Ngốc Tử Chàng Khoẻ Không

Chương 20: Chương 20




Kể từ ngày hôm đó trở đi trong tông môn có rất nhiều người bị ma tộc giết.

Điều đặc biệt là nhẫn trữ vật của họ đều biến mất.

Đây là giết người cướp của!
Tuy phong cách làm việc có không giống châm ngôn của ma giới nhưng về hình thức thì đều tàn bạo y chang nhau.

Ban đầu chỉ là ngoại môn đệ tử nhưng dần dần sau đó là các đệ tử nội môn.

Nếu chỉ là ngoại môn họ cũng không để tâm tới khi kẻ kia tấn công tới nội môn đệ tử thì quá muộn.

Nội môn mỗi ngày đều bị giết đúng mười ba người làm cho lòng người hoang mang.

Các trưởng lão đi điều tra thì không phát hiện được điều gì.
Tông chủ muốn tìm Thi Nam thì nàng ta không có ở trong sơn phong.

Hỏi a Nhã thì nàng ta cũng nói bản thân không biết bao giờ y về.

Chúng đệ tử biết tông chủ đích thân ra mặt tìm hiểu việc này nên có phần an tâm tu luyện.

Tuy vậy, mỗi ngày vẫn đủ mười ba người chết rất tàn bạo đặt ở giữa sơn môn.

Điều này không khỏi làm tông chủ có phần tức giận.
Cứ như vậy qua mười ba ngày các nội môn đệ tử không còn bị giết nữa mà tới phiên các vị thiên kiêu tông môn.


Từng kẻ từng kẻ bị giết chóc tàn bạo.
Tình thế quá sức tưởng tượng, người tông chủ Vạn Trung tông cử đi gửi thư tới các tông môn khác xin viện trợ giữa đường đều bị giết sạch.

Chỉ sau một tháng toàn bộ tinh anh đệ tử từ ngoại môn, nội môn tới hàng thiên kiêu đều bị giết sạch.

Nhiều đệ tử lo sợ rời khỏi tông môn.

Tu tiên thì làm sao chứ cái mạng không giữ nổi thì chẳng tu cái quái gì hết.
Sau khi toàn bộ thiên kiêu bị diệt sạch lại mười ba ngày nữa trôi qua.

Lần này là các vị trưởng lão.

Tu vi hơn người nhưng cuối cùng vẫn chết thảm.

Cửu Ưu Nhã vừa giết vừa trấn lột đồ.

Ma giới của nàng còn nghèo cần phải phát triển hơn nữa.

Sau khi giết chóc kha khá nàng mới lôi nhẫn trữ vật ra.

Ngoại môn đệ tử nghèo nàn chỉ có vài viên đan dược cấp thấp.

Nội môn đệ tử có chút khá hơn ngoài đan dược còn có tài phú.

Nhưng tất cả đều không bằng thiên kiêu và trưởng lão.

Trong nhẫn trữ vật tiên đan chất cả núi, dược liệu quý hiếm, bảo bối...
Đoán vậy nàng nảy ra ý định cướp tông môn!
Ngay ngày hôm sau triển khai.

Tối đó Cửu Ưu Nhã ẩn thân đi vào trong sơn môn.

Các trận pháp kia chẳng là gì với nàng, một cái búng tay đủ y thế đè ép.

Thư viện công pháp ở phía tây bị nàng bốc đi.

Gian phòng chứa pháp bảo cũng thế.

Linh dược và đan phòng cũng bị bốc đi trong đêm đấy.

Sáng hôm sau khi các đệ tử tới lấy tài nguyên tu luyện thì tất cả biến mất hết.


Có vài đệ tử tuyệt vọng nói Xong rồi! Tất cả đều mất hết.

Vạn Trung tông cứ vậy mà bị diệt sao!
Cửu Ưu Nhã cũng nhận ra cách làm giàu nhanh nhất là cướp tông môn.

Mấy tông môn bình thường tài phú đã quá đỗi là nhiều đủ để cho ma tộc tiêu sài phung phí mấy năm.
Chiều hôm đấy Cửu Ưu Nhã để lại một đạo phân thân rồi trở về ma giới.

Tại ma giới các ma tộc hay tin tiểu công chúa của họ về thì vui mừng hò reo.

Phảo biết nàng đã rời đi gần năm năm không có tin tức chỉ là thỉnh thoảng có truyền tin về ma cung.
Thấy con dân reo hò Cửu Ưu Nhã bắt đầu phát tài phú.

Đúng vậy mấy năm làm cướp tài phú của nàng nhiều không xuể.

Mấy chục chiếc nhẫn trữ vật cấp cao chứa không hết.

Nàng đặt mấy núi tài bảo chia đều tứ phía lệnh cho các vị trưởng lão canh giữ phân phát đều cho tất cả.
Hay tin nữ nhi về thì ma hậu vui mừng khôn siết.

Ma quân biết nữ nhi mang tài phú không biết ở đâu về phân phát cho ma tộc thì cũng gật gù.

Nhi tử của hắn đã trưởng thành.
Cửu Ưu Nhã ở lại ma giới một tuần lại rời đi.

Vạn Trung tông đệ tử như sụp đổ, các tông môn khác đến cứu trợ không kịp chỉ biết quyên ra một phần tài phú như an ủi bọn họ.
Phân nửa tông môn đệ tử lựa chọn rời đi.

Thiên kiêu trưởng lão chẳng còn mấy người, nội ngoại tông một chết không ít đệ tử bảo họ phải làm sao.
Tông chủ lòng đau như cắt chỉ muốn nhượng lại chức vị quy ẩn về sau.

Cũng chẳng biết Thi Nam rời đi tới đâu rất lâu rồi không trở về.

Cửu Ưu Nhã ở trong sơn môn ngày ngày buồn chán.

Không lẽ nàng diệt luôn tông môn này rồi rời đi.

Nghĩ đi nghĩ lại Cửu Ưu Nhã quyết định đợi thêm một tuần nữa nếu Thi Nam không trở về thì làm vậy.

Thi Nam lúc này đang bị kẹt trong một bí cảnh không rõ sống chết.

Rời khỏi tông môn cô dùng phù chú dịch chuyển tới phía nam.

Nơi đây tiên thảo vô số, đối với một luyện dược sư như cô thì quả là thiên đường.

Nửa tháng trước khi đang hái tiên dược thì bị một đoàn thú triều chạy qua dồn cô tới bí cảnh này.

Giao tranh một hồi mới giải quyết được lũ ma thú.
Quay lại nhìn kĩ phát hiện nơi đây không có lối ra.

Có vẻ như là tồn tại một trận pháp cao cấp cần phá giải mới ra ngoài được.Tìm cả nửa tháng không thấy gì một ít linh thạch.
Cứ như vậy một tuần sau không thấy Thi Nam về Cửu Ưu Nhã triển khai bản thể nuốt trọn tông môn kia.

Sau khi xử lí hết thảy nàng quyết định không che giấu nữa cứ vậy mà cướp..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.