[Ngôn Tình] Người Thừa Kế

Chương 212: Cùng Tôi Đi Xem Olympic





“Cái gì, cậu Du, ý anh là sao?” Tôn Kiện kinh ngạc, hỏi.

Du Minh cầm ly rượu lên, kéo Tôn Kiện đến bên cửa sổ, nhìn những người ở phía xa với ánh mắt nhiều ý vị, nói: “Cậu biết đó, trước khi gặp được Long Linh, tôi vẫn luôn rất thích Long Nghiên, nhưng tôi chưa nếm thử qua vị của em gái này, cậu không cảm thấy đây là một điều đáng tiếc sao?”
“Đúng, đúng là rất đáng tiếc.

” Tôn Kiện nói.

Trước đó mức độ thích của Du Minh với Long Nghiên cũng không kém gì so với mức độ anh ta thích Long Linh bây giờ, vì dù gì nhà họ Long cũng là một trong năm gia tộc đứng đầu Lâm An, nên Du Minh không thể dùng những thủ đoạn này với cô, chỉ có thể kết hôn với cô, rồi mới từ từ thưởng thức hương vị của cô.

Bây giờ hôn lễ của anh ta và Long Nghiên đã bị phá bỏ, “hương vị” của Long Nghiên anh ta cũng không nếm được, vốn cũng không có gì, dù sao anh ta cảm thấy Long Linh còn xinh đẹp hơn Long Nghiên, nhưng buổi trưa lúc ăn cơm, nụ cười của Long Nghiên lại làm Du Minh thấy khó chịu, khiến anh ta hạ quyết tâm, dù thế nào cũng phải cùng Long Nghiên lên giường điên cuồng một lần mới được.

“Vì vậy tôi muốn cậu theo đuổi Long Nghiên, đợi cậu theo đuổi được cô ta, tìm một cơ hội, chuốc say cô ta, để tôi chơi trước một lần, sau đó cô ta vẫn sẽ là của cậu, thế nào?” Du Minh nói.

Tôn Kiện nghĩ một lúc, có chút do dự nói: “Cậu Du, chắc chắn là tôi muốn giúp anh rồi, chỉ là tôi sợ Long Nghiên cô ta không vừa mắt tôi…”
“Chuyện này cậu không cần lo, cậu đẹp trai như vậy, phàm là phụ nữ đều sẽ rung động thôi, ngoài ra, tôi sẽ cho cậu mượn con xe Ferrari bốn mươi hai tỉ tôi đặt từ Ý, người đẹp thích xe sang, đầu óc cậu nhanh nhẹn một chút, nhất định có thể hạ gục được cô ta!” Du Minh cười nói.

Tôn Kiện được Du Minh thổi bay lên trời, gật đầu nói: “Được, tôi nghe theo cậu Du, đợi tôi theo đuổi được Long Nghiên, đêm đầu tiên của cô ta sẽ dành cho cậu Du trước, để cậu Du vui vẻ một phen.


Ngày hôm sau, Tần Hằng lên lớp xong thì nhận được điện thoại của Long Nghiên.

“Đang làm gì đó? Có thời gian ra ngoài chơi với tôi không, đi xem cuộc thi Olympic, thế nào?” Giọng nói của Long Nghiên nghe có vẻ đang rất vui, Tần Hằng đương nhiên không biết, đó là vì cô đã hủy bỏ được hôn ước với cậu Du.


“Được, tôi đi với cô!” Tần Hằng nghĩ hiếm có một hôm Long Nghiên vui vẻ, liền đi chơi cùng cô.

“Vậy được, bây giờ tôi sẽ đến trường anh, anh đợi tôi ở cổng trường!” Long Nghiên nói xong bèn cúp máy.

Tần Hằng đi đến cổng trường, đợi mười phút thì Long Nghiên đã đến, cô gọi taxi đến.

“Anh đến từ lâu rồi à?” Long Nghiên đi đến bên cạnh Tần Hằng, hôm nay cô mặc một chiếc áo len mỏng vừa vặn màu trắng, phía dưới là một chiếc quần dài màu đen, tay cầm một chiếc điện thoại có ốp Hello Kitty màu hồng, trông vô cùng có sức sống.

“Sao hôm nay cô vui vậy?” Tần Hằng cười hỏi.

“Ờm… vui thì vui thôi, nào có tại sao nữa?” Long Nghiên biết Tần Hằng có ý với chị gái mình, có ý cũng không nhắc đến chuyện cô sắp phải kết hôn với cậu Du, cô kéo tay Tần Hằng đi vào trong taxi: “Hôm nay bạn tôi hẹn tôi cùng đi xem đấu quần vợt Olympic, tôi nghĩ anh ở trường chắc chắn cũng không có chuyện gì, bèn rủ anh đi cùng tôi, chắc bọn họ sắp đến rồi, chúng ta mau lên thôi.


“Chị cô cũng ở trong trường, hay là… hay là gọi cô ấy đi cùng?” Tần Hằng nghĩ đây là một cơ hội tốt để mời Long Linh đi cùng.

“Thôi, chị tôi không thích xem những thứ này, lần này là tôi gọi anh, anh đừng suốt ngày nhắc đến chị tôi nữa, được không?” Long Nghiên chu miệng nói.

“Ồ… được thôi.

” Qua lời của Long Nghiên, Tần Hằng gửi được mùi ghen tị, ngại ngùng nói.

Tần Hằng và Long Nghiên đi taxi, rất nhanh đã đến sân đấu quần vợt Olympic, Long Nghiên và Tần Hằng đứng ở quảng trường bên ngoài sân vận động, Long Nghiên gọi một cuộc điện thoại, không lâu sau, ba nam hai nữ đi tới.

Người đẹp đi phía trên cùng có một mái tóc dài gợn sóng, thấy bên cạnh Long Nghiên còn có một người đàn ông, lông mày khẽ nhíu lại.

“Giang Tuệ, cô đưa nhiều bạn tới thế?” Long Nghiên kinh ngạc, cô còn tưởng rằng Giang Tuệ chỉ hẹn một mình cô tới.

“Ừm, nhiều người thì vui hơn thôi.

” Giang Tuệ cười nói, rồi quan sát Tần Hằng một lượt, hỏi: “Long Nghiên, đây là…”
“Anh ấy là bạn của tớ, tên là Tần Hằng.

” Long Nghiên nhìn Tần Hằng, giới thiệu tiếp: “Đây là Giang Tuệ, cũng là bạn của tôi…”
Tần Hằng nói với Giang Tuệ, rồi chào hỏi với những người khác, Giang Tuệ cũng giới thiệu một lượt những người kia với Long Nghiên.

Ánh mắt của Giang Tuệ vẫn luôn quan sát Tần Hằng, thấy cách ăn mặc tầm thường của anh, trong lòng đã vài phần đoán ra được thân phận của anh, cuối cùng hỏi: “Tần Hằng, nhà anh làm về gì vậy?”
“À… nhà tôi đều là những người bình thường, không làm gì cả.

” Tần Hằng mỉm cười nói.

“À, nói thế thì, nhà anh cũng không phải làm kinh doanh luôn nhỉ?” Giang Tuệ nghĩ, quả nhiên là không khác gì so với cô ta đoán.

Hôm qua Tôn Kiện đột nhiên tìm đến cô ta, bảo hôm nay cô ta tác hợp cho anh ta và Long Nghiên, nếu anh ta và Long Nghiên thật sự có thể thành đôi, thì sẽ cho cô ta sáu trăm triệu làm tiền thù lao, sao Giang Tuệ lại không động lòng cho được.

Cô ta nhìn ánh mắt Long Nghiên nhìn Tần Hằng, như có tình ý, cô ta muốn khiến Long Nghiên nhanh chóng ghét bỏ Tần Hằng, không được để Tần Hằng tạo thành uy hiếp với cậu Tôn.

Bạn bè của Giang Tuệ đều do Giang Tuệ mời đến để nói lời tốt giúp Tôn Kiện, lúc này vừa nghe giọng điệu của Giang Tuệ, lập tức khinh thường nói.


“Đúng, cô Long là người nhà họ Long, không phải anh ta muốn trèo cây cao đấy chứ?”
“Hay là anh rời đi trước đi, chúng tôi tuy không sánh được với cô Long, nhưng nhà cũng có chút tiền, điều kiện của anh so với chúng tôi thì kém xa quá rồi.


“Đúng, tôi thấy anh tiếp cận cô Long là không có ý đồ tốt gì cả.



“Giang Tuệ, quản bạn của cô cho tốt vào, tôi kết bạn với ai, không đến lượt mấy người bình luận.

” Long Nghiên có chút tức giận nói, nói xong thì kéo Tần Hằng vào trong sân vận động.

“Long Nghiên, đợi một chút, còn có người chưa tới nữa.

” Giang Tuệ gọi lại.

“Ờ, còn ai nữa?” Long Nghiên đen mặt lại, nếu biết Giang Tuệ gọi nhiều người đến như vậy, cô đã không tham gia vụ này rồi.

Giang Tuệ vẫn chưa kịp nói thì đã nghe thấy một tiếng động lớn, ngay sau đó một ánh sáng màu xanh chói lọi xuất hiện trên đường.

Là một chiếc xe thể thao vô cùng chói mắt! Ngay lập tức, tầm mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào chiếc xe đó.

“Siêu xe à!”
“Đẹp quá đi mất!”
“Bao giờ tôi mới có thể có một chiếc như vậy nhỉ?”

Chỉ thấy chiếc xe đó chậm rãi lái đến quảng trường, quảng trường vốn không cho phép dừng xe, nhưng đối phương đi Ferrari, chiếc siêu xe hàng chục tỉ, người quản lí quảng trường nào dám đi quản lí? Nếu mà chọc phải cậu ấm nào đó, không phải xong đời rồi sao?
Chiếc xe chậm rãi dừng ở bên cạnh đám người Long Nghiên.

Cửa xe chậm rãi nâng lên, một người đàn ông trẻ tuổi bước xuống, chỉ thấy anh ta mặc một chiếc sơ mi màu xanh nhạt, bên dưới là một chiếc quần âu trắng, tóc được chuốt cao, đeo một chiếc kính râm đen, đây chính là cậu Tôn Kiện nhà giàu!
Tôn Kiện cảm thấy chiếc siêu xe mà cậu Du đặt về này quá đỉnh! Màn xuất hiện này của anh ta ngầu chết đi được, nhất định có thể thu hút được sự chú ý của Long Nghiên.

“Cậu Tôn, anh đến rồi à!” Giang Tuệ mỉm cười tiến đến đón, nói với Long Nghiên: “Long Nghiên, đây là cậu Tôn, Tôn Kiện, cậu Tôn cũng là cậu ấm có tiếng của Lâm An, chắc chắn hai người sẽ có rất nhiều tiếng nói chung.


“Cô Long, xin chào!” Tôn Kiện giơ tay ra với Long Nghiên, anh ta không hề quen biết Long Nghiên, để tránh đường đột, nên mới tìm một người ở giữa như Giang Tuệ để bắc cầu.

“Xin chào.

” Long Nghiên chỉ gật đầu tỏ ý với Tôn Kiện, không hề bắt tay.

Vì cô có thể nhìn ra, hôm nay Giang Tuệ chủ động hẹn cô ra, rất có thể là do Tôn Kiện sai khiến.

“Được rồi, đủ người rồi, bây giờ chúng ta vào thôi!” Nói xong, Long Nghiên kéo tay Tần Hằng, đi vào trong sân vận động.

“Ờm…” Tôn Kiện cứng nhắc đứng tại chỗ, căm hận nhìn bóng lưng Tần Hằng.

“Cậu Tôn, đó chỉ là một tên tầm thường mà thôi, anh không cần để trong lòng! Lát nữa vào đó, chúng tôi sẽ nói giúp anh, để quan hệ của anh và Long Nghiên có một bước tiến vượt bậc!” Giang Tuệ lấy lòng nói, những người khác cũng gật đầu phụ họa.


Một hàng người đi vào trong phòng bao tốt nhất trong sân quần vợt, đây là vị trí tốt nhất để xem thi đấu, vừa có thể nhìn được bên trong sân đấu, vừa nhìn ra được bên ngoài, trong đây ngoại trừ Long Nghiên và Tôn Kiện là hai cô cậu ấm hàng đầu ra, những người khác cũng chỉ là có chút điều kiện, vô cùng hài lòng với phòng bao này.

“Đây là phòng bao tốt nhất ở đây rồi, do cậu Tôn đặt đó! Người bình thường không đặt được đâu!” Giang Tuệ nói, mấy người bạn cô ta đưa đi cùng cũng lập tức phụ họa: “Đúng vậy, chúng ta được ké chút ánh sáng của cậu Tôn rồi”, “Cảm ơn cậu Tôn nhé”, “Không hổ là cậu Tôn, đúng là có mặt mũi lớn”.

Còn Long Nghiên lại hoàn toàn không nghe những lời bọn họ nói, cô và Tần Hằng ngồi ở trước cửa kính, hưng phấn nhìn trận thi đấu bên ngoài, không ngừng giao lưu với nhau.

Sắc mặt Tôn Kiện khó coi, thở dài một hơi, hơi thở rất không thoải mái, không hiểu tại sao Long Nghiên lại hứng thú với tên tầm thường này đến vậy.

Tôn Kiện ra hiệu bằng ánh mắt với Giang Tuệ, Giang Tuệ bước đến bên cạnh Long Nghiên, nói: “Long Nghiên, hiếm có lắm hôm nay cậu Tôn mới cùng chúng ta ra ngoài chơi, cô nên nói chuyện với anh ấy chứ, có thể nhà hai người có hạng mục gì có thể hợp tác với nhau thì sao.


Tôn Kiện mỉm cười bước tới, nói: “Đúng rồi, cô Long, gần đây ba tôi cũng đang tìm một mối làm ăn, chúng ta thương lượng một chút, tôi cảm thấy vịnh Repulse…”
“Cậu tôn, chuyện kinh doanh tôi không hiểu, nếu anh muốn hợp tác thì anh đi tìm ba tôi đi.

” Long Nghiên nhìn Tôn Kiện nói, nói xong, lại tiếp tục nói chuyện với Tần Hằng.

Tôn Kiện có chút tức giận trong lòng, rõ ràng là Long Nghiên đang lạnh nhạt với anh ta, anh ta lớn đến từng này rồi, rất ít khi phải chịu cơn tức như vậy.

Giang Tuệ thấy cậu Tôn bị từ chối khéo, trong lòng cũng rất sốt ruột, hôm nay rõ ràng đến để tác hợp cho cậu Tôn và Long Nghiên, bây giờ thì hay rồi, Long Nghiên nói chuyện hăng hái với một tên tầm thường, lại làm ngơ cậu Tôn ở một bên.

Giang Tuệ nhìn ra được, bây giờ vấn đề quan trọng nhất chính là tên tầm thường Tần Hằng này.

Giang Tuệ bước đến bên cạnh Tần Hằng, kéo áo ánh, sắc mặt ghét bỏ nói: “Tần Hằng, anh qua đây một chút, tôi có chuyện muốn nói với anh.


Tần Hằng không đứng dậy, nhìn Giang Tuệ nói: “Mong cô đừng kéo tôi.


Giang Tuệ tức giận nói: “Hừ, con người anh sao lại không biết nhìn người thế nhỉ, nếu không phải anh ngồi bên cạnh Long Nghiên, anh thấy tôi thèm để ý đến anh sao, mau tránh ra, để cậu Tôn nói chuyện với Long Nghiên, anh chắn ở đó làm gì?”
Long Nghiên tức giận nhìn Giang Tuệ, nói: “Giang Tuệ, sao cô có thể nói ra được loại lời này nhỉ? Tần Hằng là bạn của tôi, tôi thích nói chuyện với ai thì nói với người đó, không cần cô quan tâm!”
Giang Tuệ bị nói lại không thể nói gì được, Tôn Kiện đứng bên cạnh, cũng nhíu mày, tức giận thở dài một hơi.

“Vù vù vù…”
Lúc này, bên ngoài lại có một tiếng động cơ khác vang lên.

Người trong phòng bao lập tức đi đến bên cửa sổ, nhìn ra bên ngoài lại thấy một chiếc xe thể thao màu trắng nữa đang lái đến! Ngay lập tức gây náo loạn quảng trường.

Tần Hằng và Long Nghiên cũng đến bên cửa sổ nhìn ra, Tần Hằng thầm kinh ngạc, nghĩ: “Đây không phải chiếc xe Ferrari mình mua lúc trước sao?”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.