Biểu tình trên mặt Thẩm Vật Ngôn không thay đổi, nhưng anh không dự tính đánh Thái Cực với Phong Quang, đi thẳng vào vấn đề nói: “Đối với hôn ước, rốt cục cô tính thế nào?”
“anh tính thế nào, tôi tính thế đó, Thẩm Vật Ngôn, hôn nay chúng ta khôngngại đem mọi chuyện nói rõ ràng là được.” Vừa vặn, Phong Quang cũngkhông nghĩ lại cùng hắn anh châm chọc tôi một câu, tôi châm chọc anh một câu, cô trực tiếp nói rõ: “Tôi biết anh thích Triệu Tiểu Lục, anh muốn giải trừ hôn ước để cùng một chỗ với cô ấy, nhưng mà, anh nghĩ không khỏi quá tốtđi, anh muốn không phải đắc tội với bất kỳ ai mà muốn tôi chủ động đề nghị giải trừ hôn ước, làm gì có chuyện tốt như vậy?”
“Nói như vậy, cô sẽ không đồng ý giải trừ hôn ước?” Thẩm Vật Ngôn có cảm tình với Triệu Tiểu Lục cho tới bây giờ vốn không hề che giấu qua, cho nên Phong Quang biết được cũng không kỳ lạ.
Phong Quang cười lạnh, “Tôi đương nhiên tôi cũng có ý giải quyết, bất quákhông phải dùng phương pháp để tôi treo trên lưng cái danh nói không giữ lời, anh muốn cả thanh danh và nữ nhân đều chiếm được, trên thế giới cũngkhông có chuyện đẹp cả đôi đường như vậy.”
Thẩm Vật Ngôn nhìn Âu Tuân bên cạnh cô, “Vì thế, cô bằng lòng buông tha việc ở cùng với cậu ta sao?”
“anh không cần nghĩ chuyện thuyết phục được tôi, tôi nghĩ so với tôi và Âu Tuân, anh và Triệu Tiểu Lục còn khẩn cấp hơn.”
Thẩm Vật Ngôn không nói gì, coi như cam chịu.
“Bất quá, dưa hái xanh không ngọt, đạo lý này tôi vẫn hiểu, chúng ta hai người ai cũng đều không muốn làm ác nhân, vậy không bằng lấy một phương pháp thuận cả đôi bên, mời phóng viên dự họp báo, chúng ta hai đương sự cùng nhau tuyên bố hủy bỏ hôn ước, tôi nghĩ chúng ta đều khônghài lòng với hôn ước này thì người khác cũng không nói được cái gì, quan trọng nhất là phương pháp này đủ công bằng."
Thẩm Vật Ngôn không đoán được cô sẽ nói ra phương pháp này, anh khôngphải chưa nghĩ qua, nhưng anh nghĩ dựa vào tính tình kiêu ngạo như vậy của cô, cô nhất định sẽ không phối hợp, hiện tại cô chủ động đề nghị, anhngắn ngủi cảm thấy ngoài ý muốn sau đó là hoài nghi, “cô thật sự bằng lòng giải trừ hôn ước?”
“Có cái gì mà không muốn chứ.” Phong Quang đối với nghi ngờ của hắn tỏ vẻ không hiểu, “anh tuy là một cái bánh bao đi nữa nhưng lại không phải khẩu vị của tôi, huống chi anh lại không thích tôi, chẳng lẽ tôi còn mỗi ngày nghĩ cùng anh kết hôn chung sống? Làm ơn, tôi đường đường là đại tiểu thư nhà họ Hạ, nhiều người như vậy muốn kết hôn với tôi, anh có tốt hơn nữa cũng chỉ là một người đàn ông mà thôi, còn chưa tới tình cảnh thành nhu yếu phẩm hằng ngày của tôi, tôi rất bình thường, không cần cảm thấy bị coi thường mà vội vàng tiến lên cầu anh thích tôi.”
cô cùng nữ phụ chỉ coi nam chính là trời rất khác nhau, có lẽ nữ phụ nhà người khác vì đoạt được tình yêu của nam chính mà làm ra không ít việc thiêu thân, nhưng cô là Phong Quang, đối với mỗi người mà nói, chỉ có bản thân mới là nhân vật chính, cô chỉnh cần sống cho bản thân là được.