía trước còn xem như bình thường, đến nửa sau đã mệt đến mức độ phờ phạc, tùy ý để Lục Tông muốn làm gì thì làm.

Có điều trận hoan / yêu này đêm nay, đúng là để Lục Tông ăn thật no.

Ngày kế Khương Lệnh Uyển thức dậy thì đã gần trưa, nàng chậm chạp ngồi dậy, trêи người đau nhức vô lực, phảng phất như vừa bị vật nặng mạnh mẽ nghiền ép. Lúc bước đi đều có chút không vững.

Nghĩ đến chuyện tối qua, Khương Lệnh Uyển có chút ảo não.

Hôm nay nàng còn phải xuất môn, đáng ra không nên cùng Lục Tông hồ đồ mới phải.

Nhưng là…

Mùi son trêи áo Lục Tông kia, nàng vẫn không quên được.

Khương Lệnh Uyển rửa qua mặt mũi, liền đi xem ba hài tử. Vừa bước vào phòng đã nhìn thấy Lục Tông đang ở bên trong.

Lục Tông ôm lão nhị, mỉm cười nhìn nàng:” Dậy rồi?”

“Ân.” Khượt Lệnh Uyển đi tới, ôm lấy lão tam hoạt bát ngốc manh, chợt thấy lão đại một đôi mắt to ươn ướt oan ức nhìn nàng, giống như là cảm thấy mình bị cha nương lạnh nhạt. Nhưng mới là hài tử nhỏ như thế, đã biết cái gì đây?

Nàng loan môi, cúi người hôn một ngụm lên mặt nhỏ non nớt của lão đại, tiểu tử đúng là lập tức cao hứng, nhếch môi nở nụ cười, khua tay múa chân, dáng dấp buồn cười hết sức.

Thực sự là tiểu gia hỏa nhận người yêu thích. Nhỏ như thế đã biết tranh sủng rồi.

Xem xong ba nhi tử, Khương Lệnh Uyển mới trở lại dùng đồ ăn sáng. Hôm nay nàng muốn xuất môn đi cùng Tạ Tinh Tinh.

Tạ Tinh Tinh tính ra đã hẹn nàng đến mấy lần, nhưng nàng gả đến Vinh Vương phủ, hai tháng đầu đương lúc tân hôn, cùng Lục Tông dính nhau như keo sơn, thời thời khắc khắc đều không muốn tách ra, sau đó mang thai bài tử, cái bụng lớn dần cũng không tiện xuất môn. Cho đến sinh xong hài tử lại là một lần sinh ba, mỗi ngày đều muốn vội vàng bận bịu chăm sóc bọn nhỏ, nào có cái gì rảnh rỗi xuất môn?

Mấy ngày này, Lục Tông nhàn nhã ở phủ, đúng là vừa lúc có thể thay nàng phân ưu.

Lục Tông cũng tán thành nàng cùng các tỷ muội tụ hội nhiều một chút, trước khi nàng ra ngoài chỉ căn dặn phải mang theo Thanh Mai, Thanh Lan, lại nhân tiện nói:” Nàng muốn mua cái gì thì mua cái đó.!”

Cái này còn cần hắn dạy nữa sao?

Khương Lệnh Uyển gật đầu, tâm trạng nhưng là thoải mái hơn một chút.

Thê tử xuất môn, Lục Tông mới quay đầu nhìn ba tên tiểu gia hỏa ngủ say như chết trêи giường la hán.

Ba tiểu tử đồng loạt dùng tư thế ngã chổng vó lên trời nằm ngủ, cũng không biết đây là học được từ ai.

Lục Tông vầng trán nhiễm ý cười, xấu bụng đưa tay nặn nặn bàn chân nhỏ của lão tam. Tiểu tử nhỏ nhất tuy rằng nhuyễn manh yếu ớt, tính khí lại không hề nhỏ, chân vừa bị đụng, liền mơ màng cáu kỉnh đạp đạp lòng bàn tay hắn.

Còn rất có khí thế.

Lục Tông mỉm cười, đem bàn chân nhỏ thả lại vào bên trong chăn mỏng, tỉ mỉ dém tốt góc chăn.

Bên này Khương Lệnh Uyển cùng Tạ Tinh Tinh hẹn gặp ở Nhất Phẩm Cư.

Sau khi Tạ Tinh Tinh gả cho Tống Giai, tháng ngày trải qua đúng là thoải mái. Tuy nói hiện tại Tống Giai ở Tấn Thành không có danh tiếng gì, nhưng đợi đến khi Thái tử lên ngôi, nhất định sẽ trọng dụng hắn.

Tống Giai so với Tạ Tinh Tinh lớn hơn bảy tuổi, cũng giống như đời trước, là người đau sủng thê tử. Bây giờ hai người đã có một nhi tử béo mập, vừa tròn một tuổi. Nàng từng gặp qua vài lần, tiểu tử kia có được thông tuệ đáng yêu, so với cha hắn dễ gần hơn rất nhiều.

Lúc đầu Tạ Tinh tinh vì bất đắc dĩ mới phải gả cho Tống Giai, trong lòng vẫn tâm tâm niệm niệm Chu Quý Hành, bây giờ ngược lại vô cùng yên ổn trải qua ngày tháng hạnh phúc mỹ mãn.

Khương Lệnh Uyển cùng Thanh Mai, Thanh Lan lên lầu, định tới nhã gian đã đặt trước. Nhưng nửa đường lại tình cờ gặp được Kỳ Liên Y.

Kỷ Liên Y mặc một bộ bối tử gấm sắc hồng, gương mặt xinh đẹp hôm nay thế nhưng đánh phấn son kỹ càng, thoáng che lấp anh khí thường ngày, lại có thêm vài phần ý vị nữ nhi.

Nàng hiểu được Kỷ Liên Y từ nhỏ tập võ, không chú ý chưng diện nhan sắc, bây giờ bắt đầu trang điểm ăn mặc, tất nhiên là ” nữ vi duyệt kỉ giả dung”. Lại nghĩ tới Lục Tông hôm qua, trong lòng nàng phảng phất đã rõ ràng.

* nữ vi duyệt kỉ giả dung: Lấy từ câu” Sĩ vi tri kỉ giả tử, nữ vi duyệt kỉ giả dung” ( Kẻ sĩ hy sinh vì tri kỷ, đàn bà tô điểm vì người yêu)

Kỷ Liên Y nhìn thấy Khương Lệnh Uyển, đúng là hiếm thấy nhiệt tình tiến lên nghênh tiếp:” Vinh Thế tử phu nhân.”

Khương Lệnh Uyển cũng khách khí đáp một tiếng:” Kỷ Tam cô nương.”

Tạ Tinh Tinh còn chưa tới, Kỷ Liên Y đúng là không câu nệ tiểu tiết, cùng nàng một đường đi theo vào nhã gian, cũng không cần mời liền ngồi xuống.

Nếu là đổi thành người khác, hôm nay biết nàng có hẹn, tất nhiên chào hỏi xong liền lập tức rời đi, làm sao có thể cùng theo nàng vào phòng ngồi xuống tự nhiên như vậy?

Khương Lệnh Uyển tuy biết Kỷ Liên Y yêu thích Lục Tông, có điều trêи mặt vẫn phải tỏ ra khách khí.

Kỷ Liên Y nhìn Khương Lệnh Uyển đang ngồi đối diện, thấy sắc mặt nàng hồng hào trắng nõn, vừa nhìn liền biết được nuông chiều chăm sóc, trong bụng nàng ước ao, lại nghĩ đến nàng ta sinh cho Lục Tông tam con trai, không khỏi càng có chút đố kỵ.

Kỷ Liên Y cũng không chần chừ, vừa mở miệng liền nói ngay vào điểm chính:” Hiện tại Vinh Thế tử bị cách chức, ta cũng thay hắn nghĩ rất nhiều biện pháp, chỉ là…”

Khương Lệnh Uyển nghe lời này trong lòng không thoải mái, có điều ngữ khí nói ra vẫn cực khách khí:” Kỷ Tam cô nương hữu tâm.”

Kỷ Liên Y cười cười, vô cùng thản nhiên:” Ta cùng Vinh Thế tử có giao tình cũ, hắn gặp khó khăn, ta tự nhiên nên hỗ trợ.”

Nàng dừng một chút, nhìn vẻ mặt vẫn luôn hờ hững của Khương Lệnh Uyển, hiểu được nàng bất quá cũng chỉ giả vờ chấn định, tiếp tục nói:” Lúc còn ở Cẩm Châu, Vinh Thế tử rất chăm sóc ta.”

Khương Lệnh Uyển xưa nay tính tình bộc trực, cái gì cũng luôn thẳng thắn, từ khi gả ra ngoài mới thu liễm lại một chút. Vào lúc này nghe lời Kỷ Liên Y nói, nụ cười hơi thu lại, lạnh lùng hỏi:” Lời này của Kỷ Tam cô nương là có ý gì?”

Kỷ Liên Y thấy nàng rốt cục không kiềm được, trong lòng buồn cười, nói:” Ngươi chắc cũng đã biết tâm tư của ta với Vinh Thế tử đi. Khương Lệnh Uyển, Lục Tông yêu thích võ học, từ nhỏ đã là người thuộc về chiến trường, ngươi biết như thế bị cách chức tâm trạng hắn sẽ như thế nào sao? Nỗ lực mấy năm nay của hắn, tất cả đều bị hủy trong một ngày.

Cũng phải thôi, ngươi từ bé được nuôi dưỡng trong khuê phòng, đương nhiên không hiểu những thứ này. Nhưng hôm nay ta đã gặp ngươi, vậy liền cùng ngươi nói rõ, Khương Lệnh Uyển ngươi thân là thê tử của hắn, lại chỉ có thể giúp hắn sinh mấy hài tử, quản chút việc nhà, những cái khác, ngươi đều không hiểu.!

Hắn là nam nhân, nam nhân có chuyện mà nam nhân nên làm, ngươi đáng ra phải nên nỗ lực vì hắn tranh thủ, chứ không phải chỉ ở nhà ngọt nhạt an ủi hắn.”

Khương Lệnh Uyển nghe xong thật có chút muốn cười, vừa nãy còn có thể một tiếng” Vinh Thế tử”, hai tiếng ” Vinh Thế tử phu nhân”, hiện tại đúng là đã đem thẳng tên ra gọi.

Nàng nhàn nhạt nói:” Ý tứ của Kỷ Tam cô nương là —- ngươi vì phu quân của ta làm rất nhiều? Ngươi cùng phu quân của ta mới là cặp đôi trời đất tạo thành, vô cùng xứng đôi.?”

Kỷ Liên Y gằn từng chữ:”Chí ít ta đã cầu qua cha ta, cầu qua dì ta. Nếu không phải ta cùng Lục Tông không có quan hệ gì, chỉ bằng thương yêu dì đối với ta, nhất định bà sẽ cầu xin giúp Lục Tông trước mặt Hoàng thượng.”

Nàng cười cợt, tiếp tục nói:” … Vậy còn ngươi, ngươi đã vì Lục Tông làm gì? Khương Lệnh Uyển, ngươi căn bản không xứng với Lục Tông, ngươi một chút cũng không xứng làm thê tử của hắn.”

Ở Cẩm Châu, nàng đã sớm động tâm với thiếu niên trầm mặc ít nói này. Chỉ trách khi đó nàng quá mức rụt rè, khi rõ ràng lại thì quá muộn.

Đợi đến khi nàng trở lại, hắn đã kết hôn, cưới một thê tử kiều kiều nhược nhược, chỉ có vẻ bề ngoài.

Thê tử của hắn, phải có thể cùng hắn luận bàn võ nghệ, có thể thay hắn bày mưu tính kế, phân ưu giải nạn, mà không phải một cái mỹ nhân mảnh mai lúc nào cũng cần hắn dỗ dành, cần hắn sủng ái.

Kỷ Liên Y từ trong lòng xem thường nàng, có một số việc, những nữ nhân như chim hoàng yến được nuông chiều, ánh mắt thiển cận kia, đương nhiên sẽ không hiểu.

Nàng thấy Khương Lệnh Uyển á khẩu không trả lời được, hiểu được nàng không có gì để nói, lúc này mới chậm rãi tiếp:” Lục Tông đêm qua trở về rất muộn đi. Vậy ngươi biết– — hắn muộn như vậy mới về nhà, là đã ở cùng ai sao?”

Khương Lệnh Uyển nghe xong, lúc này mới mặt mày nhiễm cười nhìn Kỷ Liên Y:” Phu quân của ta mỗi đêm quay về phủ, đều sẽ quen thuộc nói với ta hành tung của hắn, chỉ tiếc ta luôn chê hắn phiền, không thích nghe, còn có chính là—- ta tin tưởng hắn.”

Nàng học theo ngữ khí của Kỷ Liên Y, tiếp tục nói:” Kỷ Tam cô nương chưa lấy chồng, tất nhiên sẽ không hiểu chuyện phu thê. Chỉ dựa vào tình huống hôm qua, Kỷ Tam cô nương đã không nhịn được liền đến gặp ta khoe khoang, sợ là chưa từng thấy phu quân ta làm sao sủng người.”

Kỷ Liên Y nhất thời đứng dậy.

Khương Lệnh Uyển lạnh nhạt nói:” Kỷ Tam cô nương đừng tức giận. Sớm chút lập gia đình, nhất định sẽ lập tức hiểu rõ. Chút chuyện nhỏ này còn không đáng gióng chống khua chiêng khoe khoang với ta… Không cần thiết.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.