Sam Sam: “BOSS em hồi hộp quá.” Sắp bị đẩy vào phòng phẫu thuật, Sam Sam nắm chặt tay Phong Đằng, giọng run run.
Phong Đằng cũng không có kinh nghiệm trong phương diện này nên đương nhiên không biết an ủi như thế nào, chỉ có thể điện thoại gọi Phong Nguyệt và Ngôn Thanh đã có hai con đến để truyền đạt kinh nghiệm.
Đối tượng Ngôn thanh chỉ dẫn: Phong Đằng.
Đối tượng Phong Nguyệt chỉ dẫn: Sam Sam.
Ngôn Thanh: Chủ tịch, phụ nữ sinh con giống như gà mái đẻ trứng, trước khi sinh luôn muốn kêu la vài tiếng, không việc gì đâu.
Phong Đằng:……
Ngôn Thanh: Chủ tịch, đây chính là lời nói chân thật tôi rút ra được từ hai lần kinh nghiệm quý giá.
Phong Đằng: “Ai hỏi cậu chuyện Sam Sam kêu la?” Suốt mười tháng Sam Sam mang thai còn chưa đủ chuyện xảy ra sao, huống chi tiếng kêu nho nhỏ này.
Giờ chúng ta sẽ chỉnh màn ảnh về chín tháng trước.
Khi Sam Sam từ trong miệng BOSS biết được bản thân mình có thai, đầu tiên là ngửa mặt lên trời hét to một tiếng, ngay sau đó lập tức lăn ra ngủ đến bất tỉnh nhân sự, khiến Phong Đằng hoảng hốt vội vàng gọi cho 120, bác sĩ còn chưa kịp tới, Sam Sam đã tự động tỉnh lại.
Kết quả chính là.
Phong Đằng: Bà xã của tôi không sao, các anh có thể đi rồi.
Bác sĩ A: Mia! Anh cho là xe cứu thương không cần tiền đổ dầu sao!
Bác sĩ B: Nghe anh trong điện thoại gấp như vậy, làm hại chúng tôi ngay cả đèn báo hiệu cũng chưa bật! Còn vượt qua mấy cái đèn đỏ! Anh cho là xe cứu thương không cần trả hóa đơn phạt sao!!
Sam Sam và Phong Đằng:…………
Mang thai bốn tháng, Sam Sam bị nôn oẹ nghiêm trọng khác thường.
Tất cả người thân bạn bè đều đưa tới đủ loại đồ ăn, chỉ mong có thể vào miệng Sam Sam.
Đầu tiên là Phong Nguyệt đưa tới đồ chay Giang Nam, hiệu quả không tốt.
Sau đó là Lục Song Nghi đưa tới bữa ăn do trung tâm Nguyệt Tử chuyên môn chế biến cho phụ nữ sinh con ở cữ, kết quả bị Sam Sam một câu “Mình còn chưa sinh mà” đánh trở về.
Tiếp theo lại là tình địch của Phong Đằng – Hứa Dịch Châu đem tới đồ ăn do chính đầu bếp của nhà hàng anh ta mở chế biến, Phong Đằng không chút suy nghĩ đuổi trở về.
Cuối cùng thành công vẫn là ba của Sam Sam, nghe tin con gái ăn không ngon ngủ không ngọt, ông mang theo hai bao hoa quả to đến thu phục.
Năm tháng……
Bảy tháng…………
Tám tháng………………
Hồi tưởng lại mười tháng này, đúng là cuộc sống như địa ngục.
Ngôn thanh: Vậy Chủ tịch……
Phong Đằng: Chính là, chúng ta……
Không đợi Phong Đằng nói xong, Ngôn Thanh đã cắt ngang. “Tôi hiểu rồi, ý Chủ tịch là khi phụ nữ trong phòng sinh sinh con, chúng ta nên làm cái gì bây giờ đúng không?”
Phong Đằng gật đầu.
Ngôn Thanh nháy mắt nhíu mày, thân thể hơi hơi nghiêng về phía Phong Đằng, thần bí nói “Hai từ!”
Phong Đằng tập trung chú ý.
“Bình tĩnh!”
Phong Đằng:…………
Phong Nguyệt: “Sam Sam, thật ra sinh con cũng không có gì phải lo lắng! Sinh con giống như rặn khi đi nặng thôi, ừ ừ vài tiếng là đẩy ra thôi.” Không thẹn là vợ chồng với Ngôn Thanh, ngay cả cách nói chuyện cũng giống nhau.
Sam Sam:…………
Phong Nguyệt: “Sao vậy, Sam Sam, chị không tin? Em là người từng trải có kinh nghiệm sinh hai lần rồi đó.”
Sam Sam: “…………” Không biết ai lúc sinh con lần thứ hai khóc chết đi sống lại, còn bảo người từng trải, chậc.
Phong Nguyệt: “Ôi, Sam Sam,¥%……%#……@¥%%¥#”
Nửa giờ thuyết giáo dài dằng dặc trôi qua…
Phong Nguyệt:“Sam Sam, chị đã hiểu chưa?”
Sam Sam gương mặt xanh xao, khó khăn nói, “Chị sắp sinh!”
Phong Nguyệt: “A!!!! Sắp sinh rồi!!! Y tá!!!!!!”
Quá trình sinh nở của Sam Sam rất thuận lợi, hiện giờ cô đã vui vẻ ăn hoa quả, nhìn sang bên cạnh đại BOSS vẫn mang bộ mặt ngây ra, nghĩ đến chuyện trước đó, Sam Sam liền nhịn không được bật cười.
Khi cô sinh, đại BOSS kiên trì muốn chính mình ghi lại khoảnh khắc thần thánh này, nhưng vì vị trí của đứa bé nằm hơi sai lệch, dẫn đến hơi khó sinh, Phong Đằng cũng mặc kệ chuyện quay phim, chỉ có thể nhíu chặt mày nhìn Sam Sam, miệng thì cổ vũ. Có lẽ là do quá mức khẩn trương, sau khi nghe được tiếng khóc đầu tiên của đứa trẻ, đại BOSS hoa hoa lệ lệ hôn mê bất tỉnh.
“Ha ha ha ha ha.”
Phong Đằng trừng mắt nhìn Phong Nguyệt cùng Ngôn Thanh.
Sam Sam: Đại BOSS, tên con chúng ta đã có chưa?
Vừa bị hỏi như vậy, Phong Đằng thế nhưng ngây ngẩn cả người, mười tháng mang thai, Sam Sam liên tiếp xảy ra chuyện, nên làm gì còn có thời gian yên ổn để suy nghĩ đặt tên cho con chứ.
“Vẫn chưa.”
Sam Sam: “Em đã nghĩ được một cái!”
“Em nói thử xem.”
“Gọi là Phong Lưu lỗi lạc.” Sam Sam chưa kịp vì bản thân nghĩ ra cái tên này mà đắc ý.
“Phốc” Phong Nguyệt đang uống nước lập tức phun hết ra. “Chi bằng chị cứ gọi là Phong Thành phốc phốc, Phong Hoa tuyết nguyệt cho rồi!”
“Cái đó cũng không tệ.”
Phong Đằng, Ngôn Thanh:…………
Cuối cùng, dưới ý nguyện mãnh liệt của Sam Sam, tên của cục cưng vẫn gọi là “Phong Lưu.”