Ngốc Nghếch Và Phúc Hắc: Hoan Hỉ Tiểu Oan Gia

Chương 70: Có người ghen tị 6



“Chúng ta đều có mặt ở trên sân thể dục, thì coi như là đến học thể dục.”

Thẩm Mặc Trần vô cùng hờ hững nhìn hai người đứng cách đó không xa, cái tên con trai vẻ mặt luôn tươi cười kia, ánh mắt cậu ta nhìn Đào Tử làm cho cậu vô cùng không thích.

“……” Quả đào 囧 bạn học này, mặt mũi bạn thật lớn á~~

“A, đúng rồi, bắt đầu từ chiều ngày mai sau khi tan học, chúng em sẽ tập luyện á..” Đào Tử tội nghiệp nhìn Thẩm Mặc Trần “anh có thể chờ em hay không…..?”

“Chúng em..? Thẩm Mặc Trần nhướng nhướng mày..

‘Đúng vậy, còn có Triệu Tuyết và Lăng Vân nữa.”Đào Tử chủ chỉ hai người đứng cách đó không xa, cười ngọt ngào với Thẩm Mặc Trần nói “ Triệu Tuyết phụ trách giám sát còn Lăng Vân sẽ đệm nhạc, cậu ấy là học sinh mới chuyển trường đến hôm nay á, trước kia là học tiểu học chung với chúng ta đó.”

“À, luyện tập ở đâu? Luyện bao lâu?”

“…Cái này, còn chưa biết được đâu…”

“Vậy ngày mai rồi nói, em nhanh về lớp đi.” Thẩm Mặc Trần nghe tiếng còi thầy giáo trong sân thổi đến, mấy nam sinh vừa rồi còn ngồi bên này nghỉ ngơi, lập tức nhanh chân chạy tập trung ở giữa sân.

“Em đi á…” Đào Tử vẫy vẫy tay với cậu, đang chuẩn bị xoay người rời đi,đột nhiên Thẩm Mặc Trần lại nắm chặt tay cô lại. một đôi mắt đen nhánh sâu hun hút lóe một tia sáng mơ hồ.

“Sao vậy anh?” Bàn tay anh vẫn ấm áp trước sau như một, bây giờ đã có thể hoàn toàn bao bọc được hết bàn tay nhỏ bé của cô.

“không có gì, đi đi.”Thẩm Mặc Trần buông tay đang nhìn đến vẻ mặt ngẩn rõ ràng đã ngẩn ra của Lăng Vân, khóe môi kéo một nụ cười không dễ phát hiện được.

“Dạ…” Đào Tử có chút không hiểu nhìn Thẩm Mặc Trần, nghĩ lại nghĩ, tâm trạng anh ấy hình như tốt lên hẳn, liền quay người rời đi.

“Oa, oa, Đào Tử, chồng bạn vừa mới nắm tay ban a…” Triệu Tuyết nhìn Đào Tử đang đi đến chỗ mình, một đôi mắt sáng ngời tràn đầy hâm mộ, lòng nhiều chuyện nhanh trỗi dậy, bám lấy Đào Tử, nhỏ giọng bên tai cô bạn “Các cậu đến mức nào rồi? đã hôn nhau chưa?”

“Này….Cậu có thể không nhiều chuyện như vậy được không a!!”Gương mặt trắng nõn của Đào Tử nháy mắt chuyển sang đỏ bừng, có chút mắc cỡ mà đẩy Triệu Tuyết một cái, đưa mắt nhìm trộm Lăng Vân, thật may là lời Triệu Tuyết khá nhỏ cho nên cậu ấy hẳn là không có nghe được đi.

“đi thôi, chúng ta về lớp đi, cũng sắp tan học rồi, còn một tiết nữa là tan học.” Lăng Vân đứng tại chỗ, nhìn các cô khe khẽ nói nhỏ trước mặt mình, trên mặt vẫn nỏe nục cười ấm áp như trước.

“Ừm.” Đào Tử cùng Triệu Tuyết gật đầu, liền đi về lớp.

“Đúng rồi ngày mai tan học chúng ta sẽ luyện tập ở đâu đây?” Đào Tử chợt nhớ đến vấn đề khi nãy Thẩm Mặc Trần hỏi mình, kéo tay Triệu Tuyết, nhìn hai người họ hỏi.

“Đến nhà mình đi.” Lăng Vân nghĩ nghĩ, cười với Đào Tử nói “nói muốn luyện tập, trước tiên là phải có đàn, phòng học nhạc ở trường, sau tan học sẽ khóa cửa, nhà mình đúng lúc có đàn, đặt ở phòng khác dưới lầu, không gian rộng rãi, vừa đủ để Đào Tử có thể tập múa.”

“Nhà bạn…? Đào Tử có chút do dự nhìn cậu ra, nếu là đến thẳng nhà Lăng Vân tập múa, vậy Thẩm Mặc Trần phải làm sao bây giờ…

“Được á, được á! Vậy thì đến nhà bạn đi.” Triệu Tuyết hai mắt lại tỏa sáng, thiếu chút nữa nhảy dựng lên “Chúng ta mỗi ngày tan học sẽ sắp xếp luyện tập một giờ, đến lúc đó nhất định là làm người chấn động đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.