Thấy mẹ chồng đi vào trong nhà,Hiểu Lam cúi đầu thở dài,con chỉ có ước muốn nhỏ nhoi mà mẹ cũng không chịu đồng ý với con sao??,Mẹ tin tưởng con tới như vậy sao??.Tại sao chứ?.
Xin lỗi mẹ, mẹ chồng, con không thể nào không làm tổn thương anh Luân được.
Hiểu Lam đứng dậy, một thời gian nữa thôi, tất cã sẽ chấm hết, cô sẽ không còn thấy cắn rứt lương tâm nữa.
“Cảnh tổng, sao anh cười mỉm một mình hoài thế?”. Claire-thư ký nhắc nhở.
Cảnh Luân nãy giờ cứ nghĩ đến vợ nên hơi lơ là, nghe thư ký nhắc thì anh mới thấy thất thố, hắng giọng, ngồi ngay ngắn lại.
“Tôi đang nghĩ chút việc riêng,tới trưởng phòng kế hoạch báo cáo rồi phải không, báo cáo đi!”.
“A..À vâng, dự án 15 bên tập đoàn Sở Thế gửi hợp đồng tới, chúng ta có đồng ý hợp tác không Cảnh tổng??”.David-trưởng phòng kế hoạch nãy đã nói một lần rồi mà tổng giám đốc còn trên mây, bây giờ đành trình bày lại.
“Bên họ đã đích thân gửi bản hợp đồng qua thì cứ hợp tác thôi.Còn hỏi tôi làm gì??!!”.Cảnh Luân vẫn còn trên một tầng mây.
David trưởng phòng không còn gì báo cáo nữa đành ngồi xuống lau mồ hồi, hôm nay tổng giám đốc mới trúng số hay sao mà vui vẻ đồng ý liền vậy.
Không còn nội dụng nào cần bàn nữa,Cảnh Luân kết thúc cuộc họp, cười tủm tỉm, hai tay đút túi quần đi về phòng,gọi cho vợ yêu.
“Lam nhi, trưa em có đi đâu không??”.Cảnh Luân ngồi xuống ghế sô pha rót ly nước.
“Em không có đi đâu hết”.Hiểu Lam đang coi kịch bản trên giường.
“Trưa anh về ăn cơm với em nhe??”.Hỏi cô trước chứ không cô lại đi đâu.
“Ừm!.Em cúp máy coi kịch bản chút,mai lại tiếp tục rồi!”.Hiểu Lam đợi anh dặn dò một chút rồi chạm kết thúc cuộc gọi.
Cảnh Luân chờ vợ tắt máy rồi mới cầm ly nước đứng dậy đi tới bàn làm việc làm tiếp.
“Việt,anh thử mở mắt ra coi nhìn được chưa?”.Lăng Huyên quỳ trên giường, mới nhỏ mắt cho chồng xong.
Lâm Việt thử mở ra, vẫn khó chịu như hôm qua mà chỉ đỡ hơn một chút, lắc đầu.
“Vẫn không mở ra được!”.
“Đúng là chất lượng cao ha Việt!”.Lăng Huyên cảm thán.
“Đúng gì chứ, em vứt cái bình xịt đó cho anh!.Khi không mua cái đó làm gì không biết!Anh như vậy sao tới công ty đi làm được đây??”.Lâm Việt sôi cả máu, đợi anh khỏi đi, đánh sập cả nhà máy làm cái bình xịt hơi cay còn không quên đề chữ chất lượng cao này cho bỏ tức.
“Thì em đi làm dùm anh.Hihi”.Lăng Huyên nhéo hai má chồng.
“Em gõ chữ trên máy tính còn chưa xong, đòi đi làm dùm anh là làm thế nào??.Quăng anh ở nhà một mình à??”.Lắc đầu ngán ngẫm cô vợ kiêm thư ký của mình.
Lăng Huyên thấy chồng khinh rẻ mình,tự nhiên kích thích ham muốn chinh phục”Em đi lấy hợp đồng về đọc cho anh nghe, anh chịu thì duyệt, dễ ăn thế còn gì, anh chỉ việc nghe thôi, em mới mệt này!Hừ, em không ở nhà thì anh vẫn biết được từng vị trí chứ bộ”.
“Không cho bỏ rơi anh!Anh ở nhà, em cũng phải ở nhà theo!”.
“Anh cứ như con nít ý, em ở nhà rồi ai lấy giấy tờ quan trọng về đọc cho anh nghe??”.Lăng Huyên hờn.
Chuẩn bị tiến hành dự án mới mà còn không thấy đường, sầu thối ruột, đành ậm ừ đồng ý cho vợ đi lấy về đọc cho anh nghe.
Lăng Huyên thấy Lâm Việt đồng ý thì thưởng cho hai cái nhéo má yêu, đẩy anh xuống giường, chủ động tình tứ với chồng một chút.