[Ngôn Tình] Người Thừa Kế

Chương 155: Livestream giả





Tần Hằng đưa gà sống cho bà bà, lại xách hai phần Bún quán họ Trần của Tang An Nhiên và Hoan Hoan đi lên đảo nhân đạo, Tần Hằng cũng mua cho mình một phần cơm trứng chiên.

Tần Hằng vừa đi vào biệt thự thì nhìn thấy Tang An Nhiên hai người ngồi ở trong phòng khách thương lượng gì đó, nhìn thấy anh bước vào, lập tức ngẩng lên.

“Bún quán họ Trần của hai người!” Tần Hằng còn tưởng hai người là rất đói rồi.

“Bún quán họ Trần lát nữa nói tiếp!” Tang An Nhiên nhận lấy hộp cơm trong tay Tần Hằng, mở ra nhìn, bất ngờ nói: “Cậu còn mua cơm chiên trứng!”

“Đó là tôi ăn!”

“Cậu yên tâm, chúng tôi không ăn của cậu, nhìn dáng vẻ keo kiệt đó của cậu đi!” Tang An Nhiên liếc nhìn Tần Hằng nói, cô ta lại nhìn Tần Hằng, mang theo một tia cầu xin nói: “Tần Hằng, cậu giúp tôi quay một video thì như thế nào hả?”

“Quay video?” Tần Hằng rất kinh ngạc.

“Ừm, cầu xin cậu đây, được không?” Tang An Nhiên ôm cánh tay của Tần Hằng lắc lắc.

“Cậu giúp An Nhiên đi, cậu đừng nhìn vẻ ngoài hào nhoáng khi chúng tôi làm livestream, nỗi khổ riêng của chúng tôi không ít hơn công việc dọn vệ sinh của cậu đâu!” Hoan Hoan cũng ở một bên năn nỉ Tần Hằng.

Tần Hằng cũng từng xem kuaishou, douyin, biết video bên trong rất nhiều đều là video streamer tìm người quay, video quay tốt, fan của streamer sẽ tăng nhanh, Tang An Nhiên là muốn tìm mình quay một đoạn video.

“Được, tôi đáp ứng cậu!” Tần Hằng cảm thấy quay một video ngược lại cũng không có gì cả.


“Quá tốt rồi, Tần Hằng tôi thật là quá yêu cậu rồi!” Tang An Nhiên làm livestream một khoảng thời gian, nói chuyện cùng càng thêm trực tiếp.

Tang An Nhiên kéo Tần Hằng ra bên ngoài biệt thự, bảo Tần Hằng ngồi ở trên bậc thềm bên ngoài biệt thự.

“Áo phao lúc sáng của cậu đâu?” Tang An Nhiên nhìn Tần Hằng hỏi.

“Ờm... ở đây.” Tần Hằng cầm áo phao ra.

“Mau mặc vào!” Tần Hằng không biết chuyện gì, vẫn là mặc vào theo lời Tang An Nhiên nói.

“Hoan Hoan, cậu thấy như thế nào?” Tang An Nhiên hài lòng nhìn Tần Hằng, lại quay sang Hoan Hoan hỏi.

“Nếu như tóc rối hơn chút nữa, trên mặt có ít đen đen nữa thì hoàn mỹ rồi!” Hoan Hoan đưa ra kiến nghị của mình, Tang An Nhiên cảm thấy vô cùng có đạo lý, cũng không hỏi ý kiến của Tần Hằng, trực tiếp đi đến trước người của Tần Hằng, hai tay vò vò mái tóc của Tần Hằng, còn bôi út bùn đất lên mặt Tần Hằng.

“Ài... Cậu làm cái gì thế...” Tần Hằng rất phản cảm với hành vi mất lịch sự của Tang An Nhiên.

“Lát nữa cậu phối hợp với tôi là được rồi, nếu như thể hiện tốt, tôi cho cậu một triệu rưỡi tiền thù lao, tuyệt đối không được làm hỏng cho tôi biết chưa?” Tang An Nhiên căn dặn Tần Hằng một câu, kéo Hoan Hoan đi vào trong biệt thự.

Mấy phút sau, Tang An Nhiên bắt đầu livestream, lần này, cô ta không phải là ngồi trước camera, mà để Hoan Hoan giữ điện thoại, quay cho cô ta.

“Nữ thần An Nhiên, livestream hôm nay hát không? Tôi muốn ra bài.”

“Vẫn là nhảy đi, tôi muốn xem nữ thần An Nhiên nhảy bài ‘quả táo nhỏ’.”

“Cha cha cha khá hay!”

“Hừm, góc livestream ngày hôm nay sao lại đổi rồi? Bối cảnh cũng đổi rồi...”

...

Tang An Nhiên vẫn là có không ít fan ruột.

“Các bạn yêu, tôi bây giờ là ở trong biệt thự của họ hàng của tôi phát livestream, hôm nay là streamer Hoan Hoan trong Răng Hổ giúp tôi quay (Hoan Hoan lộ vẻ chào hỏi với người xem).” Tang An Nhiên đem nói này nói thành là biệt thự của họ hàng, cũng là muốn nâng cao thân phận của mình, càng khiến cô ta phù hợp với thân phận ‘nữ thần’ hơn: “Tôi trước tiên cho mọi người xem một chút biệt thự của người họ hàng của tôi nha, bản thân tôi cảm thấy vẫn không tệ.”

Nói rồi, Tang An Nhiên đưa người xem tùy tiện đi xem biệt thự, đột nhiên trong khu chat chính là một khoảng kinh thán, nói Tang An Nhiên thì ra là con gái nhà siêu giàu, căn biệt thự này hơn cả cung điện Kremlin, khiến lòng hư vinh của Tang An Nhiên cũng nhận được sự thỏa mãn vô cùng lớn.

“Các bạn yêu, hôm nay chúng tôi không livestream hát nhảy nữa, chúng ta có một chuyện càng ý nghĩ hơn phải làm.” Tang An Nhiên cuối cùng nói đến vấn đề chính: “Họ hàng của tôi nói xung quanh nhà chúng tôi thường xuyên có một người đáng thương tới, nghe chú ấy nói người này không có nhà để về, một mình từ Bắc Tây đến Kim Lăng, mỗi ngày chỉ có thể làm một vài công việc cấp thấp nhất, mỗi tháng chỉ có thể kiếm hơn 3 triệu, ngay ăn cơm cũng không có mà ăn, ngủ cũng không có chỗ ngủ...”

Tang An Nhiên ở trước camera sắc mặc lo lắng nói, trong khu chat lập tức bị cô ta nói cho cảm động rồi.

“A, giờ đã là năm gì rồi, còn có người như vậy sao?”


“Quá thảm rồi, trái tim của tôi đang đau.”

“Người đáng thương trên đời còn rất nhiều, đâu có thái bình thịnh thế như những gì báo chí nói đâu, ài...”

...

“... Bây giờ sắp 9 giờ rồi, họ hàng của tôi nói anh ta nếu như đến, lúc này chắc đã đến rồi, chúng ta bây giờ đi xem thử, anh ta đã đến hay chưa.” Tang An Nhiên nói vào camera: “Đúng rồi, tôi nghe nói họ hàng nói những chuyện người đó đã trải qua, cũng giống với mọi người, trái tim vô cùng đơn đớn, tối nay tôi còn làm cơm cho anh ta, hy vọng anh ta có thể ăn no một bữa...”

“Đi thôi nào!” Tang An Nhiên bê cơm, đi ra bên ngoài biệt thự, Hoan Hoan cầm điện thoại, quay vào Tang An Nhiên.

Tần Hằng nhìn thấy Tang An Nhiên và Hoan Hoan từ trong biệt thự đi ra, hai người đi về phía ngược lại với mình, Tần Hằng càng lúc càng không hiểu rồi, các cô rốt cuộc là muốn làm cái gì.”. Truyện Gia Đấu

“Cũng không biết anh ta tối nay có đến không, chúng ta đi xem thử!” Tang An Nhiên nhỏ tiếng lẩm bẩm, nhìn trông chính là dáng vẻ khẩn trương tìm kiếm người đáng thương trong miệng cô ta, người xem thật sự cảm động, bọn họ cũng mong chờ Tang An Nhiên có thể tìm được người đáng thương đó.

“Anh ta hình như không đến!” Tang An Nhiên đi nửa vòng biệt thự, có hơi thất vọng nói, Tần Hằng ngồi trên bậc thềm cách 20m, chỉ là Hoan Hoan không có lìa camera về phía Tần Hằng mà thôi.

Nghe thấy người đáng thương đó không đến, người xem lại thở dài bình luận cả một khoảng, anh ta không biết ở đâu nhịn đói nhịn khát rồi.

Nhìn thấy cô đã kéo cảm xúc của người xem xuống thấp nhất, Tang An Nhiên cảm thấy thời cơ đã tới rồi.

“Đợi một lát, tôi hình như nhìn thấy anh ta rồi, anh ta ở đó!” Tang An Nhiên nhìn về phía vị trí của Tần Hằng, đột nhiên chạy về phía Tần Hằng, Hoan Hoan đi theo đằng sau, hy vọng của người xem được thắp lên, bọn họ đang điên cuồng bộc lộ sự kinh hỷ lúc này của mình trong khu chat.

Tần Hằng nhìn thấy Tang An Nhiên đột nhiên lao về phía mình, lông mày nhíu lại, Tang An Nhiên rốt cuộc đang làm cái trò quỷ gì đây?

“Thật sự là anh ta, mọi người xem!” Nhìn thấy Tần Hằng, Tang An Nhiên dáng vẻ rất vui mừng, Hoan Hoan căn góc chuẩn hình ảnh của Tang An Nhiên và Tần Hằng.

Nhìn thấy Tang An Nhiên thật sự tìm được người đàn thương đó, trong khu chat tràn ngập sự vui sướng cổ vũ, quà tặng như pháo hoa bắn lên.

“Anh ta chính là người đàn thương đó!”

“Áo phao anh ta mặc trên người là quần áo làm việc, anh ta thật sự không có quần áo mặc, mới mặc quần áo làm việc, các bạn nhìn đầu tóc của anh ta thật rối, trên mặt anh ta còn có vết đen, nhìn anh ta cũng chỉ khoảng 20 tuổi, tại sao lại khiến anh ta chịu nhiều khổ sở như vậy!”

“Tôi rất muốn khóc, tôi với anh ta là người cùng tuổi, nhưng điều kiện cuộc sống của tôi tốt hơn anh ta nhiều, có thể quyên góp tiền cho anh ta không?”

...

“Xin chào, tôi là Tang An Nhiên, là chủ nhân của nơi này, tôi có thể ngồi bên cạnh anh được không?” Tang An Nhiên ‘cẩn thận dè dặt’ nói với Tần Hằng, người cô ta bây giờ đối mặt không phải là Tần Hằng, mà là một ‘người đáng thương’ mà cô ta đã tạo ra, đối với ‘người đáng thương’ càng thêm tôn trọng, người xem càng có hảo cảm về cô ta.

“Cậu...” Tần Hằng càng thấy đầu óc mờ mịt, anh muốn hỏi, Tang An Nhiên bây giờ rốt cuộc đang làm gì, nhưng anh vừa nói được một từ thì bị Tang An Nhiên dùng ánh mắt ngăn lại.

Tang An Nhiên ngồi ở trước Tần Hằng, đối diện với camera nói: “Mọi người nhìn xem, họ hàng tôi đã nói, anh ta là ở gần đây nhặt rác, có khi còn sẽ đến hồ hớt rác bẩn, áo phao anh ta mặc trên người là đồ làm việc của anh ta, các bạn nhìn tóc của anh ta bẩn cỡ nào, trên mặt còn có đất, các bạn cách camera không thể cảm nhận được, trên người anh ta có một mùi thối, chắc có mất tháng còn chưa tắm rửa rồi, anh ta có khi sẽ đến chỗ biệt thự của họ hàng tôi, nằm ở trên bậc thềm của nơi này ngủ, hôm sau lại tiếp tục làm việc...”

Tần Hằng có chút nghe hiểu rồi, Tang An Nhiên đây là đem anh biến thành một người đáng thương để làm nền cho cô ta. Tần Hằng đột nhiên có hơi tức giận, anh bất giác trợn mắt liếc xéo Tang An Nhiên, ánh mắt của Tang An Nhiên trở nên sắc bén hơn, ý tứ đó rất rõ ràng, cô ta rất bất mãn với Tần Hằng.


“Anh đến bây giờ còn chưa có ăn cơm phải không?” Ánh mắt của Tang An Nhiên lương thiện, người xem thì thấy là một cô gái không thể lương thiện hơn được nữa, Tang An Nhiên bê khay cơm trong tay: “Đây là cơm tôi chính tay nấu, bụng của anh đói rồi thì ăn cái này đi.”

Tần Hằng liếc nhìn khay cơm trong tay Tang An Nhiên, đây rõ ràng là cơm chiên trứng mà anh mua, thế nào thành cơm do chính tay cô ta nấu rồi? Tần Hằng ngước mắt, nhìn chằm chằm Tang An Nhiên.

Ánh mắt của Tang An Nhiên có hơi tức giận rồi, cô ta đánh mắt với Tần Hằng, ý tứ là bảo Tần Hằng ăn, nhưng Tần Hằng lại không nhúc nhích.

“Còn xấu hổ!” Tang An Nhiên lấp liếm bằng một câu, ra hiệu cho Hoan Hoan, Hoan Hoan đứng ở đằng sau Tần Hằng, tránh để người xem nhìn thấy sắc mặt của Tần Hằng, Tang An Nhiên dùng thìa xúc một thìa cơm chiên lên, đưa đến bên miệng của Tần Hằng: “Không cần sợ, tôi đút cho anh.”

Tang An Nhiên ở trước camera cố gắng thể hiện sự lương thiện của mình.

Tần Hằng không há miệng, cái miệng nhỏ của Tang An Nhiên mím lại, lập tức khôi phục lại nụ cười, tránh để người xem nhìn ra sơ hở, cổ tay của cô ta âm thầm dùng sức, dùng thìa cạy hàm răng của Tần Hằng ra, đưa cơm vào.

“Nhai!” Tang An Nhiên bất động thanh sắc đè thấp giọng gằn một tiếng, Tần Hằng lúc này mới nhai.

Như này, Tang An Nhiên đem khay cơm chiên trứng xúc đút vào miệng của Tần Hằng.

“Cuối cùng cũng ăn xong rồi!” Tang An Nhiên ngọt ngào nói, nhìn thấy Hoan Hoan gật đầu với mình, Tang An Nhiên biết phản hồi trong khu chat rất tốt, Tang An Nhiên rút ví tiền ra, lấy một xấp tờ năm trăm nghìn bên trong ra, đưa đến trước mặt Tần Hằng: “Số tiền này anh cầm lấy, sau này đừng ngủ ở bên ngoài nữa, tự mình thuê một căn phòng tốt một chút!”

Tần Hằng không cầm, Tang An Nhiên cứ dúi tiền vào trong tay Tần Hằng.

“Anh rất lâu chưa có tắm rửa rồi phải không? Nhìn tóc của anh đều bết rồi, như này đi, tôi dẫn anh vào trong biệt thự của tôi tắm rửa!” Tang An Nhiên quan tâm nói với Tần Hằng, nói rồi thì đỡ Tần Hằng đứng dậy. Hoan Hoan đi đến trước người Tang An Nhiên, nhắm chuẩn camera vào Tần Hằng và Tang An Nhiên.

“Các bạn yêu, tôi phải dẫn anh ta đi tắm rửa, xong rồi tôi sẽ mua cho anh ta hai bộ quần áo sạch sẽ, bây giờ tôi không livestream cho mọi người nữa, đợi tôi làm xong những chuyện này, tôi sẽ livestream cho mọi người, mọi người nếu như thích livestream của tôi, có thể ấn follow, cũng hoan nghênh mọi người chia sẻ livestream, như vậy trước đi, bye bye nha!” Nói xong Tang An Nhiên đỡ Tần Hằng đi một bước về phía trước, Hoan Hoan ở đằng sau bọn họ quay 10 giây, nói một tiếng tạm biệt với người xem, sau đó tắt livestream.

“An Nhiên, tắt livestream rồi!” Hoan Hoan rảo bước đi về phía Tang An Nhiên.

Nghe thấy đã tắt livestream, Tang An Nhiên lập tức đẩy Tần Hằng ra, đứng ở đó tức giận nhìn Tần Hằng, ánh mắt đó hận không thể ăn tươi nuốt sống Tần Hằng.

“An Nhiên...” Hoan Hoan đi đến bên cạnh Tang An Nhiên.

“Hoan Hoan, cậu nhìn tên nghèo kiết xác này đi, suýt nữa làm hỏng livestream của tớ rồi!” Tang An Nhiên tức giận nhìn Tần Hằng, oán trách nói với Hoan Hoan: “Tớ vừa rồi đút cơm cho người ta, cậu đoán người ta làm gì, người ta ngậm chặt miệng, ánh mắt đó hận không thể bóp chết tớ; tớ cho người ta tiền, cái tay quý giá của người ta thì sao, tay cũng không biết ngẩng lên, sắc mặt đó so với than còn đen hơn, tớ thật là, tớ cũng là tiện, người ta không muốn tớ còn dúi tiền vào trong tay của người ta...”





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.