Lâm Việt không đi làm, gấp rút đi tìm Lăng Huyên, gọi cho Sở Thiên Mặc hỏi số Minh Đan.Nghe giọng thằng chả sầu não bên đầu dây bên kia, cũng nói với anh là không biết Minh Đan đang ở đâu.
Hai người đàn ông kiêu ngạo tỉnh dậy phát hiện người mình yêu không nằm trong ngực mình,muốn mở miệng nói lời xin lỗi cũng đã quá muộn bởi vì hai cô nàng đã lên đường hội tụ nhóm với Hiểu Lam ở thành phố C rồi.
Tuy quyết định chia tay với Sở Thiên Mặc, bên ngoài Minh Đan cười nói vui vẻ với Lăng Huyên trong xe nhưng trái tim vẫn đau âm ỉ, cô không cam lòng.
“Chị Minh Đan, trước hết chúng ta kiếm đặc sản thành phố này chén đi, chị Hiểu Lam chắc đang diễn, tối rồi chúng ta gọi chị ấy đi chơi!Chị Minh Đan, có nghe em nói gì không thế??”.
“Hả, chị đang nghe đây, đi kiếm đặc sản ăn phải không??”.Minh Đan hoàn hồn, dẹp, không nghĩ gì nữa, để đầu óc thoải mái đi chơi với Lăng Huyên.
“Tối hôm qua em cố ý để điện thoại bật chuông, chờ Việt gọi, em chờ cả buổi tối, anh ấy còn không thèm nhắn tin cho em ảnh đi đâu.Tức, khóa luôn, sáng có thức dậy cũng đừng hòng kiếm được em!!”.Lăng Huyên khoanh hai tay trước ngực, tức anh ách.
“Haha, mới đầu gặp em, chị còn tưởng em hiền thục vâng lời lắm, hóa ra cũng hổ báo không kém ai”.Minh Đan nói thật, bề ngoài Lăng Huyên đủ cho người khác chuẩn đoán giống như thiếu nữ 18+ chưa biết mùi đời ý.
“ Hiền thục dễ bị người xấu, bụng dạ hẹp hòi bắt nạt lắm, dữ dữ chút coi vậy mà ngon cơm hơn, chả ai dám đụng.Há há”.
Hai chị em ngồi trong xe cười nói rôm rả ngược lại với hai người đàn ông người như cọng bún thiu.
Hết chương 52
Chương sau bắt đầu cho phỏng vấn các bé trai bé gái, mọi người đón xem nhé, không đợi lâu lâu.