Nhìn phản ứng này liền biết là em ấy đang yêu đương.
Phong Quang cũng không chọc phá, ai thời cao trung lại không có mối tình đầu, thầm mến vài nam thần nữ thần, “Tuổi thế nào thì làm chuyện ở tuổi đó nên làm, nhớ kỹ đừng làm chuyện gì khác người là được rồi.”
Bỏ xuống một câu chỉ tốt ở bề ngoài như vậy, cô đứng dậy đi thư phòng, trong lòng Hạ Thiên giống như có con mèo con đang cào cào, ý của chị cô, rốt cuộc là biết rồi hay là chưa biết? không nghĩ ra, cô cũng theo Phong Quang đi vào thư phòng.
Thế giới trong game, nơi thôn trấn một mảng an bình, cũng không có tình huống chặn điểm hồi sinh nào, đương nhiên cũng không có sát thủ ở đây, Phong Quang lựa chọn hồi sinh, nhìn trang bị bởi vì bị trọng thương mà rớt độ bền, cô lại tới chỗ thương buôn tạp hóa tu sửa một lần, một bên thu được tán gẫu của Hạ Thiên.
“Đương nhiên không phải chỉ có hai người chúng ta, em bên này còn có bạn của em nữa, hơn nữa… Em muốn giới thiệu một người cho chị.” Giọng nói của Hạ Thiên có chút e lệ.
Phong Quang bối rối một giây, nghĩ thầm cái này không đi không được rồi! “Các em đang ở đâu? Chị đi qua đó.”