Chương 487
Trời nắng đẹp, chiếu những ánh sáng rực rỡ Mùa hè lặng lẽ rời đi chuyển sang trời thu trong xanh, gió dịu nhẹ.
Bạch Nhược Hi nằm trên ghế sô pha với cái bụng lớn, trong tay cầm một quả to cắn, một tay bấm điều khiển từ xa.
Trong thời gian mang thai, chồng và mẹ chồng chăm cô như nuôi heo đất, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa.
Cô không phải làm bất cứ việc gì, ngoại trừ việc ăn và ngủ cả ngày, thỉnh thoảng đi dạo, đọc sách, xem TV, nghe nhạc trong thời gian còn lại.
Bạch Nhược Hi ở trong phòng khách một mình, cùng lúc đó ở căn phòng khác, Kiều Huyền Thạc đang tự tay trang trí phòng cho ba đứa con sắp chào đời, Trần Tĩnh cũng tò mò ngó vào trong phòng.
Ba đứa bé còn chưa ra đời mà trong nhà đã toàn đồ của trẻ con, không thể để hết vào một phòng được.
Thực phẩm bổ sung mà bố mẹ cô gửi, và quần áo trẻ em quá nhiều.
Doãn Đạo hận không thể chuyển toàn bộ cửa hàng đồ sơ sinh đến nhà mình, trước khi đứa bé chào đời, anh đã thuê ba người chị bảo mẫu với mức lương cao và bắt đầu huấn luyện nghiệp vụ chờ việc làm, trong thời gian Nhược Hi mang thai, Doãn Đạo đã mời hai người điều dưỡng bổ sung các chất dinh dưỡng để chăm sóc chế độ ăn uống hàng ngày cho em gái.
Bạch Nhược Hi tận hưởng niềm hạnh phúc, niềm hạnh phúc do nỗi đau mang thai mang lại, và tình yêu của mọi người dành cho cô.
Ăn xong trái cây, Bạch Nhược Hi vừa muốn chống tay ngồi dậy trên ghế sô pha, người giúp việc ở một bên thấy vậy vội vàng đi tới: “Cô ba, để tôi dọn giúp ạ.”
Bạch Nhược Hi được sửng sốt một chút, vẻ mặt căng thẳng nhìn người giúp việc, rồi nở nụ cười miễn cưỡng.
Cô nói đùa rằng một câu: “Tôi cảm thấy mình hiện tại giống như phế vật.”
Người giúp việc ném hạt vào thùng rác, nhẹ nhàng nói: “Cô chủ sao có thể như phế vật được? Cô bây giờ là người quan trọng nhất trong gia đình và là bảo bối của mọi người”
Bạch Nhược Hi lúng túng cười.
Nói xong, người giúp việc lùi về phía sau ghế sô pha, lặng lẽ đứng nhìn Bạch Nhược Hi.
Bạch Nhược Hi được chăm sóc nghiêm ngặt 24/24, khi Kiều Huyền Thạc bận rộn, anh luôn nhờ Trần Tĩnh hoặc người giúp việc trông chừng cô và không được phép rời xa cô dù chỉ một chút.
Vào lúc này, một phiên tòa công khai đã được tường thuật trên bảng tin TV.
Tin tức nhanh chóng thu hút sự chú ý của Bạch Nhược Hi.
Màn hình hiển thị tòa án, nơi xét xử công khai vụ án giết người của bữa tiệc người lớn trên biển, Bạch San San là bị cáo.
Lúc này, nụ cười của Bạch Nhược Hi hoàn toàn biến mất, cô xem TV một cách bình tĩnh và nghiêm túc.
Cha mẹ của Bạch San San đã đến cầu xin cô trước đó, cô đã từ chối và không bao giờ muốn gặp lại họ.
Mặc dù ghét Bạch San San và bộ mặt của hai vợ chồng kia nhưng cô không muốn Bạch San San gặp tai hoạ, dù sao thì cô ta cũng là em gái.
Tuy nhiên, mọi thứ đã phản tác dụng.