21166.
Long Dạ Tước đương nhiên biết chuyện con trai chỉ là chuyện gì, anh tự tin cười, “Yên tâm đi! Ba sẽ làm được thôi.”
“Một tháng nhé!” Tô Lạc Lạc vừa ăn cơm vừa nhìn ánh mắt giao lưu giữa con trai và Long Dạ Tước, có chút tò mò, con trai và anh ta có bí mật gì không thể bật mí sao? Vì Tô Tiểu Sâm không nói cho Tô Tiểu Hinh nghe, khiến bé con không vui cả buổi tối, trước khi đi ngủ, Tô Lạc Lạc cho nhóc con một cái kẹo sô cô la mới dỗ bé vui lên được.
Mỗi buổi tối, đúng giờ cho hai đứa nhỏ lên giường, thời gian sau đó sẽ trở nên vô cùng im ắng.
Tô Lạc Lạc về đến phòng, chưa thấy buồn ngủ, trong đầu nghĩ khá nhiều chuyện, nghĩ đến chuyện sau này.
Long Dạ Tước chắc chắn sẽ không vì hai đứa con mà cả đời không kết hôn đâu, nói không chừng anh sẽ rất nhanh gặp được người con gái phù hợp, bất luận anh ta lấy người như thế nào, cô tin rằng anh vẫn sẽ để tâm đến sự tồn tại của hai đứa con mà!
Tô Lạc Lạc nghiêng người, thở một hơi dài, vậy phải làm sao? Cô thật sự không muốn bọn trẻ có một người mẹ kế.
Cứ thế suy nghĩ, vẫn chưa nghĩ ra kết quả gì, cô đã mơ hồ ngủ say mất.
Sáng sớm.
Tô Lạc Lạc vẫn còn say giấc thì bị một cuộc điện thoại làm cho tỉnh giấc, cô cầm điện thoại lên xem, mới bảy giờ sáng thôi mà! Nha đầu Hạ Thấm làm gì mà gọi điện phá cô sớm thế?
“Lạc Lạc, dậy chưa? Nha đầu thối, cậu kín miệng thật đấy! Chuyện lớn như vậy mà cũng không nói với tớ, để tớ phải biết thông qua tin tức trên mạng nữa, cậu quả là không có lương tâm mà!”Hạ Thấm ở đầu dây bên kia trách móc.
Tô Lạc Lạc bây giờ còn hoàn toàn chưa biết xảy ra chuyện gì, cô cầm điện thoại, như đang nói mớ vậy hỏi Hạ Thấm, “Cậu rốt cuộc đang nói gì thế!”
“Không phải chứ! Tin đồn của cậu với Long Dạ Tước đã lan khắp nơi rồi, cậu còn ở đó giả ngơ nữa!”
Tô Lạc Lạc tức khắc bị cái tin sét đánh này làm cho giật mình, cô vội ngồi bật dậy, “Cậu nói cái gì? Tớ và anh ta sao lại có tin đồn?”
“Sao lại không có, hơn nữa cậu còn hôn anh ta ở chốn đông người, các cậu làm vậy là ngược đãi đứa độc thân như thế đó!”
Tô Lạc Lạc cả gương mặt bất ngờ, cô vội bấm loa ngoài, sau đó lên mạng tìm kiếm tên của Long Dạ Tước, trong phút chốc, vừa nhìn vào mười bản tin đều là phú hào Long Dạ Tước lộ bạn gái bí ẩn, ngọt ngào cùng đi mua sắm, bạn gái thuần khiết xinh đẹp, thể hiện tình cảm dưới hình thức mới.
Tô Lạc Lạc bấm vào bản tin trên cùng, khi nhìn thấy mấy bức hình đó, não cô ong lên. Trời đất! Sao lại là hình đi siêu thị với anh ta hôm qua?
Hơn nữa lại có một tấm cô không cẩn thận quay đầu hôn trúng anh nữa, trong đó còn không quên chụp cả cảnh anh ôm lấy cô, bị anh giúp chỉnh lại đầu tóc, và Tô Lạc Lạc nhìn ảnh mới biết, biểu hiện lúc đó của bản thân có thể gọi là e thẹn lắm.
Trời đất! Lần này là hiểu lầm to rồi, cái thể loại truyền thông vô lương tâm gì mà lại đi theo dõi và chụp lén bọn họ như thế.
Tô Lạc Lạc động não, Long Dạ Tước không phải là người không thích tin đồn nhất sao? Một lát nói cho anh ta biết cái tin này, dựa vào sự giàu có và quyền thế của anh thì nhất định sẽ rất nhanh là dập được cái tin này trên mạng thôi.
Tô Lạc Lạc nhanh chóng bước xuống giường, mặc quần áo xong là đến trước cửa phòng Long Dạ Tước, cô thấy trong phòng không một bóng người, liền biết ngay anh đi đâu, nhất định là trong phòng tập thể hình.
Anh ta bình thường đã thích tập luyện, đây đúng là một thói quen tốt. Tô Lạc Lạc chạy ngay lên phòng tập thể hình trên lầu ba, quả nhiên tìm thấy anh ta đang chạy trên máy chạy bộ, toàn thân chỉ mặc một cái quần ngắn màu đen dài đến gối, tay trái còn băng bó, thân hình anh ta đẹp đến người khác nhìn thấy là muốn chảy máu mũi ngay. Tô Lạc Lạc nghĩ đến bọn trẻ cũng sắp tỉnh rồi, cô nhất thiết phải báo cáo chuyện này cho anh trước khi anh ra ngoài.
“Này, có thể nói chuyện không?” Tô Lạc Lạc đứng ở bên cạnh máy chạy bộ, cẩn thận nở nụ cười lên tiếng hỏi.
Long Dạ Tước chạy chậm lại, anh cầm lấy chiếc khăn bông bên cạnh lau mồ hôi, gương mặt toát ra hơi hướm của hoocmon, nhìn thẳng vào cô, Tô Lạc Lạc tức khắc thấy hơi thở khó khăn.
“Chuyện gì thế?” Long Dạ Tước vừa cầm nước vừa nhìn cô hỏi.
“Anh không phải là người rất xem trọng danh tiếng sao? Sáng nay không biết nhà báo vô lương tâm nào lại viết tin đồn tình cảm về chúng ta, tôi dĩ nhiên không muốn ảnh hưởng đến danh tiếng của anh, thế nên, anh có thể cảnh cáo cái tòa soạn đó, kêu họ xóa tin đồn về chúng ta đi được không!”
Long Dạ Tước thấy cô cầm điện thoại lên, anh nói chậm rãi, “Đưa cho tôi xem.”
Tô Lạc Lạc vội đưa cho anh ta, đồng thời nói, “Chụp lén hình tối qua chúng ta đi dạo siêu thị, mà còn chỉ chọn những tấm hình dễ khiến người khác hiểu lầm thôi, thật đúng là quá xấu xa mà.” Tô Lạc Lạc ở bên cạnh giận đến nắm chặt nắm đấm lại, cuộc sống của cô một lần rồi lại một lần bị người khác làm phiền.
Long Dạ Tước híp mắt, ngắm xong mấy tấm ảnh, và cả những tiêu đề đầy tình cảm và bắt mắt kia xong, anh đưa điện thoại lại cho Tô Lạc Lạc.
“Để bọn họ viết đi! Dù gì đối với tôi cũng không có ảnh hưởng gì.” Long Dạ Tước nói rất bình thản, tính là không quan tâm nữa.
Tô Lạc Lạc kinh ngạc, đây không phải là kết quả mà cô muốn, cô vội thỉnh cầu, “Anh kêu người xóa đi mà! Cái chuyện không có thực này cứ truyền tới truyền lui cũng ảnh hưởng đến danh tiếng của anh mà.”
“Cô để tâm đến thế làm gì?” Sắc mặt Long Dạ Tước hiện ra chút không vui.
Tô Lạc Lạc ngây ra một lúc, “Vì đây là bài báo không chính xác! Tôi đâu phải bạn gái anh đâu, bây giờ lại bị bọn họ viết thành tôi là bạn gái của anh rồi kìa, lại còn vẽ ra câu chuyện là sắp có tin kết hôn nữa chứ, thật cạn lời mà!”
Sắc mặt Long Dạ Tước u ám đi vài phần, anh cầm bình nước và khăn lông lên, không tính đoái hoài đến cô nữa.
Tô Lạc Lạc thấy anh ta sắp đi, vội đi theo, lại nói “Long Dạ Tước, anh kêu người xóa đi có được không!”
Thân hình to lớn đi ở phía trước dừng lại, bất ngờ quay đầu nhìn cô, “Nếu cô đã cầu xin tôi rồi, vậy được thôi, cô phải trả ơn tôi chút gì chứ.”
“Nói đi! Anh muốn tôi làm gì?”
“Tôi muốn cô bắt đầu từ hôm nay triệt để rời khỏi thế giới của Dạ Trạch Hạo, sau này bất luận anh ta bị thương, hay là xảy ra bất cứ chuyện gì, cô cũng không được gặp anh ta, không được quan tâm anh ta nữa.”
“Cái này…” Tô Lạc Lạc ngơ ra, anh ta yêu cầu hơi quá đáng rồi!
“Bên cạnh anh ta có nhiều người quan tâm chăm sóc đến thế, cô còn chen vào làm gì? Nếu cô không đồng ý, sau này những chuyện liên quan đến chúng ta ở trên mạng, tôi sẽ không nhúng tay vào.”
Tô Lạc Lạc cắn môi, nhất thời cũng khó chọn lựa, nhưng ngẫm nghĩ lại, Dạ Trạch Hạo với cái tính tình khó chiều lại bất cần đời như thế, cô lại có chút lo lắng.
“Sao rồi? Không đồng ý à?” Long Dạ Tước không ngờ cô lại không coi đề nghị của anh ra gì.
“Thôi được rồi, anh không để tâm, vậy tôi cũng không để tâm nữa! Để bọn họ đồn đi!” Tô Lạc Lạc phồng má lên. Cô vừa nói dứt lời, bất ngờ người đàn ông trước mặt đẩy cô dựa vào bức tường trước mặt, âm thanh trầm thấp giận dữ vang lên, “Cô để tâm đến anh ta như thế sao?”
Xem thêm...