“Trước giờ tôi không lẫn lộn giữa việc công và việc riêng, những người bước vào công ty của tôi đều phải dựa vào năng lực của chính mình.” Mộ Thương Nam lạnh lùng nói.
Thiên Tịnh mém tí nữa không kiềm được mà cười, “Em nghe rồi chứ? Người tốt nghiệp phổ thông như em thì có năng lực gì? Chị đưa em về.”
Cô soải bước về phía Mộ Phi, nếu như không phải có đàn ông ở đây thì cô sớm đã nhào về phía Mộ Phi, bắt cô đem tới cho lão già Vương Kim Tài kia rồi.
Tim cô thắt lại, anh ta rõ ràng từ chối, cô thầm tự cười bản thân ngu xuẩn, lại mong đợi Mộ Thương Nam giúp cô lần nữa, anh ta là chồng chưa cưới của Thiên Tịnh, mà Thiên Tịnh lại hận cô thấu xướng, làm sao anh ta giúp cô được?
“Người tốc ký mà giám đốc văn phòng tuyển đã tới chưa?” Mộ Thương Nam hỏi.
“Mới vừa hỏi rồi, giám đốc văn phòng nói, thời gian ít quá, cho cô ấy thời gian 2 tiếng cô ấy tìm không được. Cô ấy đề nghị ghi lại bằng video.” Nhiếp Hạo nói.
Chỉ trách người trợ lý đặc biệt kiêm phụ trách ghi chép tốc ký đã phản bội Mộ Thương Nam, sáng sớm sau khi Mộ Thương Nam ra chỉ thị thì người đó đã bị xử lý rồi, nếu không cũng không phát sinh phiền phức như bây giờ.
“Mọi người tính để các thành viên hội đồng quản trị ký tên đóng dấu trên video à?” Mộ Thương Nam lạnh lùng hỏi.
Nhiếp Phong bị hỏi tới mức không nói nên lời.
Thiên Tịnh sống chết ép cô đi, cô càng phải ở lại bên cạnh Mộ Thương Nam cho Thiên Tịnh tức chết!
“Không được, cuộc họp lớn như vậy, thân phận của em là gì, làm sao có thể tham gia được?” Thiên Tịnh vội vã ngăn cản.
“Chị họ làm gì kích động như vậy? Không dám cho em thử sao?” Diệp Phi nói, chị ta chắc chắn sẽ giả vờ là đóa hoa sen trắng, không dám thừa nhận.
“Em là em họ của chị, chị đương nhiên thương em rồi. Chỉ là cuộc họp đa quốc gia của anh Mộ quá quan trọng, không phải chỗ để em đùa giỡn.” Thiên Tịnh xoay đầu lại nhìn anh, “Anh Mộ, Phi Phi không biết tốc ký đâu, em ấy đùa đấy!”
“Tôi không có đùa, nếu như tôi không thể tốc ký song song được thì bản thân tôi sẽ tự cút ra khỏi tập đoàn Mộ thị, Tổng giám đốc Mộ dám để tôi thử không?” Diệp Phi dõng dạc nhìn người đàn ông đối diện mình.”
“Chuẩn bị lát nữa vào họp, đừng khiến tôi phải thất vọng.” Mộ Thương Nam ra lệnh.
Không ai biết cô thật sự có thể tốc ký, mà còn có giấy chứng nhận tốc ký nữa kìa, mẹ của cô lấy tiền mà cô vừa làm vừa học đều là tiền kiếm từ công việc tốc ký, đương nhiên tiền của cô hầu như đều bị Thiên Tịnh lấy hết rồi, chỉ vì để duy trì cuộc sống đại tiểu thư của Thiên Tịnh mà thôi.
Cô đi theo thân hình cao lớn của anh vào phòng họp, dường như anh lo lắng cho vết thương của cô, cố tình đi thật chậm. Lúc họ tiến vào phòng họp thì những viên chức lớn của công ty đều đã tới cả rồi.
Phòng họp rộng cực kỳ, bàn họp dài hình tròn, từng màn hình được treo phía trên chỗ ngồi. Những viên chức lớn của các nước khác có thể không cần đến hiện trường, trực tiếp xuất hiện trên màn hình tham gia cuộc họp.
Cô thành thục tìm thấy vị trí ngồi tốc ký của mình, thông thường thì vị trí này sẽ ngồi bên phải của Tổng giám đốc.
Tay của cô đặt lên chiếc bàn phím 24 phím một cách thành thạo, muốn đi học đại học, muốn nuôi bản thân mình, cuối cùng cũng thoát khỏi cái nhà đó rồi, cuộc đời của cô sẽ tự cô gánh vác. Cô là con gián đập hoài không chết, sẽ không để Thiên Tịnh được như ý đâu!
Thiên Tịnh căng thẳng đi theo vào trong phòng họp, chỉ sợ Diệp Phi thật sự biết tốc ký, trong đầu cô ta quanh quẩn dốc ra ý nghĩ làm sao để đuổi Diệp Phi đi!