[Ngôn Tình] Người Thừa Kế

Chương 12: Mỹ nữ khiến người ta trào máu





Lần này tất cả mọi người đều cảm thấy lạnh lẽo, nhìn Tống Tư Vũ, lại nhìn Tần Hằng.

Sắc mặt Tần Hằng chợt cứng đờ, trong lòng như bị kim đâm, loáng thoáng dâng lên một niềm hối hận nhàn nhạt.

Ánh mắt Tần Hằng dời khỏi khuôn mặt Tống Tư Vũ, trên mặt nở nụ cười như đã ngộ ra, gật đầu đặt đũa xuống, đứng dậy rồi đi ra ngoài.

Đi ra khỏi Tiên Nhã Cư, Tần Hằng ngẩng đầu, nhăn mày nhìn bầu trời đêm, trong lòng tràn ngập đắng chát, mấy người Hoàng Dụ đuổi theo an ủi Tần Hằng, trong lòng Tần Hằng rất cảm động, nói vài câu, lại bảo đám người Hoàng Dụ trở về ăn tiếp.

Tần Hằng đi dọc theo con phố quà vặt về trường học, hai bên đường phố quà vặt có đủ loại xe đẩy nhỏ và sạp màu đỏ treo đèn sáng lờ mờ.

Đi lướt qua những cặp đôi yêu nhau, Tần Hằng cảm thấy hơi cô đơn, anh khẽ cúi đầu xuống, nhanh chóng xuyên qua phố quà vặt đến trường học, đi về phía ký túc xá.

Vừa nằm lên giường, Lão Hoàng gọi điện thoại đến:

“Cậu cả, người phụ trách khu Hoa Đông Khổng Qúy Quân của gia tộc chúng ta biết ngài tiếp nhận kỳ huấn luyện khảo hạch nghèo khó tại Kim Lăng nhiều năm, trong lòng thấp thỏm lo âu, hi vọng gặp mặt ngài một lần.”

Chuyện làm ăn của gia tộc Tần Hằng lấy Nước K làm trung tâm mà rải khắp trên toàn thế giới, nước ngoài có khu nước Mỹ, khu Nam Mỹ, khu Tây Âu, khu Á Thái... trong nước thì phân chia càng tỉ mỉ hơn, bao gồm khu Hoa Đông, khu Hoa Bắc, khu Hoa Nam, khu Tây Nam, khu Đông Bắc, khu Trung Nam, khu Tây Bắc, đài khu HongKong... mỗi khu đều có một người phụ trách.

“Chuyện này à, được rồi.”

Tính cách Tần Hằng hiền hòa, dù sao gần đây cũng không có việc gì, gặp mặt người bên dưới của gia tộc cũng tốt.


“Được, vậy tôi thông báo cho ông ta, đến lúc đó gọi ông ta đến đại học Kim Lăng gặp mặt ngài.”

“Không cần, Lão Hoàng, tôi đi gặp ngài Khổng là được rồi, trong đại học không tiện lắm.”

Tần Hằng bác bỏ đề nghị của Lão Hoàng, nếu Khổng Qúy Quân lấy tư cách người phụ trách một khu vực lớn của gia tộc đến trường học, chắc chắn sẽ rất phô trương, Tần Hằng không muốn lộ liễu quá, anh vẫn muốn sống cuộc sống yên bình ở trường học thêm vài ngày.

“Cậu cả, ngài là con cháu của gia tộc, đi gặp ông ta, như vậy không phù hợp với quy củ lắm, Khổng Qúy Quân chỉ là người phụ trách của một khu vực lớn, nào có thể phiền ngài đến gặp chứ?” Lão Hoàng hoảng sợ nói.

“Không sao, Lão Hoàng lo lắng quá rồi, đúng lúc tôi muốn đi loanh quanh thành phố, không quan trọng.” Tần Hằng cũng không coi trọng những nghi thức xã giao này lắm.

“Vâng... cậu cả, ngài đối xử với cấp dưới thật sự rất tốt, bây giờ ông già tôi lập tức nói lại với Khổng Qúy Quân.”

“Được.” Tần Hằng nói xong thì cúp điện thoại, ngay sau đó, Lão Hoàng lại gọi điện thoại đến: “Cậu cả, trưa mai Khổng Qúy Quân mở tiệc tại khách sạn Kim Mậu, mời ngài đến dự, ngài xem có được không?”

“Ừ, cứ như vậy đi.”

Nói chuyện với Lão Hoàng xong, Tần Hằng nằm trên giường chơi điện thoại di động một lát rồi ngủ thiếp đi, mãi đến khi bị những tiếng nói chuyện đánh thức, lúc này mới nheo mắt nhìn lại, đám người Hoàng Dụ trở về rồi.

“Cái tên Trương Vỹ này cũng thật biết cách làm khổ người ta, cơm nước xong còn phải đi ca hát, cậu nghe cái giọng kia của cậu ta không, chướng tai chết được.” Nhậm Luân mắng chửi.

“Khi chúng ta trở về, ngoài trời có mưa nhỏ, cậu ta sẽ không thật sự lái mô tô chở Tống Tư Vũ đi ngoài trời mưa gió chứ?” Ân Triết nhíu mày, kính mắt chợt lóe ra tia sáng.

“Được rồi, mọi người tắm rửa rồi đi ngủ đi, đừng ồn ào nữa.” Hoàng Dụ bĩu bĩu môi chỉ về phía Tần Hằng đang ngủ, Nhậm Luân và Ân Triết lập tức nói nhỏ lại rồi chia nhau đi rửa mặt đánh răng.

Ngày hôm sau khi đi ra khỏi ký túc xá, mặt đất bên ngoài đều ẩm ướt, không khí vô cùng tươi mát.

Tiết hai vừa kết thúc, Tần Hằng đang chuẩn bị nằm sấp lên mặt bàn một lát, Hoàng Dụ vội vàng chạy vào.

“Tống Tư Vũ xảy ra chuyện rồi!” Hoàng Dụ đi đến chỗ Tần Hằng, lo lắng nói.

“Hả! Cậu ta lại làm sao rồi?” Nhậm Luân há to miệng hỏi, Tống Tư Vũ cũng rất biết gây chuyện rồi đó? Liên tiếp xảy ra chuyện.

“Là hôm qua bị ngã sao?” Ân Triết lại không hề kinh ngạc.

“Sao cậu biết?” Hoàng Dụ sững sờ hỏi.

“Mưa tối hôm qua cũng không nhỏ, nếu là ngồi mô tô, rất dễ xảy ra vấn đề.” Ân Triết đẩy đẩy kính mắt nói.

“Ừ, vừa rồi tôi tập luyện trên bãi tập, Châu Ý gọi điện thoại cho tôi, cậu ấy nói tối qua Trương Vỹ lái mô tô đèo Tống Tư Vũ đi đường lớn Tân Giang, mặt đất ướt quá nên bị ngã, tối hôm qua đưa đến bệnh viện rồi, mới sáng sớm người trong ký túc xá của cậu ta đã đi thăm, vừa rồi bảo tớ cũng đi thăm một chút.” Hoàng Dụ một mạch nói hết chuyện đã xảy ra.

“Đi, bây giờ mình đi thăm cậu ta, dù sao tối hôm qua Tống Tư Vũ còn mời chúng ta ăn cơm.” Hoàng Dụ vỗ vai Nhậm Luân và Ân Triết.

“Đi! Đi thăm cậu ta thôi.” Nhậm Luân và Ân Triết đứng dậy.

“Lão Tần, cậu đi không?” Hoàng Dụ nhìn Tần Hằng ngồi yên tại chỗ không nhúc nhích.


“Các cậu đi đi, tôi thì thôi, còn có chút việc cần làm.” Tần Hằng lắc đầu.

“Ừ, cũng được.” Có bài học ngày hôm qua, Hoàng Dụ cũng không bắt Tần Hằng phải đi nữa, đi theo Nhậm Luân và Ân Triết đến cửa phòng học, vẫy vẫy tay với Tần Hằng: “Đi đây!” Nói xong, ba người đều chạy đi hết.

Mà Tần Hằng cũng ra khỏi trường học, bắt một chiếc xe, đi thẳng đến khách sạn Kim Mậu.

Khách sạn Kim Mậu được coi là một trong những khách sạn sang trọng nhất thành phố Kim Lăng.

Một tòa nhà pha lê vuông vức, cho dù nằm ở khu vực thành thị san sát những tòa nhà lớn của Kim Lăng thì cũng rất dễ nhìn thấy, xung quanh khách sạn là quảng trường, trên quảng trường đậu đầy các loại xe sang trọng.

Tần Hằng đi đến cửa lớn khách sạn, đi vào mới phát hiện, thoạt nhìn từ xa trông thấy cánh cửa rất thấp, vậy mà cũng cao đến hai tầng.

Trong khách sạn vàng son lộng lẫy, đèn treo to lớn bằng thủy tinh, ánh đèn màu vàng, nền gạch trắng gạo, thảm trải đỏ tươi, nhân viên phục vụ ngăn nắp, đều lộ ra rõ ràng tỉ mỉ và xa hoa của khách sạn Kim Mậu.

Đạp lên thảm đỏ rộng hai mét, Tần Hằng đi về phía thang máy.

Khi thang máy sắp đóng lại, thông qua khe cửa dần dần nhỏ lại, Tần Hằng nhìn thấy một người phụ nữ trang điểm xinh đẹp vội vàng chạy đến cửa thang máy, Tần Hằng nhanh chóng mở thang máy.

Mái tóc dài của cô ta xõa trên vai, gương mặt ngọt ngào, da trắng như tuyết, lông mi rất dài, đôi mắt bên dưới đặc biệt linh động, mặc áo lụa bó sát màu hồng, trên cần cổ trắng như tuyết đeo chiếc dây chuyền kim cương, bên dưới mặc một chiếc quần jean bó sát người, thoạt nhìn rất chín chắn.

Tần Hằng vừa đứng dịch sang bên cạnh, mỹ nữ đi đến, đồng thời mang theo hương nước hoa cao cấp.

Mỹ nữ bước đi vô cùng quyến rũ, phía trên cô ta chắc chắn là cup E, khi bước đi có thể nhìn ra trên dưới đang lắc lư, bờ mông là bộ phận rộng nhất thân hình cô ta, đằng sau vểnh lên đường cong hấp dẫn!

Loại mỹ nữ thế này, Tần Hằng chỉ từng nhìn thấy trên máy tính! Lúc này thật sự xuất hiện trước mặt, có thể nói là mạnh mẽ đánh sâu vào thần kinh Tần Hằng.

Cửa thang máy đóng lại, bên trong chỉ có Tần Hằng và mỹ nữ tóc dài.

Mỹ nữ tóc dài mặc áo lụa khoanh tay trước ngực.

Có một mỹ nữ tuyệt đẹp như vậy đứng ở trước mặt, tâm lý Tần Hằng rất kích động, ánh mắt của anh không tự chủ len lén liếc nhìn mỹ nữ tóc dài.

“Anh nhìn cái gì!” Mỹ nữ tóc dài nghiêng đầu, nhìn chằm chằm Tần Hằng.

“A... không có gì.” Tần Hằng giật mình, đồng thời khi anh đối mặt với khuôn mặt như ngọc không tỳ vết của mỹ nữ, khi cô ta nói chuyện hơi thở phả vào mặt mình, trái tim Tần Hằng lại nảy mạnh một cái, gần như muốn bay ra khỏi lồng ngực, khiến anh sợ hãi đến mức vội vàng thật thà đứng thẳng lại.

Mỹ nữ tóc dài nhìn thấy Tần Hằng bị một câu của mình dọa cho đỏ mặt, sắc mặt lộ vẻ đắc ý, hừ, nhóc con.

Mỹ nữ tóc dài lại dựa vào mặt tường trong suốt như gương của thang máy, lắc lư sợi dây chuyền, lại hơi khom người xích mặt gần sát vào, hé miệng nhìn xem son môi trên miệng đã đánh tốt chưa.

Trong lòng Tần Hằng nhắc nhở chính mình đừng nhìn người phụ nữ này, nhưng cô ta cử động như vậy, bờ mông vốn đã vểnh lại càng vểnh hơn, sao Tần Hằng còn có thể nhịn được chứ? Lại liếc mắt lén lút nhìn bờ mông mỹ nữ tóc dài mấy lần.

“Anh còn nhìn!” Mỹ nữ tóc dài xoay người lại, bước đến gần Tần Hằng, hùng hùng hổ hổ vặn hỏi, ngọn núi cao ngất bên trên lại khẽ lắc lư, cách Tần Hằng rất gần, cũng chỉ chừng mười centimet, thậm chí Tần Hằng còn có thể cảm thấy cả người mình nóng bừng!


Nhịp tim Tần Hằng đập càng nhanh hơn, chợt thấy mũi nóng lên, máu tươi chảy ra rồi, Tần Hằng nhanh chóng ngẩng đầu lên.

“Anh thật không có tiền đồ, thế này mà cũng chảy máu mũi?” Thấy cảnh này, mỹ nữ tóc dài cũng không tức giận, khoanh hai tay trước ngực, cười ha hả nhìn Tần Hằng.

Hic, Tần Hằng cảm thấy mũi rất ngứa!

“Hắt xì!” Tần Hằng không nhịn được hắt xì hơi.

“Ôi trời, sao anh lại không lịch sự như vậy?” Mỹ nữ tóc dài ở bên cạnh chợt kêu lên.

Tần Hằng mở mắt ra nhìn, hóa ra là vừa rồi mình chảy máu mũi, lại phun máu mũi vào phần áo lụa trước ngực của mỹ nữ tóc dài.

“Xin lỗi, ngại quá!” Tần Hằng vội vàng xin lỗi, vô thức móc khăn giấy ra, đưa tay lau vết máu trước ngực cô.

Tay đã chạm đến ngực mỹ nữ, Tần Hằng còn cầm khăn giấy lau hai lần, nhưng gần như không đến một giây, lực chú ý của Tần Hằng đã bị dời đi, thật to, thật căng, thật mềm...

“Anh làm gì?” Mỹ nữ tóc dài tức giận nhìn chằm chằm Tần Hằng, lớn tiếng kêu lên.

“A... Tôi...” Tần Hằng còn chưa hoàn hồn.

“Dê sồm!” Mỹ nữ tóc dài tức giận chửi một câu, một bàn tay nâng lên, vững vàng tát một cái lên mặt Tần Hằng.

Lúc này, thang máy cũng vừa đến tầng cao nhất, cửa thang máy vừa mở ra, mỹ nữ tóc dài lập tức chạy về phía nhà vệ sinh.

Tần Hằng sờ bên mặt vừa nóng lại vừa đau, nhìn bóng lưng của mỹ nữ tóc dài, khẽ thất thần. Cái tát này rất đáng giá, Tần Hằng không nhịn được nhớ lại cảm giác vừa rồi, cảm giác khi đặt tay lên ngực mỹ nữ tóc dài.

Tần Hằng đi theo đến nhà vệ sinh, đứng ở cửa chờ mỹ nữ tóc dài, muốn nói xin lỗi với cô ta.

“Xin lỗi, vừa rồi tôi thật sự không phải cố ý.” Nhìn thấy mỹ nữ tóc dài đi ra, Tần Hằng bước nhanh lên phía trước xin lỗi.

“Cút! Nếu không phải hôm nay tôi có khách quan trọng cần gặp, tôi nhất định sẽ đưa anh đến sở cảnh sát!” Mỹ nữ tóc dài không tiếp nhận lời xin lỗi của Tần Hằng, nói xong, cô ta đẩy Tần Hằng ra, đi giày cao gót bước nhanh về phía trước.

Tần Hằng bị đẩy mà lảo đảo, nhìn bóng lưng của mỹ nữ tóc dài, gãi gãi đầu, xử lý cái mũi ở phòng vệ sinh một lát, sau đó chậm rãi đi đến gian phòng đã hẹn với Khổng Qúy Quân, phòng bao số 888.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.