Dạo gần đây Sam Sam say mê trò chơi online, chính là sản phẩm game nổi tiếng của tập đoàn Boss đại nhân tên Mộng du giang hồ 2. Mỗi lần Phong Đằng tan ca về nhà là thấy tiếng oán giận của cô vợ nhỏ vọng ra từ phòng đọc sách.
Hôm nay vẫn y như thế.
“Ôi! Hey! A, á!! Hahahahaha!!! Chết rồi!!”
Phong Đằng vuốt vuốt đôi mắt nhức mỏi bước vào phòng sách, Sam Sam chơi cực kỳ tập trung, nên không phát hiện Boss đại nhân nhà mình đứng sau lưng mình.
[Quả chanh tươi nhiều hạt]: Sam Sam, đến tọa độ (182, 330), em và chồng chị đều ở đây.”
Chồng trong trò chơi, Nhất Châu Chu*, kết hôn vì nhiệm vụ,
(* Nhất = một, Châu = châu lục/đảo, Chu = thuyền)
[Boss đại nhân rất vĩ đại]: Ờ, được.
Đang muốn nhấp chuột vào tọa độ, Sam Sam chợt cảm thấy có một luồng không khí lạnh nổi lên từ phía sau, “Chồng hả?” Giọng nói khi uể oải của Phong Đằng vang lên càng thêm từ tính.
Sam Sam liều mạng lắc đầu, lắp bắp giải thích.
Lúc này, trong YY* truyền đến tiếng nói của Nhất Châu Chu.
(*YY: Một phần mềm Chat voice)
“Sam Sam, tại sao còn chưa tới?”
Phong Đằng hí hí mắt, nhìn bộ dáng nàng dâu nhỏ tước móng tay của Sam Sam, không khỏi bật cười, tiếng cười này, tiếng cười này bị Nhất Châu Chu bên đầu phone kia nghe được toàn bộ.
“Sam Sam, Sam Sam, sao vậy, sao lại có tiếng nói của đàn ông?” Giọng nói lo lắng của Nhất Châu Chu truyền tới từ trong tay nghe, làm Phong Đằng cảm thấy cực kỳ không thoải mái.
“Tôi là người đàn ông của Sam Sam.”
“Đinh,” Là tiếng logout (đăng xuất) của Nhất Châu Chu.
“Nói rõ.”
Trong một lần làm nhiệm vụ Sam Sam quen biết Nhất Châu Chu, Nhất Châu Châu cũng rất chăm sóc cô, anh ta là một người vô cùng tỉ mỉ, bọn họ kết hôn hoàn toàn bởi vì nhiệm vụ, mà hơn nữa Sam Sam cũng đã nói với Nhất châu Chu rằng cô có chồng rồi. Thế nên, tuy thân phận hai người bọn họ là vợ chồng, nhưng chưa bao giờ giống các cặp phu thê khác trong game, nương tử đi đâu tướng công theo đó.
Phong Đằng nghe Sam Sam giải thích, biết bà xã sẽ không lừa anh, thứ nhất cô ấy không dám, thứ hai căn bản lừa không được.
“Về sau chơi game ít một chút.”
Sam Sam rất là xoắn xuýt, mơ mơ hồ hồ đáp lại một câu “Vâng.” Rồi bỏ chạy đi tắm rửa.
Phong Đằng biết trong bụng Sam Sam không tình nguyện, trong lòng cũng buồn bực, trò chơi này thật sự chơi vui như vậy sao?
Mở máy tính ra, đăng nhập trang chủ game, đăng kí một cái tài khoản.
Họ tên?
Ta thật vĩ đại.
Ha ha
Thì ra boss đại nhân cũng có lúc đáng khinh như vậy!
Sam Sam tắm rửa xong xuôi thì thấy boss đã nằm ngủ thiếp đi trên giường rồi, trong đầu Sam Sam còn muốn chơi game, nên sáp lại cạnh tai Phong Đằng: “Boss? Boss? Ông xã?”
Hihi, Boss ngủ rồi!
Thật ra Phong Đằng đâu có ngủ, chỉ là cảnh xuân khi cô vợ nhỏ vừa cúi người trong rất đẹp mắt, nên không ngăn cản cô, hiện giờ trên người anh nóng như đống lửa, Sam Sam mới vừa mở máy, đã bị Boss đại nhân ôm từ sau lưng, dọa Sam Sam nhảy dựng lên.
“Boss, anh chưa ngủ à?”
“Em muốn anh ngủ sao?” Giọng nói khàn khàn mang theo chút mê hoặc.
Sam Sam cười xấu hổ, “Làm sao có thể chứ! Em không muốn Boss ngủ chút nào!” Hai tay giơ lên, tỏ rõ lập trường của mình, chỉ mong Boss đại nhân đừng mắng cô.
Lúc Sam Sam giơ hai tay lên thì cảnh xuân lộ ra lần nữa,lửa nóng trong mắt Phong Đằng càng hừng hực, nhưng giọng nói lại trở nên càng dịu dàng: “Không muốn anh ngủ ư? Vậy Sam Sam muốn anh làm gì nào, hử?”
Một tiếng “hử” cuối cùng khiến cho Sam Sam càng run hơn “Muốn.....Muốn....Á, Boss!” Tay của Phong Đằng đã với vào trong áo ngủ rồi.
“Sam Sam, chúng ta nên có một đứa bé thôi!”
Giữa trưa ngày hôm sau, Sam Sam mới tỉnh dậy từ trong mơ, nhớ tới lời nói khó hiểu của Boss, kỳ lạ thật, không phải Boss không muốn có một đứa con bây giờ hay sao?
Trong văn phòng, Phong Đằng mở máy tính của Sam Sam thuận tay mang đi lúc ra khỏi nhà, chỉ cần dùng “mật mã nghi nhớ” của Sam Sam, Phong Đằng đăng nhập vào trò chơi không tốn chút sức nào.
Lập tức nhảy ra rất nhiều tin nhắn.
[Quả chanh tươi nhiều hạt]: Sam Sam! Chuyện hôm qua em nghe rồi! Anh của em không có làm gì chị chứ?
[Quả chanh tươi nhiều hạt]: Sam Sam! Nghe người trong công ti nói hôm nay chị không đi làm, chị không sao chứ!?
[Quả chanh tươi nhiều hạt]: Sam Sam! Thấy thì trả lời nhanh!
Phong Nguyệt bên kia thấy hình đại diện của Sam Sam sáng lên, vội vàng gủi thư mật.
[Quả tiên chanh nhiều hạt]: Sam Sam, cuối cùng chị cũng đăng nhập, anh của em tên cầm thú đó biến chị thành hình thù gì rồi, bây giờ mới tới!
Phong Nguyệt thấy Sam Sam không trả lời cô, tiếp tục gửi mấy tin nhắn.
“Gạo Paris Boom boom boom*” Phong Nguyệt nhận điện thoại bên cạnh “A lô?”
(*Thứ lỗi tui vô năng, không hiểu -___ Cái này có lẽ là lời bài hát chuông điện thoại.)
“Phong Nguyệt, em khá lắm!” Thấy chị dâu em kết hôn cũng không ngăn cản.
Trong di động truyền tới tiếng vang “Tút tút”, Phong Nguyệt kêu thảm một tiếng, “Sam Sam, chị quá vô năng** rồi đó!”
(**Vô năng: 不给力 – Bất cấp lực, là một từ ngữ mạng, dùng để hình dung những tình huống khác xa so với dự tính, có ý nghĩa “Không được tốt lắm!”, xuất hiện từ bộ phim hoạt hình vui nhộn Nhật Bản Tây du kí: hành trình điểm cuối phiên bản lồng tiếng Trung. – Mình cũng không chắc dịch ra vô năng có đúng không nữa, ai biết xin chỉ dẫn.)
Trở về trò chơi, run run gửi một tin nhắn tới Sam Sam “Anh à?”
[Boss đại nhân thật vĩ đại]: Ừ
[Boss đại nhân thật vĩ đại]: Làm sao để ly hôn?
Phong Nguyệt nghĩ cũng không giúp được Sam Sam, chỉ có thể tự bảo vệ mình “Trong trò chơi, cần phải được hai bên cùng đồng ý mới có thể ly hôn.” Dường như cảm nhận Phong Đằng tức giận rồi, vội vàng nói thêm, “Tất nhiên, anh muốn Sam Sam ly hôn cũng đơn giản thôi, bảo bộ phận kĩ thuật chuẩn bị một chút là OK.”
Phong Đằng không có thời gian, cũng không rảnh làm chuyện đó, thật ra phương pháp để Sam Sam ly hôn còn rất nhiều, chỉ là, nhớ tới lời nói của mình ngày hôm qua, bà xã nhỏ ngày càng không an phận rồi, vẫn nên tìm một người cho cô chơi...
Đáng thương cho Phong tiểu Boss còn chưa sinh ra đã trở thành sủng vật của Sam Sam rồi....