Chương 578:
Còn không bằng nhiều thêm một người bảo vệ mẹ cậu ấy và chia sẻ một vài chuyện với cậu ấy.
Doãn Đạo tự an ủi mình như vậy, vừa đi hướng về phía phòng bệnh vừa nói.
Tòa nhà Quân khu.
Đoạn camera giám sát khu vườn phía sau của nhà họ Kiều được chiếu trong trong một màn hình cực lớn.
Tốc độ rất chậm, chi tiết phóng đại lên gấp nhiều lần, rất nhiều người đang nghiên cứu, Bộ Dực Thành cũng vội vàng nhưng không có cách nào phân thân.
Điện thoại một cuộc tiếp nối thêm một cuộc.
Tình hình báo cáo của từng trạm kiểm soát đều không thuận lợi, và giám sát đường bộ của Bộ GTVT cũng đã được chuyển tới để tiến hành giám sát.
Kiều Huyền Thạc và Hách Nguyệt bước vào phòng giám sát.
Họ sải bước về phía Bộ Dực Thành.
Bộ Dực Thành nghe thấy có người từ phía sau cúi đầu chào Kiều Huyền Thạc, ông vội vàng xoay người nói: “Hai người đã tới rồi.”
“Như thế nào rồi, đã tìm được chưa?”
Hách Nguyệt hai tay chống lên bàn, chăm chú theo dõi thao tác của kỹ thuật viên trên màn hình.
Bộ Dực Thành cầm điều khiển từ xa bấm vào màn hình, “Nhìn xem, đây là video đột nhập nhà cậu, từ vườn sau trèo lên ban công tầng hai, giật con trai cậu, làm bị thương mẹ cậu, trên tay ôm con trai của cậu đi đường cũ trở về, cậu xem một chút xem có nhận ra đó là ai không?”
Màn hình máy tính được phóng to lên ba lần, tạm dừng lại vị trí một người đàn ông mặc đồ đen xuất hiện, hắn đội một chiếc mũ lưỡi trai, kéo mũ xuống rất thấp, với một thân hình nhỏ gầy.
Không nhìn được mắt hắn, chỉ nhìn thấy chiếc cằm mỏng của anh ta, hơi mơ hồ.
Kiều Huyền Thạc nghiêm túc đối phương, lắc đầu.
“Không có ấn tượng, có nhìn chính diện được không?”
Bộ Dực Thành theo tiếng anh nói, tiếp tục để cho anh xem video giám sát, thở dài nói: “Không có nhìn được chính diện, hắn hình như là biết có camera giám sát, cố ý cúi đầu xuống. Kỹ thuật viên đã phân tích người trong video hai lần, hắn ta dường như đối với nhà của cậu rất quen thuộc, hẳn là đã chuẩn bị trước đầy đủ và lên kế hoạch rất tốt. “
Kiều Huyền Thạc im lặng, ánh mắt lạnh lùng xem video, không nói lời nào.
Trong video, người đàn ông mặc đồ đen từ vườn hoa phía sau đi vào gian phòng phía sau, ném chiếc móc dây lên tầng 2 rồi dùng chân trèo lên tường với tốc độ rất nhanh mà lại linh hoạt, khéo léo.
Chưa đầy hai phút, anh ta bất ngờ nhảy từ tầng hai xuống với một đứa trẻ trên tay.
Nhìn thấy Tiểu Bảo xuất hiện trong video, trái tim Kiều Huyền Thạc lập tức đau đớn.
Không khỏi nắm chặt tay.
Hách Nguyệt vòng hai tay qua ngực, nheo mắt rồi bình tĩnh phân tích: “Anh ta có vẻ là người đã qua huấn luyện, động tác chuẩn mực, thực lực mạnh mẽ. Quần anh ta là quân phục bình thường, nhưng chiếc mũ che nắng của anh ta có vẻ hơi quen thuộc.”
Nghe thấy điều này, kỹ thuật viên ngay lập tức tạm dừng và phóng to ảnh chụp màn hình chiếc mũ của tên kia.
Trải qua xử lí, logo của nón chống nắng rất rõ ràng.
Đối với Bộ Dực Thành và Kiều Huyền Thạc, những người ít sử dụng hàng hiệu, họ không nhận ra logo này.
Hách Nguyệt chỉ vào màn hình ngạc nhiên nói: “Tên này vậy mà dùng mũ chống nắng phiên bản giới hạn, cái này giá tiền cũng không ít.”
“Phiên bản giới hạn?” Kiều Huyền Thạc giống như tìm được một cây cỏ cứu mạng, nhanh chóng hỏi: “Cái gì phiên bản giới hạn?
“Thương hiệu này là một thương hiệu lớn của nước ngoài. Cách đây một năm mẫu này đã đem ra bán. Cả nước mình cũng chỉ có khoảng mười cái, mũ chống nắng trị giá mấy vạn liền. Trước đây tôi đã từng nhận một số vụ giải quyết tranh chấp, có một phạm nhân đã sử dụng mũ thương hiệu này để thế chấp bồi thường.
Dực Thành rất cao hứng, vỗ vỗ vai Hách Nguyệt, cười nói: “Vào thời khắc mấu chốt, Hách Nguyệt của chúng ta kiến thức rộng rãi lợi hại nhất, lập tức đem kẻ tình nghi giảm xuống mười.”
Nói xong, Dực Thành lập tức xoay người ra lệnh cho thuộc hạ: “Liên hệ ngay với công ty này để lấy thông tin của mười khách hàng của chiếc mũ này.”
“Vâng.” Sau khi nhận lệnh, trợ lý lập tức xoay người điều tra.
Kiều Huyền Thạc bất động.