[Ngôn Tình] Người Thừa Kế

Chương 154: Sự phiền não của tang an nhiên





Tang An Nhiên livestream hơn 2 tháng, ở trên Răng Hổ cũng dần dần có chút tiếng tăm, trước mắt đã có thể xếp vào trong top 100 rồi, lần này bên Răng Hổ tổ chức ‘đêm hội Răng Hổ - bữa tiệc tối cho một trăm hot streamer siêu sang chảnh’, Tang An Nhiên cũng được mời tham gia.

Trường đã cho nghỉ hè, Tang An Nhiên cũng không về nhà, cứ thuê phòng ở Kim Lăng.

“An Nhiên, đừng nói linh tinh...” Người phụ trách chú Ba nháy mắt với Tang An Nhiên, người ta cũng đưa chìa khóa của biệt thự tới rồi, sao lại nói không phải là của người ta chứ.

“Hêy, chú Ba, lời tôi nói với chú là thật, cậu ta thật sự không phải là chủ nhân của căn biệt thự này!” Tang An Nhiên khoanh tay, khẽ liếc nhìn Tần Hằng: “Tần Hằng, bản thân cậu nói với chú Ba đi, biệt thự này của cậu sao?”

Nếu để Tang An Nhiên biết, căn biệt thự 750 tỷ này là của anh, sợ rằng ngày tháng sau này của anh cũng không yên bình rồi.

“Không phải!” Tần Hằng nhàn nhạt nói.

“Không phải!” Vừa nghe không phải, chú Ba đẩy Tần Hằng một cái, lại vỗ tim của mình: “Vậy cậu là làm cái gì? Dọa chết tôi rồi!”

“Cậu ta ấy à!” Tang An Nhiên khinh thường liếc xéo Tần Hằng, một tháng nay, thu nhập mỗi ngày của Tang An Nhiên đều có trên 18 triệu, điều này khiến cô ta dần dần xem thường bạn học xung quanh, còn Tần Hằng, cô càng xem thường: “Tôi với cậu ta là bạn cùng lớp, cậu ta chính là một tên nghèo rớt mùng tơi của lớp chúng tôi, nghèo đến mức nổi tiếng cả khoa, trước đây còn yêu bạn trong lớp của chúng tôi, cuối cùng bị người ta cắm sừng, người của lớp chúng tôi bình thường đều không chơi với cậu ta...”

“Tần Hằng, kỳ nghỉ hè này cậu cũng không về nhà, cậu nói xem câu, một người đàn ông cao to có tay có chân, sao lại làm loại công việc hớt rác này chứ? Ài, cậu nói kêu tôi nói cậu cái gì mới được đây?” Tang An Nhiên dừng mắt ở trên chiếc thuyền nhỏ trong hồ nhân tạo, nghĩ một nữ sinh như cô ta, bây giờ một ngày cũng có thể kiếm mấy chục triệu rồi, Tần Hằng còn ở tiểu khu làm loại công việc cấp thấp nhất này, Tang An Nhiên cảm thấy mình rất giỏi giang, lại cảm thấy Tần Hằng thật sự không được tích sự gì.


Hớt rác? Đầu óc của Tần Hằng xoay chuyển một vòng mới ý thức được, Tang An Nhiên là nhìn thấy anh vừa rồi ở trong hồ hớt rác, Tần Hằng cười khổ khẽ gật đầu.

“Vãi, thì ra cậu chính là người dọn vệ sinh của tiểu khu, sau này gặp mặt thì nói rõ ra, cái này dọa tôi hết cả hết!” Chú Ba cuối cùng cũng hoàn toàn yên tâm rồi, nghĩ đến mình vừa rồi xem người dọn vệ sinh này thành chủ nhân của căn biệt thự, anh còn rất chấp nhận, chú Ba nhìn Tần Hằng thì càng không thuận mắt.

“Chìa khóa sao lại là cậu cầm tới?” Chú Ba giật lấy chiếc chìa khóa trong tay Tần Hằng, liếc nhìn Tần Hằng hỏi.

Tần Hằng sững ra, lúc này phản ứng lại, bản thân bây giờ không phải là chủ nhân của căn biệt thự.

“Hừm... vị chủ nhà đó có việc tương đối gấp phải đi làm, cho nên đưa chìa khóa cho tôi, bảo tôi đưa cho các người.” Tần Hằng tùy ý nói ra một lý do.

“Như vậy à, người này thật là, tôi ở đây đợi cậu ta lâu như vậy, còn chuẩn bị trao đổi danh thiếp với cậu ta thì lại chạy như vậy rồi, thật là xui.” Chú Ba cằn nhằn một câu, ánh mắt nhìn về phía xa, bức bội mắng.

“Được rồi, An Nhiên, nói với người người đó, chúng ta vào trong biệt thự quay thôi!” Nói rồi, chú Ba cầm chìa khóa đi tới mở cửa trước, Tang An Nhiên đang định đi gọi những streamer khác, liếc nhìn Tần Hằng đứng ở một bên, ‘chảnh chọe’ ném chai coca trên đất.

Tần Hằng này không phải là người quét rác sao, Tang An Nhiên chính là có chai coca cũng sẽ không nhẹ nhàng đưa đến tay của Tần Hằng, cô phải khiến Tần Hằng cúi người từ dưới đấy nhặt lên mới thoải mái.

Tang An Nhiên xoay người, đắc ý đi về phía mấy streamer đang ngồi bên hồ.

Tần Hằng lắc đầu, nhặt chai coca mà Tang An Nhiên vứt trên đất lên. Anh đứng ở bên cạnh nhìn một đám người đi vào biệt thự của anh, Tần Hằng lúc này mới chuẩn bị rời đi, vừa nhìn trên người mình mặc áo phao của ông lão, bây giờ ông lão đã về nhà rồi, Tần Hằng bèn tạm thời cởi áo phao ra, để ở một bên của biệt thự, thứ này cũng sẽ không có ai trộm, để ngày mai gặp ông lão thì trả lại cho ông ta là được.

Đợi đến khi sẩm tối, Tần Hằng mới quay lại, lúc này, một đám người đã đem máy quay, đạo cụ, trang phục... để lên xe, chuẩn bị rời khỏi.

Tần Hằng nhìn thấy chú Ba liền đi tới, bảo ông ta đưa chìa khóa cho mình là được, đợi chủ nhân của căn biệt thự về, anh đưa cho anh ta là được, chú Ba tự nhiên là không có để Tần Hằng vào trong mắt, thuận tay ném chìa khóa cho Tần Hằng, liền rời đi.

Tần Hằng ngồi ở một bên, đợi khi thấy đám người này hoặc lên xe, hoặc đi bộ rời khỏi rồi, Tần Hằng mới cầm chìa khóa từ từ đi đến trước cửa, mở cửa đi vào.

Vừa rồi chú Ba tuy nói trong biệt thự không có bất kỳ tổn hại gì, nhưng Tần Hằng vẫn là tự mình đi kiểm tra thì tốt hơn.

Tần Hằng ở trong biệt thự đi một vòng, chỉ là phát hiện mấy đầu thuốc, quả thật không có hỏng hóc cái gì, Tần Hằng yên tâm rồi.

Biệt thự 750 tỷ này anh cũng rất ít khi tới, cảm thấy quả thật đẹp hơn căn biệt thự 18 tỷ đó rất nhiều, Tần Hằng ngồi ở trong phòng khách tự mình thiết kế ra một không gian thư giãn nhỏ, xuyên qua cửa sổ sát đất nhìn ra bên ngoài, cây thục quỳ ở gần đó và hoa sen hoa súng ở trên mặt hồ đằng xa lặng lẽ nở rộng, ngón tay của Tần Hằng nhẹ nhàng vịn vào thành ghế, anh hiếm khi có thời gian thư giãn như này.

“Á...” Khi Tần Hằng thoải mái gần như sắp ngủ thiếp đi, đột nhiên một người xuất hiện ở trước cửa sổ sát đất, cuốn sạch dáng vẻ thảnh thơi của Tần Hằng, anh giật mình suýt nữa thì trên ghế lăn xuống.

Người đó chính là Tang An Nhiên.


“Cậu...” Hai tay của Tang An Nhiên chống lên cửa sổ sát đất, cô ta kỳ quái nhìn Tần Hằng, thế nào cũng không hiểu, Tần Hằng tại sao có thể ngồi ở trong biệt thự.

“Hoan Hoan, đi theo tớ!” Tang An Nhiên gọi một cô gái, cô ta nghi hoặc liếc nhìn Tần Hằng, bèn kéo cô gái tên Hoan Hoan đó đi, rất nhanh, cửa biệt thự bị đập.

Tần Hằng đi ra mở cửa, Tang An Nhiên và Hoan Hoan đứng ở ngoài cửa, Tang An Nhiên dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn chằm chằm Tần Hằng.

Trước đó Tang Anh Nhiên và Hoan Hoan không có theo ‘đoàn’ rời đi, phòng Tang An Nhiên thuê ở gần đại học Kim Lăng, cách nơi này không xa, không vội trở về. Quay xong, cô ta gọi Hoan Hoan, cùng đi dạo vòng vòng trên đảo nhân tạo, chuẩn bị một lát sẽ về nhà, không ngờ đợi Tang An Nhiên trở lại căn biệt thự này, vậy mà ở cửa sổ sát đất của căn biệt thự nhìn thấy Tần Hằng.

“Đây không phải là người lúc sáng hớt rác trên hồ sao?” Hoan Hoan nhận ra Tần Hằng, nói nhỏ bên tai của Tang An Nhiên.

Tang An Nhiên thấy Tần Hằng cười ngượng ngập, đẩy anh ra, kéo Hoan Hoan đi vào biệt thự.

“Cậu sao lại ở trong biệt thự hả?” Tang Anh Nhiên vừa nhìn bài trí trong căn biệt thự, vừa hỏi Tần Hằng.

“Ờm... tôi... tôi... tôi là người làm mà chủ nhân căn biệt thự này mới về.” Tần Hằng cuối cùng nghĩ ra một cái cớ, liền bám vào chủ đề này mà phát huy: “Đúng, chủ nhân căn biệt thự này thời gian dài không ở đây, anh ta mời tôi, bảo tôi phụ trách quét dọn biệt thự, cho phép tôi ở trong biệt thự nghỉ ngơi, cho nên...”

Tần Hằng mỉm cười ngại ngùng.

“Fuck, một người quét dọn vệ sinh như cậu có thể ngủ trong căn biệt thự 750 tỷ, cậu kiếm được đấy!” Nghe Tần Hằng nói vậy, Tang An Nhiên kinh ngạc, cô ta cảm thấy Tần Hằng thật sự là giẫm phải vận may shit chó rồi, nói thật, cô ta lúc này là thật sự có chút ngưỡng mộ Tần Hằng rồi, biệt thự 750 tỷ này không phải là người bình thường muốn ở thì ở.

“Khụ khụ... cậu vừa rồi nói chủ nhân của căn biệt thự không ở đây?” Mắt của Tang An đột nhiên đảo hai vòng, hỏi dò, nhìn thấy Tần Hằng không biết gì cho nên gật đầu, thần sắc của Tang An Nhiên khẽ vui lên, hỏi: “Vậy tôi và Hoan Hoan tối nay cũng ở trong biệt thự này có được không?”

“Á... không hay lắm!” Tần Hằng thế nào cũng không ngờ Tang An Nhiên sẽ đưa ả một yêu cầu như này.

“Cái gì không hay chứ!” Vừa nghe Tần Hằng do dự rồi, cái mũi cao thẳng của Tang An Nhiên nhíu lại: “Dù sao chủ nhà không ở đây, chỉ cần cậu không nói, trong biệt thự có ai ở anh ta sẽ không biết, cậu không phải là muốn cáo trạng với chủ nhà chứ?”

“Tôi không muốn, chỉ là...”

“Cậu không cáo trạng thì tốt, vậy thì cứ vậy đi, tôi và Hoan Hoan hôm nay ở đây!” Tang An Nhiên chê Tần Hằng đàn bà, tự mình trực tiếp quyết định.

“Hoan Hoan, chúng ta lên lầu tìm phòng!” Tang Hoan Hoan mỉm cười thích chí với Tang An Nhiên, hai cô gái nắm tay chạy lên lầu.

“Hai người...” Hai cô gái đã phấn khích tìm phòng muốn ở tối nay, Tần Hằng chỉ đành lắc đầu từ bỏ.

Xem một lượt phòng, hai cô gái cuối cùng cũng tìm được một phòng khiến mình hài lòng, nằm trên chiếc giường lớn mềm mại trong phòng, hai cô gái thật sự là vô cùng hài lòng, cuộc sống của phú hào đỉnh cấp này chính là thoải mái.


“An Nhiên, tớ hôm nay nghỉ ngơi, lát nữa cậu còn phải livestream, tớ và cậu bây giờ đi ra ngoài ăn chút gì đó đi?” Lượng người xem trong livestream của Hoan Hoan không có cao như Tang An Nhiên, thái độ của cô ta với Tang An Nhiên rất khiêm nhường.

“Tớ không muốn ra ngoài, quay cả ngày mệt chết đi được, tớ muốn ăn bún quán nhà họ Trần.” Tang An Nhiên nằm trên chiếc giường lớn thoải mái không muốn nhúc nhích rồi.

“Tớ cũng khá muốn ăn, nhưng bún quán nhà họ Trần không ship, vẫn là phải chúng ta tự đi.” Hoan Hoan thất vọng nói.

“Thật là phiền!” Tang An Nhiên lẩm bẩm một câu, bỗng lại nhớ tới cái gì đó: “Có rồi!”

Tần Hằng lúc này cũng quyết định, tối nay nghỉ ngơi một đêm ở căn biệt thự này vậy, lúc này, ngón trỏ ở tay trái của anh động đậy, là bà bà đang gọi anh, Tần Hằng lúc này nhớ tới, hôm nay phải đưa cho bà bà một con gà sống, anh lại quên mất, Tần Hằng lại gập ba lần ngón trỏ tay trái, trả lời bà bà, ý tứ là tôi bây giờ lập tức đi.

“Tần Hằng!” Tần Hằng đang chuẩn bị đu ra khỏi cửa, Tang An Nhiên và Hoan Hoan từ trong phòng đi ra, nhìn Tần Hằng nói: “Cậu bây giờ đi ra ngoài mua hai suất bún quán nhà họ Trần cho tôi và Hoan Hoan, nhanh lên!”

Tần Hằng vừa nghĩ bún quán nhà họ Trần ở chỗ chợ bán đồ ăn, cũng đáp ứng, đi ra khỏi biệt thự.

“Cậu ta thật sự nghe lời!” Hoan Hoan cười nói.

“Đương nhiên, Hoan Hoan, cậu ta chính là một tên nghèo kiết xác của lớp chúng tớ, bình thường hay đưa ship đồ ăn, làm thêm ở nhà ăn của trường, là một người số khổ...” Tang An Nhiên cười nói rồi cùng Hoan Hoan đi vào trong phòng.

Tang An Nhiên mở live Răng Hổ ra, cô ta chuẩn bị xem thử livestream cấp đại thần khác trong Răng Hổ, học hỏi con đường mới, con đường livestream này, không thể không bắt kịp trào lưu.

“Livestream ăn uống, ngoài trời, kết bạn, game, thể thao... không có gì mới mẻ cả sao?” Lướt vài lượt, Tang An Nhiên ném điện thoại sang một bên, dáng vẻ rõ ràng rất phiền chán.

Lượng fan của cô ta từ tháng trước sau khi đạt tới 360 nghìn người thì không có tăng nữa, coi như là một nút thắt của cô ta, không ít đại thần và người trong nền tảng đều nói với cô, nếu như không tìm được điểm đột phá, fan của cô ta sẽ ít hơn bây giờ, đây cũng là dự báo, tiền cô ta kiếm được sẽ không bằng bây giờ nữa.

Tang An Nhiên rất không hài lòng, cô ta muốn một điểm bùng nổ, nhưng cô ta thế nào cũng nghĩ không ra, Hoan Hoan ở một bên nhìn thấy dáng vẻ này của Tang An Nhiên, tự nhiên biết cô ta đang rầu rĩ cái gì, lông mày của Hoan Hoan hơi nhíu mày, đột nhiên mắt sáng lên, con ngươi đảo mấy vòng, gật đầu.

“An Nhiên, tớ nghĩ được một cách, có thể khiến cậu tăng fan...” Hoan Hoan vỗ nhẹ Tang An Nhiên nói.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.