Ngọt Khắc Vào Tim

Chương 23



Tim Trì Yên đập thình thịch, cố ổn định hô hấp hỏi: "Vậy..... sao?"

“Chị cũng không biết đúng không?”

Tống Vũ vừa thấy bộ dáng giống như chẳng hay biết gì của cô thì cực kì hưng phấn, lôi lôi kéo kéo tay cô tiếp tục nói: "Chẳng trách lần trước mấy scandal với gái gú đều giải quyết sạch, hóa ra là bởi hoa đã có chủ rồi a....... Chị nói xem, anh ta mới có bao nhiêu tuổi, sao đã vội vã kết hôn rồi cơ chứ?"

“Năm nay anh ấy không phải đã hai sáu tuổi rồi sao, cũng đã sớm đến tuổi kết hôn rồi chứ nhỉ?”

Tống Vũ kinh ngạc: “Sao chị lại biết năm nay anh ta bao nhiêu tuổi chứ?”

“…… Chị nghe bạn nói.”

Tống Vũ cũng không quá quan tâm đến vấn đề tuổi tác này, xòe bàn tay ra, chỉ từng ngón, triệt để phân tích rõ ràng, logic cho cô nghe: "Tuổi trẻ đầy hứa hẹn, nghe nói còn rất đẹp trai, dù sao chính là càng ngày càng đáng giá.", cô lắc lắc đầu, "Vẫn là quá trẻ, thật đáng tiếc"

“Cũng không biết vợ anh ta là người như thế nào mới có dũng khí kết hôn với anh ấy.”

Trì Yên: “……”

Nghe thấy Tống Vũ nói mấy câu đó, Trì Yên có thể khẳng định cô ấy căn bản không hề cho rằng "Khương Dịch" trong miệng liên hệ chút nào với vị "Khương giáo sư" mới gặp mấy ngày trước.

Khương Dịch cũng có vòng quan hệ rất lớn trong giới giải trí, dường như từ đạo diễn sản xuất, nhà đầu tư đến các diễn viên, anh đều ít nhiều quen biết.

Hơn nữa không mấy khi lộ mặt trên mấy tờ tạp chí, hay trước mặt công chúng, cũng có rất ít người trực tiếp gọi tên anh, Tống Vũ không quen cũng rất bình thường.

Trì Yên thở dài nhẹ nhõm một hơi, ngón tay hơi hơi nhấc lên, tùy ý để Tống Vũ bắt lấy tay mình, bóng gió hỏi cô: “Làm sao em biết anh ta rất đẹp trai chứ?”

“Chủ biên của bạn em phải sứt đầu mẻ trán mới có thể dành được cơ hội phỏng vấn anh ta, trợ lí còn nói không được phép chụp ảnh, cũng không được ghi hình, hơn nữa, cũng chỉ có thể phỏng vấn vỏn vẹn mấy phút thôi."

Danh tiếng của Khương gia quá lớn, Khương Dịch lại không phải kiểu công tử chơi bời lêu lổng, hơn nữa lại có giao hảo với lão tổng của giới truyền thông Lục Cận Thanh, vốn dĩ đã rất thần bí, lần trước tin tức lại liên tục bị moi ra, lăn lộn mấy vòng, giá trị tin tức cũng lập tức tăng mạnh.

Tống Vũ nói xong có chút khát nước, tạm dừng vài giây nuốt một ngụm nước miếng, Trì Yên mắt tinh nhìn thấy mới lấy chai nước trên xe đưa ra cho cô.

“Chị thật tốt, ai cưới được chị khẳng định trong mơ cũng có thể mỉm cười,” Tống Vũ vừa tủm tỉm cười vừa vặn nắp bình, uống một ngụm, thở ra một hơi, tiếp tục nói: “Sau đó chủ biên của bọn họ mới chú ý đến chiếc nhẫn trên ngón áp út của ta, vốn định hỏi vì sao anh ta lại đi theo hướng kinh doanh, kết quả sau khi nhìn thấy chiếc nhẫn lại cảm thấy vấn đề này nhất định ra hot hơn nhiều nên sửa miệng hỏi có phải anh ta có bạn gái rồi không.”

“Vậy mà Khương Dịch cũng chẳng lảng tránh chút nào, trực tiếp thừa nhận mình kết hôn rồi luôn.”

Tống Vũ tự mình suy đoán: “Chắc là không muốn mấy tờ tạp chí kia viết loạn lại tạo scandal……”

Trì Yên đáp lại mấy tiếng, giống như chẳng để ý gì cả: "Thế chủ biên kia không hỏi vợ anh ấy là ai sao?"

"Đương nhiên là hỏi rồi!" Tống Vũ miêu tả sinh động như thật, chỉ thiếu điều khoa chân múa tay nữa thôi, "Anh ta nói 4 chữ"

Trì Yên cúi đầu nhìn tay mình từ ngón út cong cong rồi tới ngón trỏ, vài giây thẫn thờ, trước khi Tống Vũ mở miệng lại đáp trước 4 chữ: “Không thể phụng cáo*?”

(*không thể nói được!)

“Bingo!”

Tống Vũ vỗ vỗ tay, vỗ xong sau mới cảm thấy có điều không thích hợp “Sao chị biết?”

“Đoán.”

Trì Yên thật sự đoán.

Tống Vũ cũng chẳng nghi ngờ gì, cong cong mắt cười, đáy mắt dường như còn muốn bắn ra ánh sáng màu hồng: "Bạn em nói, sau khi chủ biên của họ trở về muốn đến Bảo Thượng mua một chiếc nhẫn cùng kiểu với Khương Dịch, kết quả tìm nửa ngày cũng không tìm ra"

Nhẫn cưới của Trì Yên và Khương Dịch là bản giới hạn, tuy rằng có hơi đơn giản một chút nhưng trên thị trường chắc chắn không có cái cùng loại.

Cô chợt nhớ ra, có khi trong lúc livestream vẫn đeo nhẫn, theo bản năng giơ tay trái lên cọ cọ vài cái lên ngón trỏ.

Tống Vũ không chú ý lắm, lại tiếp tục đề tài đang buôn, tiếp tục cùng cô bàn luận vấn đề vợ Khương Dịch là ai

Trì Yên ở cùng với Tống Vũ cũng không tồi, nhưng vẫn chưa thể bằng với Bạch Lộ, không thể nói rõ ngọn ngành đầu đuôi chuyện tình cảm này được, khóe miệng động vài cái, sau đó đột nhiên mỉm cười, xấu xa mười phần: “Chị a.”

Tống Vũ căng to mắt nhìn nàng.

Trì Yên mặt không đổi sắc nói nốt nửa vế sau: “Chị nằm mơ kết hôn cùng anh ấy.”

Đối phương tặng cô một cái nhìn xem thường, “Tưởng bở.”

·

Bởi vì chuyện nhẫn cưới, cả buổi chiều Trì Yên luôn có chút thất thần.

Tất cả cảnh quay của cô đều là vòa buổi chiều, thời gian nghỉ ngơi rất ngắn, hôm nay trạng thái của cô có chút không ổn, vì thế chả dám nghỉ ngơi thả lỏng chút nào, cầm kịch bản đối lời với Tống Vũ.

Vất vả chống đỡ được đến lúc kết thúc công việc, đã là hơn 9 giờ tối.

Eo Trì Yên có chút đau, nhưng chân lại càng nhức hơn.

Cũng chẳng biết là do hôm nay quá mệt mỏi hay là do hôm qua vận động quá mạnh nữa.

Sau khi chia tay Tống Vũ, Trì Yên không lập tức nổ máy mà lại mở click hình chụp mà Ái Luyến Châu Báu gửi cho cô lúc trước ra xem.

Bởi vì bức ảnh hơi mờ nên thật ra cũng không nhìn rõ chiếc nhẫn trên ngón trỏ của cô.

Nhìn xa một chút, so với chiếc nhẫn bình thường cũng chả khác nhau là mấy.

Tâm tình lơ lửng nữa ngày trời của Trì Yên lúc này mới thả lỏng được.

Cô lại lên xem cái tin Weibo mới đăng sáng nay, số lượt like và bình luận nhiều hơn so với bài đăng hàng ngày mấy lần.

Trì Yên bò lên trên tay lái, kéo xuống xem mấy bình luận. Vốn dĩ cô cho rằng sẽ có không ít bình luận châm chọc và chửi bới cô, không ngờ bình luận đứng đầu lại làm cho cô cũng phát sợ luôn.

Quả nhiên giống hệt lời trước kia Bạch Lộ nói với cô, fans của cô vừa ôn nhu đáng yêu lại là người rất chu đáo. ID bình luận kia cô rất ấn tượng, dường như vì đặc biệt chú ý đến cô nên mỗi lần đăng bài đều có thể vào bình luận rất sớm, nhièu lần đứng đầu đống comments

Hôm nay Yên Yên thoát đơn sao:【 bọn em có thể thông cảm chị hai mươi mấy năm chưa từng XXX, nên tâm tình trở nên táo bạo, nhưng mà lần sau có thể đừng nhìn Trung Thôn Dã Trí không? Anh ta cũng chẳng đẹp trai gì cả, chỗ em đây còn có hàng đẹp trai hơn này, Yên Yên nhắn cho em đi em gửi nick cho nhé! 】

Phía dưới còn tặng thêm một tấm hình, tạo dáng chữ V rất phổ biến trong mấy video tràn lan trên mạng.

Trì Yên không nhịn được cười, đáp lại:【 đổi nghề bán ảnh rồi sao? 】

Sau đó mấy cái, đều là mấy bình luận chẳng khác là mấy.

Hoặc an ủi hoặc đồng tình, mỗi chữ đều đặc biệt dịu dàng.

Trì Yên đột nhiên cảm thấy bản thân rất may mắn.

Từ khi lập weibo đến nay, cô đều nói mình độc thân, lúc chưa bước chân vào giới giải trí đóng phim đã bắt đầu livestream. Đến bây giờ cũng gần hai năm rồi, phần lớn thời gian livestream đều là để làm chút việc lặt vặt. Ví như đi ra bên ngoài ăn món nài đó ngon ngon, lúc nhàn rỗi thì chơi game, hoặc thỉnh thoảng sẽ tổ chức hoạt động rút thăm trúng thưởng linh tinh nào đó....... vân vân.

Phần lớn các fan đều đã ở bên cô rất lâu rồi, lúc trước cũng chẳng thấy sao, bây giờ lại cảm thấy ấm lòng.

Trì Yên nhìn hơn nửa đống bình luận, bởi vì quá nhiều không thể xem hết nên chỉ có thể mò ra thôi.

Lại nhìn thời gian, còn có ba phút nữa là đến đúng 10 giờ

Cô vừa rồi lại vào xem weibo đến nửa tiếng.

Vừa lúc định đem điện thoại bỏ ra, cô lại nhận được tin nhắn của Khương Dichh

【Có cần anh đi đón không? 】

Trì Yên rep một câu “Không cần” sau đó bỏ điện thoại ra, thắt đai an toàn khởi động xe.

Có thể Khương Dịch cũng biết thân thể cô hai ngày này không thoải mái nên mấy ngày tiếp theo đều đặc biệt kìm nén, ôm cô vào lòng hôn mấy cái, quần áo cửi được một nửa rồi cũng sẽ dừng lại.

Trì Yên thậm chí hoài nghi, Khương Dịch cứ như vậy rút quân, sẽ có một ngày vì nghẹn mà phát bệnh luôn không.

Cô vốn dĩ cũng chả có việc gì, nhưng thật sự da mặt vẫn mỏng lắm, Khương Dịch cũng không quyết liệt muốn, cô cũng chẳng có mặt mũi nào mà đề nghị cả.

Mấy ngày nay Trì Yên ngủ rất ngon, đến Chủ nhật, sắc mặt so với bình thường lại càng tốt hơn.

Từ sáng sớm, công ti Ái Luyến bên kia đã gửi thời gian và địa điểm gặp mặt cho cô, Trì Yên dậy thật sớm, rửa mặt xong liền ngồi trước gương trang điểm.

Khương Dịch đang thay quần áo, trong gương, cơ thể anh trần trụi, nửa người trên ánh trong gương, cơ bắp nổi rõ, những đường cong cực kì rắn chắc.

Mũi Trì Yên hơi nóng lên, có nhéo nhẹ một cái, làm sao cũng không thu tâm mắt lại được, tay cầm chuốt mi run run, lại tạo một vết đen nhỏ trên mí mắt.

Cô buồn bực kêu lên, quay đầu nhìn Khương Dịch: “Anh thay quần áo xong chưa?”

Người đàn ông đang cài nút áo liếc nhìn cô một cái.

“Biết rõ còn cố hỏi.”

“…… Vậy anh mặc nhanh nhanh lên”

Trì Yên sờ sờ mũi, ánh mắt từ trên xương quai xanh của anh dừng lại mấy giây rồi mới dời đi, chột dạ giải thích: "Em sợ anh chậm giờ làm thôi!"

Cô nói rồi lại quay đầu lại, cầm nước tẩy trang xóa cái vết đen kia.

Bởi vì sợ rửa không sạch, cô nghiêng người ghé sát vào gương để rửa, lúc lau xong lui về lại đập lưng vào người phía sau.

Tay Khương Dịch đỡ nhanh trên vai cô “Hôm nay muốn đi ra ngoài sao?”

Trong gương, ánh mắt hai người chạm vào nhau.

Trì Yên ngồi, Khương Dịch đứng, một người nâng mắt, một người hơi rũ mi, trong tay cô vẫn còn nắm chặt bông tẩy trang, đầu ngón tay có dính nước tẩy trang nhớp nhớp nhanh chóng lan truyền cảm xúc, cô gật gật đầu, rời tầm mắt ra khỏi gương, sau đó quay đầu nhìn trực tiếp vào anh.

“Muốn đi bàn chuyện bên Ái Luyến một chút.”

Dừng một chút, Trì Yên cảm thấy con mắt Khương Dịch còn cao hơn cô mấy phần, chưa chắc đã biết nhãn hiệu này nên giải thích một câu: "Là một nhãn hiệu trang sức"

“Anh biết.”

Khương Dịch hơi cúi người xuống, tay từ trên vai cô hướng lên phía trên, nhẹ nhàng dường ở hõm vai cô.

Mấy ngày nay nhiệt độ tăng, Trì Yên chỉ mặc một cái váy hai dây, vốn dĩ định lúc ra ngoài sẽ mặc thêm một chiếc áo len mỏng, lúc này còn chưa kịp mặc, bàn tay ấm áp của anh đã dính sát vào da thịt cô rồi. Trì Yên cúi đầu nhìn bàn tay kia, ngón tay Khương Dịch rất nhẹ nhàng vuốt ve trên da cô mấy cái.

Ngay lúc Trì Yên cảm thấy khó chịu anh lại nói: “Thẩm Ninh là nhà thiết kế của bọn họ”

Chính là tình địch số một của cô.

Trì Yên đương nhiên nhớ rõ cái tên này.

Cô nhíu mày, ngón tay Khương Dịch nhẹ nhàng mở ra, từ đuôi mày cô vừa vẽ đến đôi môi hồng, sau đó lại nhẹ nhàng hôn lên khóe môi cô một cái: “Đừng để bản thân chịu ấm ức!”

Trì Yên “Nga” một tiếng, thấy Khương Dịch phải đi lại duỗi tay túm chặt tay anh: “Rốt cục anh và Thẩm Ninh có quan hệ gì?”

Khương Dịch cúi đầu nhìn cô, “Trước kia cô ấy từng tỏ tình với anh.”

Mắt Trì Yên sáng ngời, lúc ngẩng đầu lên nhìn anh trong mắt lại có chút hiếu kì cũng không quá rõ ràng. Khương Dịch lại cúi người hôn lên môi cô lần nữa, một nụ hôn mềm mại kéo dài, "Bị anh từ chối rồi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.