[Ngôn Tình] Người Thừa Kế

Chương 236: Còn Nhớ Cậu Em Hai Tôi Sao



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Hai ba ngày sau, ngày mười lăm tháng chín âm lịch đến rồi.

Buổi sáng sau khi Tần Hằng ăn bữa sáng Tiểu Phong nấu thì nói với bốn cô gái ‘Phong Hoa Tuyết Nguyệt’: “Hôm nay là đám cưới của hai gia tộc lớn là nhà họ Du và nhà họ Long, có lẽ thành phố Lâm An sẽ rất náo nhiệt, bốn người các cô có thể đi xem!”
Từ sau khi vào biệt thự, bốn cô gái ‘Phong Hoa Tuyết Nguyệt’ chỉ vây quanh mình, trong lòng Tần Hằng rất ngại ngùng với các cô.

Mỗi lần bảo các cô ra ngoài dạo chơi, các cô đều sợ bản thân chậm trễ việc chăm sóc anh, chỉ dạo chơi ở gần đây, nếu không phải Tần Hằng không cho các cô đi theo đến trường học, chắc chắn mấy người Tiểu Phong sẽ một tấc không rời mà đi theo!
Tiểu Phong bưng một chén trà nóng lên cho Tần Hằng, nói: “Bốn người chúng tôi có thể đi theo bên cạnh cậu Tần chính là là chuyện hạnh phúc nhất rồi.


Mấy người Tiểu Hoa đứng bên cạnh Tần Hằng đều mỉm cười ngọt ngào gật đầu.

Trong lòng Tần Hằng xúc động, hỏi: “Các cô là vì di nguyện của Bà Bà nên mới tốt với tôi như vậy sao?”
Bốn người Tiểu Phong đồng loạt lắc đầu, Tiểu Phong nói: “Ban đầu chúng tôi đúng là vì di nguyện của lão Tôn chủ, ngài lại là Tôn chủ mới, nhưng trải qua những ngày sống bên nhau này, chúng tôi cảm thấy ngài là một người tốt bụng, vì vậy, chúng tôi là cam tâm tình nguyện hầu hạ ngài.


Tiểu Hoa cũng dịu dàng nhìn Tần Hằng nói: “Cậu Tần, ngài đối xử với chúng tôi rất tốt, ngài thân là Tôn chủ mà còn quan tâm đến tình trạng của chúng tôi, mỗi lúc trời tối đều cho chúng tôi đi nghỉ ngơi sớm, chúng tôi muốn tắm rửa, làm ấm giường giúp ngài, ngài đều không cho, ngài suy nghĩ vì chúng tôi như vậy, bốn người chúng tôi đều rất thích ngài, vì vậy chúng tôi muốn chăm sóc ngài thật chu đáo, như vậy chúng tôi mới không thẹn với lòng.


Tiểu Tuyết và Tiểu Nguyệt cũng gật đầu.


Nhìn bốn cô gái ngây thơ như tờ giấy trắng này, trong lòng Tần Hằng không nhịn được cảm kích, anh lần lượt nhìn bốn cô gái, nói: “Được rồi, các cô thật lòng thật dạ đối xử tốt với tôi, tôi đều ghi nhớ trong lòng, mãi mãi không quên.


Sắc mặt bốn cô gái đều đỏ lên, trong đời này, lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác thẹn thùng với đàn ông, khuôn mặt đỏ rực như táo cùng với dáng vẻ ngại ngùng xấu hổ, rất đáng yêu.

Tiểu Phong không nhịn được hơi uốn éo người, liếc nhìn Tần Hằng, khẽ nói: “Cậu Tần, chúng tôi cũng không cần ngài phải làm gì, thật ra khi ngài không có ở đây, chúng tôi cũng từng bàn bạc, chỉ cần cho chúng tôi ở bên cạnh ngài, lặng lẽ chăm sóc ngài, nhìn thấy ngài vui vẻ mỗi ngày, đó chính là tâm nguyện lớn nhất của bốn chúng tôi rồi.


Tiểu Hoa Tiểu Tuyết Tiểu Nguyệt đều cúi đầu rồi khẽ gật đầu.

Tần Hằng không biết nên nói cái gì, nhưng trong lòng lại đột nhiên dạt dào cảm xúc vui vẻ hạnh phúc.

Mấy giây sau, Tần Hằng vỗ tay nói: “Tiểu Phong, Tiểu Hoa, Tiểu Tuyết, Tiểu Nguyệt, hôm nay tôi dẫn các cô đi chơi trong thành phố Lâm An! Các cô chuẩn bị đi!”
Mấy người Tiểu Phong gật đầu, lập tức trở về phòng, đi chuẩn bị riêng phần mình.

Tần Hằng lấy điện thoại di động ra, lướt đến số của Long Nghiên, anh vốn đang mong đợi Long Nghiên sẽ gửi một tấm thiệp mời cho mình, nhưng đến giờ này rồi mà anh vẫn không nhận được tin tức gì từ Long Nghiên.

Hôm nay là ngày kết hôn của cô ta, mặc dù Long Nghiên không mời mình, nhưng Tần Hằng cảm thấy, ít nhất anh cũng nên gọi điện thoại chúc mừng!


“Sẽ không, cô kết hôn tôi chỉ thấy vui vẻ và muốn gửi lời chúc phúc đến cô thôi! Được rồi, chắc chắn bây giờ cô có rất nhiều chuyện phải làm, tôi không quấy rầy cô nữa! Bái bai!” Nói xong, Tần Hằng cúp điện thoại.

“Bái bai…” Long Nghiên trả lời, lừa Tần Hằng, trong lòng cô ta cảm thấy rất trống vắng, có loại cảm giác tội lỗi trào lên.

“Không sao! Em biết chị không thích anh ta mà, cho anh ta biết, có thể sẽ làm ra một số chuyện ngốc nghếch, chờ chị và cậu Du kết hôn rồi, có lẽ anh ta sẽ thật sự hiểu rõ, chị không phải là bạn gái ‘Chung Khiết’ của anh ta, Long Nghiên, em làm thế này là đang bảo vệ anh ta, không cần áy náy.

” Long Linh an ủi.

“Nhưng mà em…” Trong lòng Long Nghiên vẫn rất áy náy.

“Không nhưng nhị gì hết, hôm nay là ngày chị kết hôn, em phải vui vẻ mới đúng, nếu không chị lấy chồng cũng không vui được, nghe lời chị, vui vẻ cười lên, được không?” Long Linh nói, nhìn thấy Long Nghiên cong môi cười, Long Linh cười nói: “Thế này mới đúng, cười lên rất xinh đẹp!”
Long Linh lấy miếng ngọc bội hoa văn phượng hoàng ở trong tủ đầu giường ra, nói: “Long Nghiên, hôm nay em giữ nó giúp chị, đi đến nơi tổ chức hôn lễ cùng chị.


Long Nghiên khiếp sợ nói: “Chị, ba nói chỉ được phép đặt miếng ngọc bội này trong phòng của chị, không thể mang ra ngoài, vẫn nên để lại đi.


Long Linh lắc đầu: “Chị cảm thấy miếng ngọc bội này rất thân thiết với mình, kết hôn là chuyện lớn trong đời, chị muốn mang nó tham gia cùng! Dù sao sau khi chị đến nhà họ Du, cũng phải mang miếng ngọc bội này theo, Long Nghiên, em cầm nó giúp chị đi, nếu không, chị sẽ cảm thấy hôn lễ của mình thiếu mất cái gì đó.


“Chuyện này… chuyện này…” Long Nghiên thật sự rất khó xử, trước đó ba đã đặc biệt dặn dò rằng không thể cho người khác nhìn thấy miếng ngọc bội này của chị, nhưng bây giờ Long Linh lại nhất định muốn mang theo tham gia hôn lễ, Long Nghiên nhìn ánh mắt mong chờ của chị gái, cuối cùng gật đầu: “Được, em cầm nó giúp chị.



Tần Hằng mang theo bốn cô gái ‘Phong Hoa Tuyết Nguyệt’ rời khỏi biệt thự, bắt một chiếc taxi, đi đến trung tâm thành phố Lâm An.

Tần Hằng và các cô đi đến phố Hà Phường, nơi này là phố ăn vặt nổi tiếng ở Lâm An, lại có rất nhiều danh lam thắng cảnh và suối phun nước âm nhạc thú vị, rất nhiều du khách.

Đàn ông trên đường phố nhìn thấy một mình Tần Hằng dẫn theo bốn cô gái trẻ tuổi xinh đẹp đi, đều lộ ra ánh mắt hâm mộ, một thanh niên vừa ăn đậu phụ thối vừa nhìn mấy người Tần Hằng, vậy mà va vào cột đèn, nước dùng của đậu phụ thối văng đầy người.

Mấy người Tiểu Phong cười khanh khách, Tần Hằng nhìn thấy bốn cô gái cười tươi như hoa, trong lòng cũng đặc biệt vui vẻ.

Tần Hằng dẫn các cô đi dạo nửa tiếng, sau đó ngồi lên một tảng đá ven đường nghỉ ngơi, Tiểu Tuyết đứng sau lưng Tần Hằng, bóp vai cho anh, Tiểu Nguyệt ngồi xổm bên cạnh Tần Hằng, đấm chân cho anh, Tiểu Phong và Tiểu Hoa thì đi về phía xa xa.

Tần Hằng vội vàng nói với Tiểu Tuyết và Tiểu Nguyệt: “Không cần để ý đến tôi, các cô cũng ngồi xuống nghỉ ngơi đi.


Tiểu Tuyết và Tiểu Nguyệt cười nói: “Cậu Tần dẫn chúng tôi đi lâu như vậy, trên trán cũng toát đầy mồ hôi rồi, chắc chắn đã cảm thấy mệt mỏi, chúng tôi đấm bóp cho cậu Tần cũng không sao.


Tần Hằng nói: “Đang ở bên ngoài đấy, hai cô gái các cô đấm bóp cho tôi, không thích hợp, mau dừng lại…”
Tiểu Tuyết và Tiểu Nguyệt nói: “Không có gì là không thích hợp, chúng tôi là thị nữ của cậu Tần, xoa bóp cho cậu Tần là chuyện đương nhiên, cậu Tần đừng cử động, bóp thêm năm phút nữa, mệt nhọc của ngài sẽ tan hết.


Tiểu Phong và Tiểu nguyệt cũng trở về rồi, trong tay Tiểu Phong xách một túi Hamburger, trong tay Tiểu Nguyệt xách một túi Coca, hai người đi đến trước mặt Tần Hằng, mở túi ra, khẽ cười nói: “Cậu Tần, cậu cầm một cái (một cốc)’ trước.


“Ừm…” Tần Hằng đành phải cầm Coca và Hamburger trong tay Tiểu Phong và Tiểu Nguyệt, nói với các cô: “Các cô cũng ăn đi.


“Vâng!” Bốn cô gái gật đầu, cầm Coca và Hamburger, ngồi bên cạnh Tần Hằng, bắt đầu ăn.

Đàn ông xung quanh nhìn đến ngây người, có mười mấy người đàn ông không tự chủ vây quanh người Tần Hằng, hâm mộ ghen tỵ nhìn Tần Hằng nhỏ giọng bàn tán:
“Mọi người nhìn xem, đây mới gọi là đàn ông, một người có bốn cô gái xinh đẹp ở bên.


“Bốn cô gái này thật biết săn sóc.


“Đúng vậy, chúng ta đều là FA, một mình anh ta lại chiếm nhiều tài nguyệt như vậy, thật không công bằng.


“Tôi rất muốn phá lan can nhà thằng nhóc này, xem tình huống buổi tối ở nhà anh ta.




Tần Hằng nghe thấy lời nói của đám đàn ông, cả người không được tự nhiên, nhìn bốn cô gái ăn Hamburger đến là ngon lành, căn bản không để ý đến đám đàn ông này nói gì, Tần Hằng cười khổ lắc đầu.

Ăn Hamburger xong, trong ánh mắt ai oán của đông đảo đàn ông, Tần Hằng mang theo bốn cô gái đi đến đầu phố.

Chỗ này cũng có không ít người, nhưng ánh mắt bọn họ lại không tập trung lên người Tần Hằng được bốn cô gái xinh đẹp vây quanh nữa, mà đều chú ý đến con phố bên kia.

Một người phấn khởi hô: “Xe hoa đến rồi.


Mấy người Tần Hằng nhìn về phía con phố đó, một đội xe hơi màu đen từ từ lái đến, Porsche cùng một màu, ở giữa là một chiếc xe hoa Rolls-Royce Phantom màu trắng trang trí hoa tươi hình trái tim.

Tất cả mọi người lấy điện thoại di động ra, điên cuồng quay chụp.

Tần Hằng và mấy người Tiểu Phong đứng sau đám người nhìn đội xe đi qua, anh cố ý liếc nhìn xe hoa, nhưng cửa sổ ngăn cản, anh chỉ nhìn thấy dáng vẻ Du Minh, cũng không thấy rõ dáng vẻ cô dâu.

Rất nhanh đội xe đã đi qua, mọi người đều trưng ra biểu cảm chưa thỏa mãn, một sinh viên đeo kính tóc dài nói: “Chắc hẳn xe hoa của cậu Du muốn lượn quanh mấy con phố chính của Lâm An, cuối cùng mười một rưỡi mới có thể đến nhà họ Du, mười hai giờ sẽ chính thức kết hôn với cô chủ nhà họ Long, bây giờ tôi muốn đến nhà họ Du, mọi người muốn đi cùng không?”
Cô gái nói xong, hơn phân nửa người trong đó đều đang hóng chuyện giống cô ta, đồng ý đi cùng! Rất nhanh, người nơi này vắng đi quá nửa.

Tần Hằng nhìn dáng vẻ muốn hóng chuyện của bốn cô gái ‘Phong Hoa Tuyết Nguyệt’, nói: “Nếu các cô muốn đi xem, vậy tôi dẫn các cô đi, đúng lúc, người kết hôn chính là bạn của tôi.


Mấy người Tiểu Phong vui vẻ vung vẩy tay, nói với Tần Hằng: “Cảm ơn cậu Tần! Ngài đối xử với chúng tôi tốt quá, cho đến bây giờ chúng tôi chưa từng nhìn thấy lễ kết hôn long trọng như vậy, đều đặc biệt muốn đi xem.


Tần Hằng lắc lắc đầu, nghĩ thầm mình đối với các cô đâu tốt bằng các cô đối với mình chứ?
Tần Hằng đang định dẫn bốn cô gái đến nhà họ Du, lúc này, điện thoại di động của anh vang lên, là số điện thoại của gia tộc!
Số điện thoại của gia tộc Tần Hằng khác với số bình thường, hai số bảy và tám xuất hiện rất nhiều lần, bởi vì ‘bảy’ và ‘Tần’ đọc gần giống nhau, mà số tám thì giống như đa số mọi người, là số may mắn, nhìn thấy số ‘…717888’ này, suy nghĩ đầu tiên của Tần Hằng đó là người trong gia tộc gọi đến.

Sẽ là ai đây? Trong lòng Tần Hằng chần chừ, nhận điện thoại.

“Tần Hằng! Chào anh, anh còn nhớ rõ cậu em hai này không?” Trong giọng nói người đàn ông trẻ tuổi này lộ ra tự tin và thông minh, khiến người ta chỉ cần nghe thấy âm thanh thôi đã có thể nghĩ rằng, có lẽ đối phương là một cậu đẹp trai trẻ tuổi đầy hứa hẹn.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.