-Con bé bị sốt, chắc vì làm việc căn thẳng-Steven nói
-Hiếm lắm mới thấy Anna bị sốt, hồi nãy chúng ta vẫn thấy con bé khỏe mạnh mà-Kathy
-Chắc tại gặp áp lực nhiều, cô ấy mấy bữa nay đã chịu nhiều cú sốc rồi-Hắn
-Anna ko sao chứ các con-Papa của Kathy hỏi
-Cô ấy bị sốt thôi, ko sao đâu ạ-Kathy cười hiền hậu
-Chúng con xin phép về, Anna cần dc nghỉ ngơi đầy đủ-Hắn bế nó lên nói
“Reng, reng” chuông điện thoại của Steven vang lên. Điện thoại của Steven là dạng chỉ có trong tưởng tượng, là truyện nên mình mới cho vô. Chiếc điện thoại này giống mấy cuộc gọi video nhưng có thể chói trên màn hình lớn dc, Kathy cũng có một cái. Từ trên màn hình, xuất hiện hình ảnh cậu và cô
“Anh Steven, tụi em đã xử lý một phần ba rồi“. Cậu lên tiếng
-Tốt, những chỗ các em xử lý có moi dc thông tin gì ko
“Bọn chúng là người của một bang khá lớn ở châu Âu, dc quản lý dưới trướng của thủ lĩnh Darkness. Bọn chúng dc lệnh là phải khống chế các bar của chúng ta” Zen lên tiếng
-Ra là vậy, tốt. Các em về biệt thự trước đi, bọn anh sẽ về sau-Steven
-Rõ, Quản lý-Cả bọn bên đầu dây bên kia nói rồi cúp máy.
-Mọi người rõ rồi đó, mục tiêu của chúng chính là top 10 thế giới chúng ta.14 năm trước, bọn chúng đã nhắm vào Anna và Kevin, định lấy hai người làm con tin. Nhưng ko may đã giết nhầm hai người mẹ-Kathy nói
-Ra là vậy-Pama của cả bọn gật đầu, bà ta giận tím mặt. Những nét mặt đó đã dc Kathy và Steven thu vào tầm mắt. Ko nghi ngờ gì nữa, bà ta vào nhà Dương Ngọc là vì tiền và làm...gián điệp cho Darkness. Nó cũng đã tỉnh dậy một lúc, cũng đã nhìn thấy hết biểu hiện của bà ta. Cả bọn cười thầm trong lòng
-Con xin lỗi và đã làm mọi người lo lắng, con phải về-Nó cười nhẹ
-Dc rồi-Pama của cả bọn
-Anna-Papa nó
Nó và hắn ko quan tâm. Đi thẳng một mạch về phía cửa. Steven vỗ vai ông nói
-Chú đừng lo, cố gắng lên
-Đúng đấy ạ, đừng bỏ cuộc-Kathy cười tươi-Anna nó như vậy thôi chứ nó vẫn còn thương chú lắm ạ. Chú nhớ những bó hoa iris và những cái bánh kém dc gửi về đây mỗi tháng ko ạ
-Có, lúc đầu chúng ta nghĩ là ai đó quấy rối, nhưng anh rất ngon và rất có dinh dưỡng-Ông nói
-Anna chính là người làm nó đấy ạ, thôi tụi con đi trước. Chào mọi người ạ-Steven nói rồi cùng Kathy bước theo nó và hắn bỏ lại các bậc phụ huynh đang đơ người
OoO Tại biệt thự OoO
Hắn đã đưa nó vào phòng bởi vì nó đang bị sốt. Mấy đứa còn lại cũng lên phòng báo cáo tình hình
-Bọn tớ và Zen đã điều tra rồi Anna, Kevin, Darkness sẽ cho người phá hệ thống của công ty chúng ta vào khoảng 1 tháng nữa-Anh nói
-Chúng ta phải diệt cỏ tận gốc thôi-Hắn nói-Cho Zen và Tứ quỷ lẫn Tứ hộ vệ đi phá máy tính của bọn chúng và bắt kẻ đột nhập
-Rõ
-Rina, Ryan, bên các cậu thì sao-Nó hỏi
-Như bọn tớ đã nói qua điện thoại. Bọn chúng thuê những bang nhỏ đi phá chúng ta-Cô nói
-Ra là vậy
-Chị thấy chúng ta đã suy đoán đúng ngay từ đầu. Bà ta đã lợi dụng papa của Anna-Kathy nói
-Phải, anh cũng nghĩ vậy. Bà ta dù có giỏi đóng kịch cỡ nào cũng ko qua khỏi mắt chúng ta đâu-Steven góp lời
-Gay rồi đây, nếu chúng ta cứ để hai bà ta và gã đó tiếp tục lộng hành thì chắc chắn thế giới sẽ diễn ra chuyện đấy-Nhỏ nói
-Phải, Anna, Kevin. Chúng ta cho người theo dõi họ đi-Steven nói
-Vâng-Nó gật đầu rồi bỗng nhiên thấy chóng mặt kinh khủng, lấy tay bóp nhẹ đầu nhưng Vẫn ko đỡ. Hắn thấy vậy nên nói
-Anna, em nghĩ ngơi đi, công việc của bang và công ty cứ để anh lo
-Nhưng mà...-Nó do dự
-Ko sao đâu, công việc của Alexandrite đã xong rồi nên chị và Steven sẽ giúp một tay. Em cứ nghỉ ngơi đi-Kathy nói-Nếu em cứ cố gắng như vậy thì bệnh sẽ càng nặng thôi
Cả đám còn lại kéo nhau về phòng ngủ. Trong phòng chỉ còn mình nó và hắn. Hắn ngồi xuống nói
-Em đỡ hơn chưa
-Vâng, đỡ nhiều rồi, xin lỗi đã làm anh lo lắng-Nó cười hiền(T/g: Chị Anna càng ngày càng ra đang tiểu thư với cử chỉ nhẹ nhàng rồi. Một công chúa hoàn hảo đã xuất hiện)
-Sao em lại quá sức như vậy-Hắn nói
-Ko sao mà anh, em chỉ cảm nhẹ thôi mà-Nó cười
-Nhưng nếu em cứ chịu đựng một mình như vậy, càng ngày bênh sẽ nặng hơn. Nếu em rời xa anh lần nữa thì....anh biết phải làm sao đây hả Anna-Hắn Đan hai tay vào nhau, đặt lên trán. Nó thấy hắn như vậy thì hơi buồn. Hắn ko muốn mất nó lần thứ hai nữa. Ko muốn nó rời hắn dễ đang như mẹ hắn đã từng. Nó nhẹ nhàng nâng mặt hắn lên
-Ko sao đâu, em sẽ ở bên cạnh anh. Em ko đi đâu hết đâu. Em sẽ thay thế mẹ anh. Bà ấy thực sự rất quý anh, em có thể cảm nhận dc điều đó vì em cũng vậy. Mẹ của chúng ta sẽ ko bao giờ rời xa ta. Dù họ đã chết nhưng họ vẫn ở đây. Bảo vệ chúng ta. Nên ko sao đâu
Những lời nói từ tận đây lòng nó đã dc nói ra. Hắn nhìn chằm chằm vào nó, lòng bỗng trở nên ấm áp. Nó mỉm cười, kéo mặt hắn vùi vào ngực mình. Hắn mỉm cười, ôm lại nó. Trong lòng cả hai hiện lên suy nghĩ”Mẹ, cảm ơn mẹ đã bảo vệ con hôm ấy. Để con có thể gặp dc người này-Người mà con yêu bằng cả trái tim, quan trọng hơn cả cuộc đời con” rồi cả hai chìm vào giấc ngủ