Chương 474
Bắc Uyển.
Kiều Tiếu Tiếu đuổi theo Kiều Đông Lăng và liên tục hỏi, “Bọn họ tìm anh để làm gì? Có phải họ đang có âm mưu gì không?”
Kiều Đông Lăng đã giải thích cả trăm lần và nói không, nhưng Kiều Tiếu Tiếu vẫn không tin.
Cuối cùng, sau khi giải thích đã thất mệt, anh ta chỉ nói, “Ba đúng là bệnh nhân tâm thần, hãy để ba ở trong đó đi.”
Lúc này, Kiều Tiếu Tiếu đã hiểu ra và cũng rất tuyệt vọng.
Hóa ra người anh duy nhất cùng chiến tuyến với cô giờ đã thay đổi quyết định.
Cô lặng lẽ đứng trong phòng khách một mình, khóc, cô đơn và bất lực.
Không ai giúp cô, Kiều Huyền Hạo, người yêu thương cô nhất cũng không giúp cô, và bây giờ ngay cả người anh trai duy nhất của cô cũng không giúp cô.
Có cách nào để cô có thể giải cứu cha mình bây giờ không?
Lúc này, cô chợt nghĩ đến điểm yếu của Kiều Huyền Thạc … Bạch Nhược Hi.
Kiều gia lúc trước còn thịnh vượng, phồn hoa bây giờ chỉ còn lại sự thưa thớt và trống vắng.
Nam Uyển chỉ còn lại Kiều Huyền Hạo ở, Bắc Uyển thì chỉ còn lại anh em của Kiều Tiếu Tiếu, sau vài vụ án mạng, tin tức lan tràn, đến cả người giúp việc cũng không ai dám đến ở.
Sau một thời gian dài, biệt thự Kiều gia được biết đến với tên gọi Khu vườn của Tử thần, và nó dần dần bị cư dân gần đó lan truyền và các phương tiện truyền thông lộn xộn trên mạng.
Có người còn bịa ra một Truyền Thuyết đáng sợ cho biệt thự Kiều gia, đó là một gia tộc bị nguyền rủa.
Dù vậy, vẫn có người không chịu từ bỏ nơi đây, vì đây là nhà của cô ấy và là nơi cô ấy gắn bó cả cuộc đời.
Đó là Kiều Tiếu Tiếu.
Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Kiều Tiếu Tiếu cuối cùng cũng liên lạc được với Bạch Nhược Hi.
Ngày hôm sau, sau khi vừa từ bệnh viện trở về, Kiều Tiếu Tiếu đã đến trước cửa.
Bởi vì Nhược Hi đang mang thai, lại không thể để quá mệt mỏi và kích động.
Lúc Kiều Tiếu Tiếu đi đến cửa, Bạch Nhược Hi đang nằm trên sô pha cũng không có đi ra ngoài chào hỏi.
Người giúp việc đưa Kiều Tiếu Tiếu vào. Kiều Tiếu Tiếu từ xa đã nhìn thấy Bạch Nhược Hi đang nằm ngủ gật trên sô pha.
Sau khi cô đi tới, Bạch Nhược Hi mở mắt ra, vẫn nằm lười biếng, “Kiều Tiếu Tiếu, cô tìm tôi có chuyện gì?”
tôi vẫn cảm thấy nằm sẽ tốt hơn ngồi.”
Kiều Tiếu Tiếu nhíu mày.
Bạch Nhược Hi chỉ vào sô pha đối diện, “Ngồi đi, ngồi xuống nói chuyện.”
“Cô bị sao vậy?” Kiều Tiếu Tiếu vẫn còn đang bối rối hỏi.
Bạch Nhược Hi đưa tay sờ lên bụng, cười với vẻ mặt rất hạnh phúc, “Tôi có dấu hiệu sảy thai, cho nên phải nằm nhiều để nghỉ ngơi dưỡng thai.”
Kiều Tiếu Tiếu sửng sốt, “Cô có thai?”
Bạch Nhược Hi mím môi cười gật đầu, ánh mắt lần đầu lộ ra cảm xúc của một người mẹ, một loại vẻ đẹp toát ra từ bên trong i.
Kiều Tiếu Tiếu nhìn thấy Bạch Nhược Hi lúc này trong lòng rất cảm động.
Không cần hỏi cô biết Bạch Nhược Hi hiện tại đang rất vui vẻ.
Đột nhiên cô có chút xúc động, cô lẩm bẩm nói: “Chúc mừng cô.”