Mọi người trong bữa tiệc đều kinh hô lên, vị tiểu thư này chẳng lẽ là bạn gái thực sự của Thái tử gia?
Thì ra Tưởng Mỹ Nghi cũng tham gia tiệc tối, khó trách Hoắc Chấn Dương lại kêu cô tham gia. Gia Ý ngẩng đầu, liếc liếc mắt người đàn ông đang ôm chặt mình như gông cùm xiềng xích khiến cô không thể nhúch nhích được, chỉ đành phối hợp: “Thất lễ, tôi đã tới chậm.”
Lông mi màu tối của Hoắc Chấn Dương vừa động, ngữ khí trầm thấp mà sủng nịnh: “Không quan trọng, con gái cần nhiều thời gian ăn mặc hơn.” sau đó nói tiếp: “Tốt, khai yến đi.”
Hắn dung túng, làm những khách nữ hâm mộ không thôi, cũng mơ hồ xác định,______ cô gái này, mới là bạn gái chân chính của Hoắc tổng.
Mà Tưởng Mỹ Nghi kia, nguyên lai là tự mình đa tình! Mệt cho cô ta vừa rồi đối với Hoắc tổng thân thiết như vậy!
“Trời, tôi còn tưởng đại minh tinh rất cao quý nha, căn bản chỉ có như vậy!”
“Cô ta còn tưởng Hoắc tổng cũng giống những cha nuôi của cô ta sao? Cuốn lấy không bỏ?”
………
“Tưởng tiểu thư nếu đã tham gia, tôi sẽ cùng Gia Ý tiếp đãi thật tốt.”Hoắc Chấn Dương đạm nói.
Tưởng Mỹ Nghi chưa từng ở trước mặt mọi người chịu qua loại khuất phục này, sắc mặt càng thêm khó coi, đồng thời cũng cảm thấy nhiều ánh mắt cười nhạo tập trung ở trên người mình, rốt cuộc, sắc mặt đỏ lên một chút.
“Mỹ Nghi, trở về đi, miễn cho mất mặt.” Tiết Cảnh Xuyên cùng Tưởng Mỹ Nghi đã từng hợp tác trong mấy bộ phim, tuy rằng ngày thường không quen cô ta hất hàm kiêu ngạo sai khiến người khác, nhưng vẫn là đi lên trước khuyên nhủ.
Tưởng Mỹ Nghi lấy lại tinh thần, cười lạnh một tiếng: “Tiết Cảnh Xuyên, anh nói, người phụ nữ này thật sự là bạn gái của Chấn Dương?”
Tiết Cảnh Xuyên chần chờ một chút, Hoắc Chấn Dương mới vừa biết cô gái này được mấy ngày, sao có thể? Tám chín phần mười là cố ý dùng để chọc giận Tưởng Mỹ Nghi đi.
Chỉ là chần chờ như vậy một chút, hoài nghi của Tưởng Mỹ Nghi cũng gia tăng, nhìn về phía Gia Ý, chợt mắt sáng lên, tiến lên: “Gia Ý tiểu thư, nếu cô là bạn gái của Chấn Dương, nên biết hắn bị dị ứng rượu Cocktail? Cô như thế nào lại đưa rượu Cocktail cho hắn đây?”
Vì biểu hiện thân mật với Hoắc Chấn Dương, tùy tiện đưa cho Hoắc Chấn Dương một chén rượu, giờ phút này ngẩn ra, chỉ nghe Tưởng Mỹ Nghi đắc ý dào dạt: “Còn có, Chấn Dương không thích nhất là phụ nữ đem tóc búi lên, thích nhất là tóc dài xõa trên vai, Gia Ý tiểu thư ăn mặc kiểu này, thật là ngược lại với kiểu yêu thích của Chấn Dương nha!”
Gia Ý không nói chuyện, Tưởng Mỹ Nghi đây là muốn nói cho mọi người, cô chỉ là con rối, cũng không phải bạn gái chân chính của Hoắc Chấn Dương, nào có người phụ nữ nào ngay cả bạn trai mình thích thứ gì cũng không biết?
Hoắc Chấn Dương căn thẳng, vừa muốn nói chuyện, lại nghe cô gái bên người bình tĩnh mở miệng:
“Không có biện pháp, Chấn Dương mỗi lần đều dựa vào tôi, có khi thà rằng bị dị ứng, cũng chưa từng phản đối qua.”
Hoắc Chấn Dương rất có hứng thú mà gục đầu xuống, thưởng thức vật nhỏ trong lòng ngực, khóe môi cong lên, không hề có ý tứ ngăn cản, tùy ý cô phát huy, còn rất hợp tác mà giơ lên ly rượu Cocktail trong tay, uống một ngụm, lại đem vòng eo của Gia Ý ôm chặt, thân mật mà ôn nhu: “Em thích là tốt.”
Tưởng Mỹ Nghi ngẩn ngơ, bên tai truyền đến một trận tiếng cười trầm thấp.
Cô ta lại bị vả mặt, tự rước lấy nhục!
Gia Ý khẽ cắn môi. Nếu hôm nay làm cô ta chết tâm, Hoắc Chấn Dương có thể vừa lòng, nói không chừng sẽ lập tức giúp cô tìm người nhà.
Nghĩ đến đây, cô đi qua, nhẹ giọng: “Tưởng tiểu thư, sắc trời không còn sớm, nếu mấy ngày hôm nay cô bận rộn việc thử vai, chúnh tôi cũng không đành giữ lại,” nói xong, cô quay đầu lại nhìn người phía sau, ngọt ngào cười, làm nũng: “Chấn Dương ~ chúng ta làm tài xế đưa Tưởng tiểu thư về được không.”
Ngữ khí này, Gia Ý nói ra, bản thân cũng có chút khó chịu.
Hoắc Chấn Dương lại rất vừa lòng mà ừ một tiếng: “Tốt, La Quản Gia, nghe Gia Ý tiểu thư.”
“Cô________”người phụ nữ này, là xem mình như nữ chủ nhân sao.
Tưởng Mỹ Nghi giận sôi máu, cô ta dựa vào cái gì mà đuổi cô đi?! Cô ta tính là gì mà dám?
Cô hôm nay chật vật, cô ta cũng đừng nghĩ mình ngăn nắp.
Tưởng Mỹ Nghi hung hăng trừng mắt Gia Ý, thuận tai cầm lấy cái cốc chân dài đựng đầy rượu vang bên trên bàn cơm, hướng Gia Ý hất!
Bên cạnh Tưởng Mỹ Nghi có một bóng người lướt qua, chắn trước mặt Gia Ý.
“Phốc_____”một tiếng, toàn bộ rượu vang đỏ trong ly đều hất thẳng lên người Tiết Cảnh Xuyên.
Tưởng Mỹ Nghi thấy Gia Ý bình yên vô sự, càng tức giận, ném cái chén, tiến lên giơ bàn tay, trước mắt lại có một bóng rơi xuống, tay truyền đến một cỗ đau đớn, bị người xách lên.
Các tân khách ở đây đều ngừng hô hấp.
“Cút ra khỏi tầm mắt của tôi.” Tiếng nói của người đàn ông mười phần âm lệ, tựa như trong địa ngục truyền đến: “Tôi sẽ không nói lại lần thứ hai. Nếu không, tôi sẽ làm cô trong giới giải trí hoàn toàn biến mất, cha nuôi của cô cũng không có năng lực giữ được ngươi đâu.”
Hoắc Chấn Dương không biết qua bao lâu đã đi nhanh qua, trên mặt ước chừng mấy tầng hàn khí.
“Tưởng tiêu thư nếu không đi, thì tôi sẽ kêu bảo an.”La Quản Gia mở miệng phụ họa Hoắc Chấn Dương.
Tưởng Mỹ Nghi không rét mà run, thân hình mềm nhũn, lui ra phía sau vài bước, cuối cùng là oán hận nhìn thoáng qua Gia Ý, chạy.
Hoắc Chấn Dương tầm mắt vừa chuyển, không phát hiện thân ảnh nho nhỏ kia, chỉ nghe âm thanh của cô từ góc phụ cận truyền tới: “Không quan trọng đi?” ngữ khí Gia Ý tràn ngập xin lỗi, cầm khăn ướt sạch sẽ lau quần áo cho Tiết Cảnh Xuyên.
“Không có việc gì.”Tiết Cảnh Xuyên mắt đào hoa chợt lóe, tùy ý để cô giúp hắn lau rượu vang đỏ trên người.
Thoạt nhìn áo sơmi của hắn không tiện nghi, như vậy liền bị rượu vang đỏ hủy hoại, còn không biết có thể tẩy ra không.
Gia Ý thấy hắn rộng lượng, càng thêm ngượng ngùng: “Nếu không anh cứ đến biệt thự, cởi ra, đổi quần áo, tôi cho người tẩy một chút, lại đưa cho Vú Lý hông khô đi.”
Tiết Cảnh Xuyên nhịn không được câu môi, cô gái này, vừa mới giống như sư tử cái mà phản bác Tưởng Mỹ Nghi, bây giờ lại biến thành thỏ trắng, hơi hơi mỉm cười, đột nhiên cúi người, tiến đến bên tai của cô, tò mò: “………Cô thật sự thành bạn gái của Hoắc thiếu?”
“Tôi……”Gia Ý không biết trước kia mình là ai, nhưng hiện tại lại không thể nói dối, mặt phấn đỏ lên, nắm góc váy.
“Tôi nói với cô, người kia hắn có chút…Cô… anh ta…?”Tiết Cảnh Xuyên cố ý.
“……..”Sắc mặt Gia Ý càng hồng.
“Cô tưởng tượng đi đâu vậy? Tôi là đang nói tính cách!” Tiết Cảnh Xuyên cười rộ lên.
Người đàn ông tuấn mỹ trẻ tuổi cùng thỏ con mãnh mai đáng yêu đang đỏ mặt ve vãn, mắt đi mày lại, cảnh tượng này đối với người ở bên ngoài là một cảnh đẹp ý vui.
Hoắc Chấn Dương trầm hai tròng mắt, đi nhanh qua, một tay xách cổ tay Gia Ý lên, thẳng tắp hướng biệt thự đi đến.
“Uy, Chấn Dương, đi nhanh như vậy, tôi còn chưa cùng bạn gái anh nói xong đâu_____”Tiết Cảnh Xuyên gào lên.
“Anh……anh làm gì?”Tuy rằng không thấy rõ mặt của hắn nhưng Gia Ý lại cảm nhận được là Hoắc Chấn Dương đang phẫn nộ (ed: có khi nào là ghen không ta?).
“Đừng quên, hiện tại cô là người phụ nữ của tôi, khách nhiều như vậy, cô lại cùng bạn bè tôi ve vãn đáng yêu là có ý tứ gì?”Âm thanh Hoắc Chấn Dương được ép rất thấp, lãnh lãnh băng băng, tựa như hàm băng đang úp lại.
“La Quản Gia, đãi khách! Váy của Gia Ý tiểu thư bị bẩn, tôi mang cô ấy về biệt thự đổi quần áo.”
Âm thanh của hắn vờn quanh ở tiệc tối lộ thiên, lôi kéo một cô gái mặc váy đen, không quay đầu lại mà rời đi.
Mặt nhóm nữ công nhân ở đây đều lộ ra biểu tình vô cùng ghen ghét, xen lẫn chút đỏ mặt, chỉ thay quần áo mà thôi. Cư nhiên còn muốn Hoắc tổng tự mình hỗ trợ, Hoắc tổng đối với ngúời phụ nữ này sủng tới bầu trời rồi sao?
Tiết Cảnh Xuyên nhìn chằm chằm người đàn ônh lạnh lùng phía trước, lộ ra nụ cười.
Biệt thự trống vắng không một người, bởi vì bên cạnh có tiệc tối nên La Quản Gia và Vú Lý đều ở bên đó.
Hoắc Chấn Dương không nói lời nào, túm Gia Ý đi thẳng lên lầu hai.
“Anh buông tay______buông tay!”Lòng bàn tay Gia Ý rất đau, liều mạng muốn tránh thoát, lại không thể địch lại sức lực của người đàn ông này.
Vào phòng ngủ lầu hai, Hoắc Chấn Dương thấy cô gái còn ý nghĩ chạy ra bên ngoài, dứt khoát đem người cô bế lên, thuận tay ném lên giường, leng keng, dùng chân đóng cửa!
– Editor mới mong mọi người chiếu cố, có sai sót xin cứ góp ý mình sẽ sửa chửa-