Du Duyệt ra cửa chính đi đến đoàn phim của Vương San San, khi đến phim trường Đỗ Ngạn Chỉ cũng ở đó, hình như hôm nay Lục Việt Trạch không có công việc gì khác, vẫn luôn ở bên cạnh bạn gái, có lẽ vì sự việc trên hot search, biểu cảm không tốt lắm.
Anh ấy thật sự rất thích cô gái này, tất cả mọi việc đều đặt lợi ích của cô ấy lên hàng đầu, Đỗ Ngạn Chỉ vô cùng có tiềm lực, chỉ thiếu cơ hội xuất hiện trước công chúng, đầu năm chỉ diễn vai nữ số 4 của một bộ phim cung đấu cũng có thể trở nên nổi tiếng, nếu có đầy đủ tài nguyên, phỏng chừng không đến hai năm là có thể đứng vào hàng ngũ của các minh tinh.
Danh tiếng của Lục Việt Trạch rất lớn, hiện tại không phải thời gian thích hợp để công khai, mức độ nổi tiếng của Đỗ Ngạn Chỉ đang chậm rãi dâng lên, có thể để khán giả nhớ rõ tên tuổi và tác phẩm của chính cô ấy, một khi tình yêu được đưa ra ánh sáng rất dễ dàng bị gán nhãn“ Bạn gái của Lục Việt Trạch”.
Du Duyệt vô cùng hiểu Lục Việt Trạch, anh ấy không muốn nhanh chóng công bố quan hệ, tuy nhiên cũng rất tôn trọng bạn gái, mỗi một bước đi đều suy tính vô cùng cẩn thận.
Vương San San đang ở đóng phim, Du Duyệt ngồi một bên quan sát, Lục Việt Trạch thấy cô thì chủ động tiến đến chào hỏi, mở miệng gọi một tiếng: “Chị dâu.”
Lục Việt Minh là người lớn nhất trong thế hệ này, lúc ở nhà họ Lục, những em trai em gái của anh đều phải gọi cô một tiếng chị dâu, bây giờ đã ly hôn, bọn họ vẫn giống như thói quen không sửa được, Du Duyệt sửa lại vài lần cũng không thay đổi, đành để cho bọn họ tự do muốn gọi như thế nào cũng được.
“Mấy ngày nay không bận gì sao? Chị nghe San San nói cậu thường xuyên đến đoàn phim.”
“Em vừa hoàn thành xong một dự án ở phía bắc, tạm thời ông nội chưa giao công việc cho em, Tiểu Hằng lại vừa mới tốt nghiệp, chú nhỏ muốn em đưa nó đến trường quay để làm quen một chút, thời gian em đến đây cũng nhiều.”
Du Duyệt gật gật đầu, hỏi: “Bạn gái cậu gần đây thế nào?”
Dường như Lục Việt Trạch vô cùng hài lòng với bạn gái mình, cười nói: “Tuần sau cô ấy sẽ đóng phim mới, chủ đề khá mới mẻ độc đáo, nhân vật cũng rất thoải mái, tận dụng độ hot của 《 Thâm cung 》cũng tốt, mấy tháng trước vừa mới quay xong phim điện ảnh văn học và nghệ thuật mới của Lê Sâm, cũng vội vàng đi gianh trưởng, tất cả đều hoàn thành rồi, cô ấy biểu hiện rất tốt, có thể được 7,8 phần giải thưởng nữ phụ xuất sắc nhất”
“Thật sự rất tốt.”
Đỗ Ngạn Chỉ tuy đã debut mấy năm, nhưng đến năm nay mới thật sự lọt vào tầm mắt của khán giả, chỉ mới mấy tháng đã phát triển như thế này thì thật sự rất tốt. Quả thật là nền tảng bản thân đủ vững chắc, chỉ cần có cơ hội chắc chắn sẽ trở nên nổi tiếng, hiện tại trong giới giải trí có quá nhiều nghệ sĩ tư chất bình thường, nếu không có tư bản đầu tư tài nguyên thì chưa chắc có thể nổi tiếng, có thể nói Đỗ Ngạn Chỉ là ngôi sao sáng hiện nay, gương mặt xinh đẹp sáng sủa, thân hình rất cao, khó trách chỉ cần diễn một vai nữ thứ thoải mái cũng có thể thành công vang dội.
Vương San San cũng là một nữ minh tinh phát triển tốt trong mấy năm gần đây, cô ta và Du Duyệt giống nhau đều là vận động viên nhảy cầu, phát dục không tốt, chỉ cao 1m7 trong những vận động viên nhảy cầu hoàn toàn không chiếm được ưu thế, nhưng động tác và kỹ xảo của cô ta không tệ, thế nhưng rất khó có thể so sánh với những vận động viên trong đội, ưu thế không cao, thế nên cô ta đã giải nghệ. Với độ nổi tiếng và gương mặt xinh đẹp, các công ty giải trí không ngừng đem cơ hội đưa đến trước mặt cô ta, cô ta đã chọn Giải trí Thịnh Thế, từ đây đã mở ra cuộc sống diễn viên.
Giải trí Thịnh Thế là công ty giải trí lớn số một số hai trong nước, đặc biệt coi trong Vương San San, ngoài một số ít nghệ sĩ nổi tiếng hàng đầu, cô ta là người có được nhiều nguồn tài nguyên nhất. Người đại diện lại có thủ đoạn đanh đá chua ngoa, đội ngũ tiếp thị vô cùng giỏi, hơn nữa mấy cái huy chương vàng của Vương San San đều là dựa vào năng lực của bản thân nên có được, điểm xuất phát của cô ta cũng cao hơn người khác, nổi tiếng là điều hiển nhiên.
Ý cười của Lục Việt Trạch, rõ ràng rất vui vẻ khi có người khen bạn gái mình: “Thật sự rất tốt, hiện tại cô ấy rất vui vẻ, về sau còn có một con đường dài phải đi”
“Đúng rồi, hot search hôm nay không gây ảnh hưởng đến cậu chứ?”
“Đã áp xuống rồi.” Tươi cười của Lục Việt Trạch hơi trầm xuống, “Bị người khác lôi ra chắn đao.”
Du Duyệt kinh ngạc nói: “Đối phương là ai, không biết cậu là ai sao?”
“Không rõ lắm, mặc kệ đối phương có biết hay không.” Nụ cười của Lục Việt Trạch trở nên âm trầm, “Dám làm dám chịu, hiện tại hối hận cũng không còn kịp rồi.” Giọng điệu lạnh nhạt như đang nói một chuyện râu ria.
Du Duyệt nghĩ thầm tối nay có thể hot search sẽ tuôn ra thật nhiều tin tức mới, thế nhưng có người lại cố tình chụp ảnh sườn mặt của Lục Việt Trạch, không có khả năng hoàn toàn không biết gì, chỉ là gần đây Đỗ Ngạn Chỉ đang rất nổi tiếng, dùng để dời lực chú ý lại càng có lợi hơn, thế nhưng lại chọn đắc tội với nhà họ Lục. Có khả năng đối phương nghe được lời đồn đại về mối quan hệ tình tiền của kim chủ và tiểu tình nhân, lại không biết Lục Việt Trạch vô cùng trân trọng đối phương, hơn nữa còn là đối tượng kết hôn của anh ấy.
Nếu như đủ thông minh, dù lầm tưởng mối quan hệ giữa hai người là bao dưỡng và bị bao dưỡng thì đối phương cũng sẽ không mạo hiểm như vậy, ai có thể đảm bảo gần kik chủ sẽ không vì tiểu tình nhân mà ra tay? Với chỉ số thông minh như vậy, về cơ bản đã phải nói lời tạm biệt với giới giải trí, trong vòng này đều là những yêu quái ăn người không nhả xương, không có mắt nhìn lại không có thủ đoạn đưa đây thì chỉ có thể bị đạp dưới chân.
“Đúng rồi, chị dâu.” Lục Việt Trạch đột nhiên nói, “Anh của em đang ở đây.”
Du Duyệt: “Hả?!”
“Đang ở trong phòng nghỉ nói chuyện, lát nữa sẽ đến đây.” Anh ấy nhìn thời gian, “Sau khi chị San quay xong cảnh này cùng Ngạn Chỉ, cũng chỉ còn một cảnh quay nữa thôi, khoảng 7 giờ sẽ kết thúc, mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm được không?”
Du Duyệt mờ mịt chớp mắt: “Không phải anh ấy ở công ty mở cuộc họp sao?”
Lục Việt Trạch nhìn cô đầy thâm ý, giống như đang nói thì ra đối với lịch trình của chồng mình chị lại biết rõ như vậy: “Mở họp xong nên đến đây, bộ phim này anh ấy cũng có đầu tư, hơn nữa cũng đã lâu rồi em không gặp anh ấy, vừa lúc có thời gian rảnh nên đến đây xem.”
Việc này…
Sau khi ly hôn Du Duyệt và Lục Việt Minh không gặp mặt nhau, cũng rất ít gọi điện thoại hỏi thăm tin tức, bây giờ đột nhiên gặp lại cô có chút không biết làm sao. Việc ăn cơm cùng nhau chắc cũng không cần đâu, nghĩ đến việc hai người đã ly hôn lại ngồi cùng bàn ăn cơm nói chuyện đã thấy da đầu tê dại.
Dù nói đây là cuộc ly hôn trong hòa bình, nhưng quan hệ giữa hai người cũng đã thay đổi, nếu quá thân thiết với nhau cũng sẽ không tốt lắm.
Lục Việt Minh có điều kiện tốt như vậy, sau khi ly hôn giá trị lại càng tăng lên, có rất nhiều người đều nhìn anh chằm chằm, nam nữ đều có. Nói không chừng anh đã sớm có bạn gái mới, nếu làm đối phương hiểu làm thì sẽ không tốt lắm đâu?
Lục Việt Trạch giống như có thể đọc được suy nghĩ của cô: “Anh của em vẫn còn độc thân, không biết bây giờ chị dâu như thế nào?”
Cô như thế nào?
Cô có thể ra sao chứ?
Cả ngày không bước ra cửa, lần ra ngoài gần đây nhất cũng đã là hai tháng trước, cô là một trạch nữ (* miêu tả những cô gái luôn thích ở trong nhà, lẩn trốn mọi hoạt động bên ngoài), chỉ cần có đồ ăn uống nước lại có wifi, nửa năm không ra ngoài cũng không thành vấn đề. Nếu Vương San San không mãnh liệt yêu cầu cô đến đây xem thử, hôm nay cô cũng sẽ không xuất hiện ở chỗ này.
Còn sắp phải đối mặt với cảnh đoàn tụ khó xử với chồng cũ
Lòng bàn tay Du Duyệt đổ mồ hôi, khóe miệng miễn cưỡng nhếch lên, mơ hồ nói: “Chị vẫn như vậy, có thể có chuyện gì chứ.”
Vậy là cô vẫn độc thân.
Lục Việt Trạch suy tư gật đầu, móc di động ra: “Em nói với anh ấy một tiếng.” Không đợi Du Duyệt ngăn cản, đã xoay người bước đi, Du Duyệt nhìn anh ấy mở cửa đi vào phòng nghỉ của Đỗ Ngạn Chỉ, khổ nói không nên lời.
Cái này gọi là gì đây?
Nhanh chóng rời đi ngay bây giờ, cũng đã đến xem đoàn phim rồi, đồ uống cũng tặng xong, nơi này không có việc của cô nữa.
Nghĩ như vậy, nhưng chân vẫn không nhúc nhích.
Thật ra, trong lòng cô có một âm thanh đang khuyên nhủ chính mình, tuy rằng lúc cô đề nghị ly hôn vô cùng đột ngột, nhưng biểu hiện của Lục Việt Minh vô cùng bình thường, sau khi xác nhận đây là ý của cô, anh vô cùng nhanh chóng ký vào đơn ly hôn, các thủ tục còn lại chỉ cần nửa tháng là hoàn thành, nếu không liên quan đến chuyện phân chia tài sản, nói không chừng khoảng ba ngày là có thể hoàn thành.
Lục Việt Minh là một người nghiêm túc, sau khi kết hôn là một người chồng dịu dàng săn sóc, ngoại trừ công việc quá bận rộn không có nhiều thời gian ở bên cô, thì thật sự không có chút sai lầm nào. Công việc bận rộn anh không thể quyết định, ở tuổi này chính là lúc sự nghiệp thăng hoa, bận là chuyện tốt, công việc vẫn phải đặt lên hàng đầu.
Du Duyệt thật sự không hề trách anh không có thời gian ở bên cạnh cô, sau khi biết Lục Việt Minh và Diệp Lâm có quan hệ không tồi, trong lòng cô như có một cây gai, dù biết rõ là không lý trí nhưng cô vẫn không thể xem nhẹ, bởi vì chuyện này cô bắt đầu vô cớ gây rối với Lục Việt Minh, tự mình tìm một lý do ly hôn.
Ngày thường Lục Việt Minh không có những biểu cảm dư thừa, bên môi vẫn luôn treo một nụ cười không rõ là khách sáo hay chân thành, nụ cười nhẹ làm khí thế trên người anh giảm bớt, thế nhưng vẫn mang đến cho người ta cảm giác xa cách không thể vượt qua.
Chỉ có ngày hôm đó, khi Du Duyệt to gan đề cập với anh việc ly hôn, vẻ mặt bình tĩnh của anh như bị nứt ra, kinh ngạc nhìn cô. Nhưng chỉ kéo dài trong một khoảng thời gian ngắn, Du Duyệt nghi ngờ có lẽ không đến một phút, sau đó anh lại khôi phục như lúc ban đầu, như thể cô không nói về việc ly hôn, mà chỉ nói rằng thời tiết hôm nay không tốt nên cô không được vui.
Lục Việt Minh là kiểu người tuyệt đối tôn trọng ý kiến của người khác, đối với yêu cầu đột ngột của Du Duyệt, anh im lặng suy tư hai phút, yêu cầu cô suy nghĩ kỹ trước khi nói chuyện với anh.
Du Duyệt thật sự bội phục sự can đảm của mình lúc đó, lại có thể gật đầu không chút do dự dưới ánh mắt chứa ánh sáng lạnh lùng của anh: “Tôi đã suy nghĩ rõ ràng.”
Lục Việt Minh nhíu mày, nhìn cô: “Nếu đây là kết quả khi em đã suy nghĩ nghiêm túc rõ ràng, vậy được, tôi đồng ý.”
Những thủ tục còn lại anh là người xử lý, Du Duyệt chỉ cần ký tên vào các giấy tờ khác nhau là được, cho đến khi sổ hồng chuyển thành sổ xanh, cô xách hai chiếc vali lớn, mang đi toàn bộ tài sản của mình rời khỏi biệt thự, vẫy vẫy ống tay áo chào đón cuộc sống mới của mình.
Toàn bộ quá trình không hề có một câu cãi vã, không có một chút không thoải mái, êm đềm đến nỗi Du Duyệt cho rằng anh đã sớm tìm được tình yêu đích thực ở bên ngoài, mong chờ ngày hôm nay đã rất lâu, rất lâu.
Thực ra không phải như vậy, Lục Việt Minh là một người đàn ông được tiếp nhận sự dạy dỗ của quốc gia, đạo đức và quan điểm sống ngay thẳng hơn người bình thường rất nhiều, việc không chung thủy trong hôn nhân hoàn toàn không nằm trong suy nghĩ của anh. Có quá nhiều cặp vợ chồng hời hợt trong giới của họ, họ ngầm chấp nhận đối phương chơi bời bên ngoài, thậm chí có người còn chưa kết hôn nhưng con riêng đã chạy đầy đất. Lục Việt Minh sẽ tiếp xúc với bọn họ, nhưng cũng không bao giờ quan tâm đến cuộc sống cá nhân của người khác, có người sẽ mời anh đi tìm kiếm sự kích thích, anh chỉ yên lặng lắc đầu từ chối, không can thiệp không đồng nghĩa với việc có thể cùng nhau làm bậy.
Ông Du đã sớm tính toán cẩn thận, hôn nhân của con cháu đều được ông ta ra giá tốt nhất, cảm tình của Du Duyệt quá suy sụp, đối với hôn nhân không hề có sự chờ mong, để người trong nhà tự an bài. Tình trạng của nhà họ Du lúc đó thật sự không thể với tới nhà họ Lục, thế nhưng quan hệ giữa Lục Việt Minh và Du Dương khá tốt, Lục Việt Minh và Du Dương là bạn học trong trường quân đội, sau này lại vào cùng một đôi, tình nghĩa chiến hữu vô cùng sâu đậm.
Khi làm nhiệm vụ Lục Việt Minh bị thương chỉ có thể tiếc nuối rời quân đội, khi đó anh 25 tuổi, nhà họ Lục đối với hôn nhân của anh vô cùng để ý, thế nhưng không biết vì sao trên phố lại xuất hiện lời đồn Lục Việt Minh là gay, ở trong giới thật sự rất điên cuồng. Người lớn nhà họ Lục sững sờ, nghĩ rằng giả chính là giả, không lâu sau lời đồn sẽ tự động biến mất, nhưng không ngờ rằng, đồn đãi càng ngày càng nghiêm trong, hoa hoè loè loẹt, thực sự rất khó nghe.
Lục Việt Minh không mấy quan tâm, ông lão đã lớn tuổi lại không thể chấp nhận, nếu như cháu nội thật sự thích đàn ông cũng không sao, nhưng căn bản là không có nên ông không thể chấp nhận những lời đồn đãi khó nghe kia, vì thế quyết định phải nhanh chóng đề cập đến hôn sự của anh.
Du Duyệt lại vừa đủ hai mươi đã đủ tuổi kết hôn, ông Du thu xếp cho Du Duyệt đi xem mắt, lại không biết Du Dương nghĩ như thế nào, đem Lục Việt Minh bỏ vào danh sách tuyển chọn, càng không biết Lục Việt Minh suy nghĩ như thế nào, lại thật sự đồng ý.
Nghĩ lại thì khi hai người kết hôn, cũng là sự kỳ diệu của cuộc sống.
Bỗng nhiên nhớ lại khiến Du Duyệt cảm thấy rất thú vị, lúc trước cô còn tin vào những lời đồn đãi, thực sự cho rằng mình gả qua để làm tấm mộc che chắn cho anh, gả qua làm vợ cho người ta.
Vài ngày sau đám cưới hoành tráng thế kỷ, một nam diễn viên cuồng loạn đã phát sóng trực tiếp trên mạng, vì đã uống quá nhiều nên không lựa lời, tự thừa nhận rằng những tin đồn của Lục Việt Minh là do anh ta động tay động chân, anh ta mới là gay, lần nọ trong tiệc rượu vừa gặp đã yêu Lục Việt Minh, chủ động đưa tới cửa nhưng Lục Việt Minh lại không hề để ý, thậm chí còn không biết tên họ của anh ta. Lì lợm đeo bám gần một năm, một khóc hai nháo ba thắt cổ thủ đoạn gì cũng đã dùng qua, những chiêu số trước kia đều thuận lợi nhưng lại không có tác dụng với Lục Việt Minh, đánh mất lý trí nên anh ta đã đánh liều.
Lục Việt Minh không thèm để mắt đến, dầu muối không ăn sống như một đóa hoa cao quý, cũng lười điều tra xem ai đang tung ra tin đồn.
Nếu không phải đối phương tự thừa nhận, nếu không phải suy xét đến việc bản thân đã kết hôn, tám phần là anh vẫn mặc kệ. Khi Du Duyệt biết, nam diễn viên đã “Tự nguyện” rời khỏi giới giải trí, không còn xuất hiện trước mắt công chúng nữa.
Du Duyệt thật sự bội phục nam diễn viên kia, không biết anh ta lấy can đảm từ đâu mà lại dám nói xấu Lục đại thiếu gia, hơn nữa Lục Việt Minh còn là quân nhân đã xuất ngũ, nếu làm không tốt còn có thể ăn cơm tù.
Quả nhiên tình yêu khiến người ta mù quáng!
Du Duyệt không nói nên lời.
“Suy nghĩ gì vậy?” Một giọng nam nhẹ nhàng vang lên bên tai.
Du Duyệt đã quá quen thuộc với giọng nói này, giọng nói này cùng với tính cách của anh có hơi trái ngược, cô thu hồi suy nghĩ, nhìn theo âm thanh, Lục Việt Minh vẫn mang theo nụ cười nhạt quen thuộc, đứng trước mặt cô, Du Duyệt ngồi trên ghế, cả người bị bóng của anh bao phủ.
Cô đứng dậy theo bản năng, lúng túng nắm chặt túi xách: “Đã lâu không gặp.”
Lục Việt Minh rũ mắt, hơi hơi gật đầu: “Đã lâu không gặp.”
Du Duyệt vội nghiêng người, chỉ vào chỗ mình vừa ngồi: “Anh ngồi đi!” Áp lực khi đứng quá mạnh, cô không chịu nổi.
Lục Việt Minh ngồi xuống vỗ vỗ chỗ bên cạnh: “Em ngồi đi.”
“À, được.” Du Duyệt gãi gãi đầu, mơ màng hồ đồ ngồi xuống gần anh.