"Đi dự tiệc cùng anh?" Hiên Viên Tiểu Điệp ngạc nhiên nhìn Tư Đồ Dạ Vũ. Cô lại cúi xuống đọc tấm thiệp trên tay: "Sinh nhật 50 tuổi của ngài Tổng Thống?"
"Ừ." Tư Đồ Dạ Vũ gật đầu: "Vốn dĩ là mời chị dâu em đi, nhưng tối nay chị ấy phải lên máy bay về Trung Quốc rồi."
Hiên Viên Tiểu Điệp cắn cắn môi dưới, ái ngại nhìn hắn: "Chủ tịch, em chưa từng tham gia mấy buổi tiệc như thế này. Cho nên cũng không biết phải chuẩn bị cái gì cả."
"Em chưa từng?" Tư Đồ Dạ Vũ kinh ngạc nhìn cô. Nhưng rồi lại nhớ tới chị hắn từng nói, Tiểu Điệp rất ham chơi, quả thật là không phù hợp với mấy bữa tiệc xa hoa đầy tính vụ lợi này.
Hiên Viên Tiểu Điệp xấu hổ gật đầu. Làm tiểu thư hào môn mà lại không biết mấy cái này, cô đúng là quá thất vọng về bản thân.
Tư Đồ Dạ Vũ thở dài, giơ tay xem đồng hồ, lại nói với Hiên Viên Tiểu Điệp: "Bây giờ mới ba giờ. Em thu dọn đồ đi, chúng ta tan ca sớm. Anh dẫn em đi chọn lễ phục."
Chỉ năm phút sau, Tư Đồ Dạ Vũ và Hiên Viên Tiểu Điệp đã có mặt dưới hầm để xe. Từ phía xa, cô đã thấy con xe thể thao Mercedes-AMG Project One màu bạc của Tư Đồ Dạ Vũ nổi bật giữa những chiếc xe khác. Chị dâu từng nói với cô, hắn rất mê xe thể thao. Trong đó, con xe 2,7 triệu USD này chính là con cưng của hắn.
Vì đây là xe thể thao hai chỗ, nên chỗ ngồi của Hiên Viên Tiểu Điệp hiển nhiên là bên cạnh Tư Đồ Dạ Vũ.
"Em tự chỉnh ghế nhé! Vì chỗ đó chưa ai ngồi bao giờ nên anh cũng chưa bao giờ điều chỉnh." Tư Đồ Dạ Vũ vừa khởi động xe, vừa nói với cô.
"Vâng." Hiên Viên Tiểu Điệp nhỏ nhẹ đáp. Trong lòng cô vô cùng vui vẻ. Cô là người đầu tiên được ngồi trên chiếc xe này cùng hắn.
Trong khi Hiên Viên Tiểu Điệp âm thầm vui sướng thì đột nhiên, Tư Đồ Dạ Vũ nhoài người về phía cô. Gương mặt của hắn bất ngờ kề sát cô, khiến cho hai má cô đỏ ửng. Anh ấy định làm gì...?
Tư Đồ Dạ Vũ đương nhiên có thể có ý đồ gì, chỉ là muốn giúp cô cài dây an toàn thôi. Nhưng hắn liền phát hiện hai má Tiểu Điệp đỏ ửng, trong lòng lại nảy lên tâm tư trêu chọc cô. Gương mặt càng kề sát mặt cô, gần như chóp mũi đã cho vào nhau rồi.
Tim Hiên Viên Tiểu Điệp bởi vì hành động ái muội của Tư Đồ Dạ Vũ mà đập thình thịch. Đừng nói là anh sẽ hôn cô đấy nhé?
"Lần sau lên xe nhớ thắt dây an toàn." Tư Đồ Dạ Vũ đột nhiên dừng lại mọi hành động, chỉ giúp cô cài dây an toàn vào, rồi lại lui người về.
Bị hắn nói cho một câu như vậy, Hiên Viên Tiểu Điệp không thể giấu nổi cảm giác thất thố. Cô chỉ có thể gượng gạo đáp: "À...vâng."
"Anh chỉ cài dây cho em thôi mà. Sao mặt em đỏ vậy?" Tư Đồ Dạ Vũ chưa cho xe chạy ngay, mà trống tay lên vô lăng, tiếp tục trêu trọc cô.
Hiên Viên Tiểu Điệp không nói, mặt càng đỏ.
"Này, em đừng có tưởng là anh định hôn em đấy nhé?" Tư Đồ Dự Vũ vẫn chưa buông tha cho con gái nhà người ta.
"Em không có." Hiên Viên Tiểu Điệp vội vã thanh minh. Nhưng biểu cảm trên mặt đã bán đứng cô.
"Ồ, thế thì tốt." Tư Đồ Dạ Vũ nhếch môi khẽ cười: "Chứ anh không định hôn em đâu. Anh không hứng thú với mấy cô nàng hai lưng."
"Anh..." Hiên Viên Tiểu Điệp bị câu nói của hắn chọc cho tức giận, nhưng căn bản chẳng thể làm gì được, cô chỉ có thể lầm bầm: "Con gái ngực to thịt có gì tốt chứ?"
"Xúc cảm tốt." Tư Đồ Dạ Vũ bắt đầu cho xe chạy.
"Xúc cảm tốt?" Hiên Viên Tiểu Điệp khó hiểu.
"Lúc ở trên giường xúc cảm rất tốt." Tư Đồ Dạ Vũ mặt không đổi sắc, lưu manh đáp.
Aaa, cái quái gì vậy chứ?
...
Siêu xe Mercedes-AMG Project One vốn được dùng động cơ của xe đua F1, cho nên tốc độ của nó là thứ không cần bàn tới. Chiếc xe lướt nhanh trên các con đường hoa lệ, rồi dừng lại trước cửa trung tâm mua sắm Chevy Chase Pavilion. Nơi này là một điểm mua sắm đắt giá của thành phố thủ đô Washington D.C với 440 cửa hàng, tập hợp rất nhiều các thương hiệu nổi tiếng trên thế giới như Chanel, Gucci, Louis Vuitton.
Hiên Viên Tiểu Điệp cùng Tư Đồ Dạ Vũ đi lên tận tầng ba của trung tâm thương mại, ghé vào một cửa hàng của thương hiệu thời trang Lena.
Lena chính là thương hiệu thời trang do đích thân Đệ nhất phu nhân Tổng Thống sáng lập từ lâu. Dù sao thì chủ nhân bữa tiệc tối nay cũng là ngài Tổng Thống. Diện trang phục của Lena, xem như một cách lấy lòng.
"Xin chào, tôi giúp gì được cho hai vị nào?" Nhân viên cửa hàng đi tới chào hỏi.
"Đem hết lễ phục của cửa hàng các cô ra đây." Tư Đồ Dạ Vũ tháo chiếc kính tâm trên mắt ra, rất hào phóng nói với cô nhân viên.
"Vâng, chúng tôi vừa nhập về một số mẫu lễ phục của bộ sưu tập Xuân - Hạ vừa ra mắt tuần trước. Hãy đợi một lát, để tôi lấy cho hai vị xem." Cô nhân viên nở một nụ cười chuyên nghiệp rời đi.
Lát sau trở lại, đằng sau có thêm ba cô gái khác. Họ cùng mặc đồng phục nhân viên, tóc búi cao, tay đeo găng nâng lên những bộ lễ phục sang trọng.
Vô vàn kiểu dáng đến muôn ngàn màu sắc khác nhau. Tất cả đều lộng lẫy hoa lệ nhưng chỉ đổi lại một cái lắc đầu của Hiên Viên Tiểu Điệp.
"Em không thích sao?" Tư Đồ Dạ Vũ ngồi trên sofa, chống tay hỏi cô.
"Mấy cái này, quá phô." Hiên Viên Tiểu Điệp lắc đầu. Mỗi một bộ đều quá mức gợi cảm, nếu không phải lộ ra hơn phân nửa bộ ngực thì lại lộ ra toàn bộ phần lưng, tất cả đều không có tay áo, lại còn có bộ gần như trong suốt.
Đột nhiên, tầm mắt cô lướt qua một bộ lễ phục đặt trong tủ kính. Váy dài màu bạc lấp lánh như vảy tiên cá, chỉ dài đến gót chân, rất tiện di chuyển. Đai lưng bản to màu đen có logo của Chanel. Phần thân váy xếp ly, nhẹ nhàng xoay là có thể hơi bồng lên.
"Em muốn nó." Hiên Viên Tiểu Điệp chỉ vào bộ váy với vẻ thích thú.
Trên mặt cô nhân viên hiện lên vẻ khó xử: "Tiểu thư, thật xin lỗi cô. Bộ lễ phục này đã có người đặt trước rồi."
Ngay khi cô nhân viên dứt lời, ngoài cửa đã vang lên một giọng nữ trong trẻo: "Không sao. Cứ lấy xuống cho cô ấy thử."
Ánh mắt của tất cả mọi người trong cửa hàng, bao gồm cả Tư Đồ Dạ Vũ đều nhìn về nơi phát ra âm thanh.
Một người phụ nữ khoác tay một người đàn ông bước vào bên trong cửa hàng. Người phụ nữ là người Á Đông, nhưng nổi bật lên đôi mắt lam trong veo hoàn toàn không phù hợp với khuôn mặt. Tuy nhiên, điều đó không hề ảnh hưởng đến dung mạo của cô ấy, ngược lại trở thành điểm nhấn trên gương mặt. Đầu tóc đen bóng mềm mượt. Làn da trắng như men sứ. Lông mày đậm cùng lông mi công vút tự nhiên càng tô điểm cho nhan sắc người phụ nữ. Đôi môi đỏ hồng tự nhiên, xem ra dưỡng môi rất tốt. Cô ấy có một chiều cao mà không phải một người phụ nữ Á Đông nào cũng có được, ít nhất phải hơn 1m75. Trên người là bộ vest nữ thanh lịch của Chanel, túi xách của Hermes Birkin, giày cao gót của Louboutin, kính râm vừa tháo là của Dior. Toàn đồ hiệu như vậy xem ra là một vị quý tiểu thư đây.
Hiên Viên Tiểu Điệp quan sát người phụ nữ mà phải hít sâu một hơi. Thánh thần thiên địa, đây là lần đầu tiên cô gặp một người đẹp đến mức yêu nghiệt còn hơn cả ông anh nhà mình, khí chất nữ vương còn mạnh hơn cả bà chị dâu.
Tiểu Điệp lại liếc sang người đàn ông bên cạnh. Anh ta có khí chất lịch lãm của một quý ông, từng động tác tao nhã như một vị vương tử. Bộ vest thủ công anh ta mặc được cắt may tỉ mỉ đến từng nếp gấp. Dung mạo người này cũng khá anh tuấn. Da trắng, tóc vàng, mắt xanh.
Hai người trước mặt này, xem điệu bộ chắc là một cặp người yêu. Chỉ là, cô cảm thấy bọn họ không hợp nhau một chút nào.